Nói xong câu đó, Vân Li cũng ý thức được có gì đó không ổn.
Ban đầu bởi vì hôm nay đọc từ chưa chính xác, thời điểm luyện tập cũng không chắc mình phát âm chuẩn không, cho nên mới đọc thêm vài lần nữa.
sau đó cũng tạo câu cũng
Tạo được câu sau cũng là bởi vì bản thân đã trải qua quá trình từ trước, liền thuận nước đẩy thuyền.
Không ngờ được sẽ nói ra câu này.
Fans sẽ không cảm thấy không thích hợp nhỉ, nhưng cô có tật giật mình, luôn cảm thấy lời này nội hàm rất rõ ràng.
Cho dù Phó Chí Tắc đồng ý hay cự tuyệt, đều là sự lựa chọn của anh, không ai có thể có thể chỉ trích.
Mà hành vi này của cô có vẻ bụng dạ hẹp hòi lại bại hoại.
Vân Li rất hổ thẹn, giấu đầu lòi đuôi mà bổ sung: "Lời này không có hàm nghĩa gì cả, tôi chỉ tạo một câu thôi."
Phát sóng mấy phút đồng hồ liền vội vàng off.
Căn phòng rất yên tĩnh, chỉ có tiếng máy điều hòa vang.
Sau khi nhạc đệm nhỏ này qua, Vân Li khó tránh khỏi chuyện sợ hãi khi sau lưng "Mắng chửi người", nhưng sau một hồi.
Rất mau cô liền thông suốt, trái tim treo trên cao cũng rơi xuống.
Bởi vì Vân Li tin tưởng.
Một người rõ ràng không hứng thú với cô, chắc chắn sẽ không rảnh rỗi nhàn hạ xem cô livestream.
......!
Miễn cưỡng xem như nhận cái "Tình thương" này đi, mấy ngày liên tiếp Vân Li nhấc không nổi cái nghị lực của mình.
Cho đến khi nhận được tin tức từ Hà Giai Mộng, cô mới phản ứng lại hôm nay EAW chính thức khai trương.
Tình thương(情伤): tình cảm bị tổn thương
Trong khoảng thời gian này, công việc duy nhất mà Vân Li thực hiện hứa hẹn đổi mới, cũng chính là phát video câu lạc bộ EAW khu đến thăm cửa hàng.
Từ phản ứng của Hà Giai Mộng, video tuyên truyền hưởng ứng tựa hồ rất tốt.
Tâm tình của cô cũng bởi vậy được cải thiện rất nhiều.
Trong khi trò chuyện, Hà Giai Mộng còn gửi cho cô một vài bức ảnh về nghi thức khai trương.
Mấy ngày trước Hà Giai Mộng có mời Vân Li, nhưng cô không muốn đi, nên đã tìm lý do thoái thác.
Vân Li liếc mắt nhìn, phát hiện trong đó có ảnh xen lẫn Phó Chí Tắc.
Anh mặc đồng phục áo sơ mi đen của EAW, ngồi ở một bàn làm việc, dựa vào lưng ghế nhắm mắt dưỡng thần.
Nhìn qua hẳn là chụp lén, có chút mờ nhạt.
Hà Giai Mộng: QvQ.
Hà Giai Mộng: Anh ta thật sự đẹp trai quá đi!
Hà Giai Mộng: Nhưng thoạt nhìn quá lôi cuốn quá âm trầm quá lạnh nhạt, tôi không dám nói chuyện với anh ta.
Nhắc tới người này liền nhớ tới sự tình ngày đó, Vân Li hậm hực kéo dài đề tài: Vậy hôm nay mọi người có phải rất bận phải không?
Hà Giai Mộng: Đúng vậy, vẫn còn rất nhiều người đang xếp hàng.
Hà Giai Mộng: Tôi mệt muốn chết! Vừa mới bị kéo xuống dưới lầu để hỗ trợ!!
Chưa nói vài câu, Hà Giai Mộng tiếp tục làm việc.
Vân Li chán muốn chết, nhìn người khác nỗ lực, cũng không muốn đần độn thêm như vậy.
Nghĩ đến việc hai ngày nữa phải đến trường học báo danh, cô muốn post video của cuối tuần lần trước.
Tình cờ cô cuộn khăn lông giống cái bánh bông lan cuộn, khiến người ta thèm nhỏ dãi, quyết định đặt chủ đề là bữa tiệc khăn lông cuốn thịnh yến.
Vật liệu trong bếp đầy đủ, cô không chậm trễ, trực tiếp bò dậy làm việc.
Bám sát vào hướng dẫn, rồi điều chỉnh công thức theo khẩu vị của mình, cài đặt cameras, Vân Li bắt đầu thực hiện.
Cô rất thích quá trình nấu nướng, trước kia cô cũng post khá nhiều video về mảng mỹ thực.
Tuy rằng tốn thời gian tiêu hao sức lực, nhưng khi thành phẩm ra lò, sẽ cho người ta có cảm giác thành tựu.
Lăn lộn cái này mất hết mấy tiếng đồng hồ.
Thẳng đến khi làm ra đươc hình dáng với hương vị cảm thấy đã hoàn mỹ, Vân Li mới cảm thấy hoàn thành.
Nghiêng đầu nhìn ngoài cửa sổ, trời đã gần sáng.
Sau khi cất thành phẩm vào tủ lạnh, cô qua loa thu dọn phòng bếp, hấp tấp tắm rửa một cái liền lăn ra ngủ.
- ----
Hôm sau, Vân Li mới vừa tỉnh ngủ liền nhận được cuộc gọi từ Đặng Sơ Kỳ.
Hôm nay thứ sáu, cô với cô bạn cùng phòng tới hội trường khoa học kỹ thuật EAW chơi.
Lúc này mới kết thúc, bởi vì bình thường cũng không thường xuyên đến khu bên tây đó, dứt khoát mời Vân Li một chầu cơm tối.
Toàn những người xa lạ, Vân Li thực sự không muốn đi, nhưng Đặng Sơ Kỳ lại năn nỉ ỉ ôi đòi đi.
Vân Li đứng dậy rửa mặt, nhanh nhẹn hóa trang điểm.
Nhớ lại tối hôm qua làm bánh bông lan cuộn, cô chỉ chừa lại mỗi loại một hương vị, nhét phần còn lại vào túi giữ nhiệt có đá khô, định mang cho Đặng Sơ Kỳ cùng cô bạn cùng phòng nếm thử.
Rồi sau đó đi ra ngoài.
Địa điểm cho bữa tối được đặt tại một chuỗi tiệm lẩu ở Hải Thiên Thương Đô, ở đây kinh doanh đặc biệt sôi động.
Lúc Vân Li đến đó, vẫn còn một hàng dài xếp hàng dài ở cửa.
Vân Li: Tớ tới rồi, các cậu ở bàn nào vậy?
Đặng Sơ Kỳ: Đến nhanh thế? Chúng tớ mới lấy số.
Cậu từ từ đã, tớ ra ngoài đón cậu.
Không đến nửa phút, Đặng Sơ Kỳ từ bên trong đi ra:"Chị em à!"
Vân Li buồn cười: "Chỉ có mấy bước, sao lại đặc biệt đi ra."
"Tớ chính là ra đây báo động trước cho cậu một tiếng nha." Đặng Sơ Kỳ đan hai tay vào nhau, dường như cảm thấy rất có lỗi với cô, lại cảm thấy đắc chí rất ăn ý với cô nàng, "Nếu tớ biết nói chuyện với cậu qua điện thoại, cậu tuyệt đối sẽ không đến đây."
"A?"
"Bạn cùng phòng của tớ có hai người họ hàng! Đều mẹ nó rất đẹp trai!" Đặng Sơ Kỳ kích động lại trượng nghĩa, "Vân Li, cậu là chị em tốt nhất của tớ! Có loại chuyện tốt này tớ mẹ nó sao tớ cớ thể quên cậu chứ!"
"......"
Vân Li lông tơ thẳng đứng: "Bên trong rất nhiều người?"
Đặng Sơ Kỳ: "Không có nhiều người! Chỉ có bốn người liền bốn cái!"
Vân Li kháng cự: "Không được, tớ đi đây.
Lần sau đi ha."
"Câu không đi thì sẽ hối hận, thật sự rất đẹp trai! " Đặng Sơ Kỳ cứng đầu lôi cô đi vào trong, "Cậu không muốn nói chuyện cứ coi như là đi ngắm hoa! Tớ có thể làm cậu xấu hổ à! Hơn nữa ngộ nhỡ gặp được người cậu cảm thấy hứng thú thì sao!"
"Sao có thể!"
"Thế nào là không thể!"
"......"
Vân Li bất lực, chỉ có thể theo vào trong.
Quên đi.
Dù gì chỉ có 3 người, ít hơn nhiều so với lần tụ hội ở EAW.
Dù sao không quen biết, giả chết ăn một bữa cơm rồi đi.
Sương khói trong tiệm lượn lờ, tràn ngập mùi thơm.
Tất cả các ghế đều được lấp đầy, không có ngoại lệ.
Cách cửa không xa, Đặng Sơ Kỳ còn giải thích tình hình cho cô: "Hôm nay tớ với bạn cùng phòng, còn nữa bạn cùng phòng của tớ có chơi với em trai của cậu ta."
Vân Li lười nghe, gật đầu có lệ.
Đặng Sơ Kỳ: "Cậu của bạn cùng phòng của tớ vừa vặn làm việc tại EAW, hình như là kỹ sư thiết bị gì đó.
Sau đó bọn họ sau gọi chú của cậu ta đến......"
Còn chưa nói xong, cũng đã đi đến chỗ của họ.
Quán lẩu bố trí một bàn lớn.
Nghế ngồi cứng hình chữ U, nằm khá yên tĩnh trong một góc của tiệm.
Từ hướng này đi qua, Vân Li chỉ có thể nhìn thấy một người phụ nữ rất xinh đẹp đang cười nói.
Hai người còn lại bị ghế dựa chặn.
Đặng Sơ Kỳ ngừng nói, lôi kéo Vân Li đến chỗ ngồi từ bên kia: "Tớ có mang theo bảo bối của tớ đây!"
Người phụ nữ quay đầu, ánh mắt đặt ở trên người cô, cong mắt cười: "Là Li Li à? Tôi thường xuyên nghe Sơ Kỳ nhắc tới cô."
Vân Li rất thẹn thùng, đang muốn lên chào hỏi, ánh mắt đảo qua, thoáng nhìn bộ dáng hai người ở đối diện.
Dừng lại, rồi nhìn lại, nụ cười trên khuôn mặt cứng đờ.
.
Chap mới luôn có tại ++ TRÙM TRUYỆN.
me ++
"......"
Ai có thể.
Nói cho cô biết.
Đây là tình hướng gì thế.
Trước tiên là Phó Chí Tắc.
Cậu con trai cô gặp ở sân bay lần trước, tại sao, cũng xuất hiện ở đây?
Phó Chính Sơ trừng lớn mắt, cũng ngây ngốc.
Đặng Sơ Kỳ không nhìn ra được có gì đó không đúng, chỉ cho là cô sợ người lạ, chủ động giới thiệu: "Li Li, đây là bạn cùng phòng kiêm đồng nghiệp học tỷ, Hạ Tòng Thanh."
"Em rất đáng tin cậy!" Thần chí Phó Chính Sơ quay lại, không thể tưởng tượng mà nhìn Vân Li, "Chị vẫn nhớ em chứ? Còn nhận ra em không?"
Vân Li miễn cưỡng mà nghẹn "Ừ".
Hạ Tòng Thanh nghi hoặc: "Có chuyện gì sao? Hai người quen nhau sao?"
Lượt bớt đi chi tiết muốn xin WeChat trong đó, Phó Chính Sơ giải thích ngắn gọn những gì đã xảy ra vào ngày hôm đó, phần lớn nhấn mạnh EAW là do anh trai cậu ta mở, Vân Li không tin điều đó.
Đặng Sơ Kỳ vui vẻ: "Trùng hợp như vậy sao?"
Vân Li cũng hiểu: "Anh trai cô là Từ Thanh Tống?"
"Có chút quan hệ họ hàng," Hạ Tòng Thanh giải thích, "Bà ngoại tôi là mẹ nuôi của mẹ Thanh Tống."
Phó Chính Sơ gật đầu: "Ngày đó sau khi trở về em đã gửi tin nhắn Wechat cho anh Thanh Tống, hỏi bọn ảnh cửa hàng có phải tìm người tuyên truyền hay không, có người ở sân bay rất lâu để chờ người đón.
Sau đó, anh ấy kêu em gọi cậu nhỏ đến đón người người."
Càng nghe càng cảm thấy kỳ quái, Vân Li không nhịn xuống hỏi: "Mạo muội hỏi một chút, cậu nhỏ của các cậu là?"
Phó Chính Sơ chỉ chỉ Phó Chí Tắc bên cạnh.
"......":))
Vân Li thiếu