Chiến Y Của Tôi Có Thể Siêu Thần

Đạt Tu La Mẫu


trước sau

"Dừng lại." Tô Diệu giơ tay ngăn cản đồng đội tiến lên.

Hai người kia lập tức dừng lại, lùi lại hai bước, nhìn theo ánh mắt của Tô Diệu.

Tô Diệu cúi người ngồi xổm xuống mép một tảng đá bị nhuộm một màu đỏ tươi.

"Là máu sao?" Giang Hiểu Nguyệt hỏi.

"Có lẽ thế, tớ không biết."

Tô Diệu thản nhiên đáp lại, nhưng cũng không quay đầu lại, hắn nhìn xung quanh, lần theo dấu vết tiếp tục tìm kiếm, ngay sau đó nhìn thấy một dấu vết giống như một thanh kiếm chém trên mặt đất đá rắn cách đó không xa.

"Có người đã đến đây." Hắn nói, "Ha, xem ra tình hình của bọn họ không tốt lắm."

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện