Mà Hoàng Đế Phương cũng là do Tạ Tư Kiều đích thân chọn cho cha Trịnh, ban đầu khi cha Trịnh và Hoàng Đế Phương cử hành hôn lễ dưới sự chứng kiến của cả bốn gia đình, Trịnh Vô Song luôn tỏ ra ghét bỏ với người vợ bé này, nhưng Tạ Tư Kiều thì lại ngược lại bà vô cùng ưng ý với người chị em cùng chung chồng này, chỉ cần cha Trịnh luôn có thái độ gì đó với Hoàng Đế Phương liền bị bà lườm cho một cái liền rén ngay.
Mà hai người Hoàng Đế Phương cùng Tạ Tư Kiều cũng trở thành chị em thân thiết trong nhà, vì mẹ của anh từ nhỏ đã là con út trong nhà nên bà luôn ao ước có một đứa em để cưng chiều, vì thế khi Hoàng Đế Phương trở thành vợ bé nhưng không có sự công nhận của pháp luật bà đã rất thương người này, ngày mà Hoàng Đế Phương mang thai cũng do chính tay bà chăm chút từng chút một, đôi khi gia đình bốn bên còn nghi ngờ phải chăng người kết hôn với Hoàng Đế Phương phải chăng không phải là Trịnh Vô Song mà là Tạ Tư Kiều hay không.
Hoàng Đế Phương cũng rất biết giữ lễ nghi, bà cũng sẽ không bao giờ tranh dành tình yêu của Trịnh Vô Song với Tạ Tư Kiều, và luôn trong tư thái ở thuê đẻ mướn cho hai người ân nhân đã cứu bà trong giây phút bà chẳng có gì trong cuộc sống, vì thế khi Trịnh Hoàng Thiên được sinh ra đã mang đến vô số tiếng cười cùng hạnh phúc của cả nhà, mà người vui nhất đương nhiên là Tạ Tư Kiều.
Tên của anh trai anh cũng là do chính tay bà đặt ra, mà cha Trịnh ở bên kia chỉ tỏ vẻ tủi thân vì bị thất sủng, ban đầu ông còn tưởng cưới người khác về chỉ sợ Tạ Tư Kiều sẽ nghĩ nhiều rồi hành động thiếu suy nghĩ, sợ bà tổn thương nên ông luôn tỏ ra ghét bỏ với người vợ bé này, nhưng không ngờ khi kết hôn về người bị bỏ rơi lại là ông, hai người vợ của ông vậy mà còn thân thiết gắn bó hiểu nhau hơn cả ông!
Trịnh Hoàng Thiên được sinh ra thì hai năm sau Tạ Tư Kiều cũng có hỉ, bà vậy mà lại mang thai cũng chính là Trịnh Tạ Thiên, Tạ Tư Kiều luôn nghĩ chính do đứa con may mắn Trịnh Hoàng Thiên mang lại vận khí tốt, nên càng hài lòng với anh hơn.
Mà Trịnh Tạ Thiên được sinh ra lại chẳng được mẹ ruột thương yêu quan tâm, mà chỉ có mẹ bé là yêu thương anh vì bà rất có hảo cảm với anh, dù sao Trịnh Tạ Thiên cũng là đứa con đầu tiên do Tạ Tư Kiều sinh ra nên bà rất chiều anh, khiến anh đôi khi dở khóc dở cười, người ngoài nhìn vào còn tưởng anh trai anh là do Tạ Tư Kiều sinh ra, còn anh là do Hoàng Đế Phương sinh ra luôn ấy chứ.
Trịnh Hoàng Thiên may mắn được thừa hưởng tính cách trầm ổn tài giỏi của cha, nên anh trai đã tiếp quản được công ty của gia đình, còn thay cha đảm nhiệm chức vụ trong nhà nước nắm giữ vai trò quan trọng.
Ông nội của anh thời trẻ là một Mafia khét tiếng người người nghe tên đều sợ, nhưng ông lại rửa tay gác kiếm về tiếp nhận chức vụ của ông cố và quản lý công ty, chỉ là những lời nói này cũng chỉ là lời đồn miệng còn thực hư vì sao ông nội lại không làm Mafia nữa thì cũng chỉ có người trong cuộc mới biết hoặc chỉ có mẹ anh Tạ Tư Kiều mới biết được, nhưng bà lại chẳng chịu hé răng nói bất cứ chuyện gì liên quan đến ông nội cả.
Trịnh Tạ Thiên chưa gặp mặt ông bao giờ vì khi anh trai được tròn hai tháng thì ông đã qua đời, cả nhà đều thương tiết cho ông nhưng chỉ có cha Trịnh là mỉm cười, than nhẹ bảo mọi người đừng khóc thương cho một ông lão đã không còn thiết sống nữa.
Ông nội đã hy sinh cả cuộc đời cho Trịnh gia và cho con cái, ông là một người rất chung thủy từ khi bà nội mất ông cũng không bước tiếp nữa, vẫn một mình gà trống nuôi con và gắng gượng sống đến khi con trai của hai người đã an cư lạc nghiệp rồi