Sau khi nghe thấy Giang Cung Tuấn nói, Đường Thành Lâm kêu lên, sau đó, cơ thể trở lên run rẩy.
Cái này…
Đây là chuyện mà trước đây ông ta tuyệt đối không dám nghĩ tới.
“Giang Cung Tuấn, lời này là thật sao?”
Vài người ở cửa đều không biết đã xảy ra chuyện gì, đêu ngạc nhiên nhìn Đường Thành Lâm thất thố.
“Ông nội, sang bên đây nói chuyện “
Giang Cung Tuấn kéo Đường Thành Lâm sang một bên cách đó không xa, đảm bảo nói: “Ông nội, cháu đám đảm bảo, lời cháu nói tuyệt đối là thật. Cháu đã sắp xếp xong rồi, chỉ cần ông nội đồng ý, ông có thể tổ chức tiệc mừng thọ tại Nội Kinh Các, đến lúc đó tiệc mừng thọ tám mươi tuổi của ông nội, sẽ nổi tiếng cả Tử Đằng. Đây là bước đầu tiên nhà họ Đường bước vào hào môn.”
Sau khi Đường Thành Lâm kích động thì bình tĩnh lại.
Nhìn Giang Cung Tuấn.
“Giang Cung Tuấn, cậu có biết Nội Kinh các là nơi nào không?”
“Nội Kinh các, là kiến trúc lâu năm, không biết có bao nhiêu gia tộc lớn muốn mua, thậm chí có gia tộc còn muốn bỏ mấy nghìn tỷ ra để mua, nhưng đều không có cửa. Cậu nói cậu có thể để tôi tổ chức tiệc mừng thọ ở Nội Kinh các sao?”
“Vâng”
Giang Cung Tuấn nghiêm túc nói.
“Cậu dựa vào cái gì?”
“Ông nội, cháu cũng không giấu ông, cháu ở Nam Cương cũng là một tướng quân, bởi vì phạm phải chút chuyện, lên tòa án quân sự, mà Nội Kinh các là của Đại tướng Hắc Long Nam Cương. Đây là phần thưởng riêng của Hắc Long, mà Đại tướng Hắc Long lại ở Nam Cương xa xôi”
Giang Cung Tuấn nói lại những lời đã nói với Đường Sở Vi một lần.
“Mặc dù bây giờ cháu đã bị khai trừ khỏi quân ngũ, không bao giờ được quay lại, nhưng đại tướng rất quan tâm cháu, cháu đã gọi điện thoại xin đại tướng rồi, đại tướng đã đồng ý rồi”
“Cậu, vậy mà cậu là tướng quân sao?”
Sắc mặt Đường Thành Lâm thay đổi.
Ông ta không thể ngờ, con rể ở rể nhà họ Đường lại là tướng quân?
Khu khụ.
Giang Cung Tuấn ngượng ngùng cười: “Đã, đã từng ạ, phạm vào kỷ cương, ra tòa, bị phán quyết khai trừ khỏi quân tịch, đuổi khỏi quân đội. Nhưng ông nội, cháu đảm bảo với ông, chuyện này là thật. Thật sự có thể tổ chức tiệc mừng thọ ở Nội Kinh các.”
Vốn dĩ Giang Cung Tuấn muốn tổ chức hôn lễ với Đường Sở Vi ở Nội Kinh các.
Chỉ là bây giờ đang xảy ra hiểu lâm với Đường Sở Vi, gây ra mâu thuẫn.
Vì không ly hôn, anh không thể không đến tìm Đường Thành Lâm có chết cũng muốn thể diện này.
Lông mày Đường Thành Lâm giãn ra, vỗ vai Giang Cung Tuấn: “Cháu rể ngoan, bị đuổi khỏi quân ngũ cũng không làm sao cả, sau này cháu chính là một thành viên của nhà họ Đường. Nhà họ Đường tuyệt đối sẽ không để cháu chịu thiệt đâu.”
“Cảm ơn ông nội. Có điều, ông nội, hai ngày nay, Sở Vi muốn ly hôn với cháu, cháu phải khổ tâm cầu xin đại tướng, đại tướng nể mặt mấy năm trước từng được cháu cứu, nên mới đồng ý cháu chuyện này. Ông nội, ông có thể nói với Sở Vi, để em ãy đừng có đòi ly hôn với cháu nữa không?”
“Được, được” Đường Thành Lâm cười đến nỗi miệng không ngậm được lại.
Nội Kinh các đấy.
Đây là biệt thự phồn hoa và bí ẩn nhất Tử Đằng đấy.
Có thể tổ chức tiệc chúc thọ ở đấy, nhất định sẽ làm chấn động Tử Đẳng.
“Cảm ơn ông nội” Giang Cung Tuấn đắc ý.
Xong phần Đường Thành Lâm rồi, còn lại rất dễ xử lý.
Chỉ cần không ly hôn, mọi chuyện còn lại từ từ giải quyết.
“Ông nội, ông đừng nói chuyện này là nhờ cháu ra mặt mới có thể tổ chức tiệc mừng thọ ở Nội Kinh các, cháu là người có tiền án, chỉ cần chọc đến sự chú ý của những người liên quan, cháu sẽ xong đời, mà ông chuyện ông nội muốn tổ chức tiệc mừng thọ ở Nội Kinh các cũng sẽ sụp đố: Giang Cung Tuấn nhắc nhở.
Anh biết Đường Thành Lâm thích thể diện, nên nhất định phải khoe khoang ra ngoài.
Anh không muốn nổi tiếng.
“Ông có biết Tiêu Dao Vương không? Tiêu Dao Vương có qua lại với Đại tướng Hắc Long của cháu, nếu như ông ta biết Nội Kinh các là của Hắc Long, nhất định sẽ ngăn cản ông tổ chức tiệc mừng thọ ở Nội Kinh các, chuyện này là rắc rối lớn đấy”
Nghe tế vậy, toàn thân Đường Thành Lâm run rẩy.
Ông ta không đắc tội được với Tiêu Dao