Mà Trịnh Tạ Thiên bên kia làm gì biết mình vậy mà lại vô tình thả một con sói con hoang dã ra ngoài, còn nuông chiều nó thả rông ra ngoài mặc cho nó đi cắn xé người ta, còn anh thì nhìn nó với vẻ đầy tự hào!
.
Ngồi trên xe được khoảng một tiếng thì Cố Mộng Điệp cũng đến nơi, cũng chẳng hiểu hôm nay là ngày gì mà xe trên đường đông kinh khủng, ngồi mất một tiếng để đến được đây khiến cái mông của cậu cũng sắp bị làm cho ê rồi.
Đứng nhìn câu lạc bộ Thượng Đẳng một lúc thì cậu nhấc chân đi vào, cách trang trí câu lạc bộ này nghe tên thôi cũng đủ để tưởng tượng ra rồi, bên ngoài được trang hoàng vô cùng sang trọng, gắn đủ thứ kính màu trên tường, ánh đèn led được gắn xung quanh nhưng vẫn chưa được bật lên do chưa đến ban đêm, cánh cửa của câu lạc bộ được làm bằng gỗ đắt tiền, hai bên đều có người đứng canh gác, cơ thể vạm vỡ cao to lực lưỡng.
Hai người canh gác bên kia thấy Cố Mộng Điệp đi đến thì cản lại, hỏi.
"Đi đâu đây? Thẻ thành viên đâu?".
Cố Mộng Điệp bị cản lại cũng chẳng có gì ngạc nhiên, dù sao thì câu lạc bộ này cũng chú đến vấn đề riêng tư nên hỏi câu này cũng chẳng có gì là lạ, cậu bình tĩnh đáp.
"Người mới đến, chưa làm thẻ".
Hai tên canh gác nghe vậy thì gật đầu, rồi một người mở cửa ra dẫn cậu đi vào, người còn lại thì đứng bên ngoài canh gác tiếp.
Cố Mộng Điệp được dẫn vào một cái phòng gần đó, cánh cửa cũng được làm bằng gỗ, nhìn dãy hành lang sâu rộng trải dài ở phía cuối, ánh đèn nơi đây cũng mập mờ u tối, thích hợp với một câu lạc bộ dùng để quẩy.
Mà ngoài căn phòng này ra thì trên hành lang chẳng còn có căn phòng nào khác nữa, cũng chứng minh rằng căn phòng này dành cho chủ của cái câu lạc bộ này, cũng là nơi đăng kí thẻ thành viên.
Gã to con kia gõ cửa bốn cái chờ người bên trong lên tiếng, mãi một lúc mới có tiếng người phát ra từ bên trong, đó là một giọng nói trong trẻo của phụ nữ, kèm với đó là tiếng th ở dốc khiến người nghe đỏ cả mặt.
"Có chuyện gì?".
Tên to con kia hẳn cũng đã quá quen với chuyện này, vì thế mà mặt không đỏ tim không đập mà khai báo.
"Bà chủ, có người mới đến muốn đăng kí thẻ thành viên".
Nói xong thì đợi hồi âm của người bên trong, cũng là đợi một lúc người kia mới lên tiếng, chỉ là giọng nói lúc này đã chẳng còn mềm mỏng nữa mà là lạnh lùng nói.
"Cho vào đi".
"Vâng".
Tên to con mở cửa nhường đường cho Cố Mộng Điệp đi vào, còn mình thì hoàn thành nhiệm vụ liền rời đi.
Cố Mộng Điệp vừa bước chân trái vào liền bị khung cảnh bên trong làm cho ba chấm, bên trong phòng này phải nói là rộng kinh khủng, chẳng khác gì một cái nhà bình thường, mà điều đáng ngạc nhiên là ngoài cái giường cỡ