Vì thế mà vị lão đại kia cũng chẳng ngần ngại mà đứng lên vỗ tay khen ngợi Cố Mộng Điệp, nhanh chóng lên sàn thi đấu đi trước Trịnh Tạ Thiên một bước mà lên đón người, Trịnh Tạ Thiên còn đang dự định đứng lên nhận người thì bị cướp spotlight vẻ mặt đầy chấm hỏi.
"?".
Thằng cha này là ai nữa vậy?
Cố Mộng Điệp trên sàn thi đấu tuy đánh còn chưa đã tay lại có chút tiếc nuối nhưng bị tiếng hò reo bên dưới làm cho vui lây, vì thế mà đầy tự hào hất mặt lên trời kiêu ngạo không thôi, hệt như chú cún Alaskan Malamute lập công lớn được mọi người ca tụng mà quẩy đuôi vẫy qua vẫy lại.
"Có thực lực, không biết tên họ của cậu là gì?".
Nhị Sấm vừa vỗ tay vừa đi lên sàn thi đấu cũng không ngại tiết kiệm lời khen mà khen Cố Mộng Điệp vài câu.
Cố Mộng Điệp còn đang bận chìm đắm trong lời hò hét bên dưới thì bị tiếng nói khàn đục đằng sau làm dời lực chú ý, cậu quay đầu lại nhìn nơi phát ra giọng nói, đôi mắt đang đầy kiêu căng liền bị người đằng sau làm cho hạ nhiệt xuống, từ một chú cún khó dạy trở thành cún thân thiện, đôi mắt màu nâu đậm màu sáng lấp lánh, khóe môi không nhịn được mà giương lên một độ cung xinh đẹp.
Mà Trịnh Tạ Thiên dưới đài muốn bảo người xuống đã thấy tên to con người đầy hình xăm kia tiếp cận Cố Mộng Điệp, còn tưởng lão ta chỉ thuận tiện lên vỗ tay chúc mừng thôi nhưng nhìn đôi mắt sáng như đèn pha của Cố Mộng Điệp, và nụ cười tán thưởng cùng với ánh mắt nhìn người tài của lão trước mặt cậu, một linh cảm không hay xuất hiện trong lòng anh, vì thế cái người còn đang ngồi trên ghế đã vội đứng lên đi lên sàn thi đấu.
Phải biết thằng nhóc Cố Mộng Điệp là cục vàng mà Trịnh Tạ Thiên mới tìm được, tên nào có ý đố nhìn ngó hoặc cướp thằng nhóc thì đều đáng bị dạy dỗ!
Quay trở về chỗ của Cố Mộng Điệp, cậu vừa quay đầu liền thấy một tên to con mặt sẹo, trên cánh tay toàn là hình xăm dữ tợn, cả người đầy cơ bắp săn chắc muốn có bao nhiêu nét giống xã hội đen thì có bấy nhiêu, mà người có ngoại hình như vậy lại rất dễ bắt chuyện với một tên khó tính như Cố Mộng Điệp, cậu vui vẻ đáp lại ngay.
"Cố Mộng Điệp".
Lão Nhị Sấm kia ban đầu còn tưởng người trước mặt này sẽ kiêu ngạo khó gần, nhưng khi thấy cậu không khó gần như những gì mà lão nghĩ thì cảm xúc hài lòng đối với cậu lại tăng lên, vì thế mà trong lời nói có chứa ý cười bảo.
"Tôi là lão nhị của băng Tứ Sấm, đứng thứ hai trong bốn vị lão đại của bang gọi là Nhị Sấm không biết cậu đã trở thành đệ tử của băng đảng nào chưa, nếu chưa có thì có muốn vào băng của tôi không?".
Cố Mộng Điệp nghe vậy mắt sáng như sao vội