Sau khi tu luyện được một nửa quyển Nhật Nguyệt công thì Tiểu Thiên cảm giác được tu vi của mình đã thăng tiến lên một bậc. Hiện giờ cậu đã là luyện khí tầng năm. Kiếp lão nhìn vào sự tăng tiến tu vi này thì nghĩ:
- Có thể là chất lượng! Là chất lượng! Là chất lượng!...
Tiểu Thiên nhìn lại tảng đá lúc nảy và cảm thấy uy lực của một đấm này thật kinh khủng, không biết nếu thật sự luyện được đến mức cuối cùng là ngưng tụ ra Nhật Nguyệt thì sẽ bá đạo đến thế nào nữa.
Mặt Trời khuất bóng được một lát thì Mặt Trăng cũng dâng lên cao
- Đến lúc hoàn thành một nửa còn lại của Nhật Nguyệt công rồi!
Cậu ngồi xuống đấy và bắt đầu thu nạp năng lượng của Mặt Trăng. Lần này cậu đã chuẩn bị, một làn hơi lạnh chậm rãi chui vào cơ thể cậu, lúc đầu thì cậu vẫn còn chịu đựng được. Một lát sau không phải một hơi lạnh nữa mà là mười làn hơi và mỗi làn hơi nó lạnh hơn cái đầu rất nhiều lần.
Lúc này cơ thể Tiểu Thiên bắt đầu xuất hiện đóng băng, ý thức của Tiểu Thiên lúc này đang sắp bất tỉnh. Tiểu Thiên cố gắng dùng phần ý thức còn sót lại đôi chút này vận chuyển Nhật Nguyệt công, điều khiển luồn hơi nóng tại đan điền tiến hành sưởi ấm cơ thể.
Nhờ như vậy mà lớp tuyết bao phủ bên ngoài đang dần tan ra, nhưng vẫn chưa kịp hòa tan bao nhiêu thì sau mười hơi thở thì khoảng trăm luồn hơi lạnh mà mỗi luồn lại lạnh hơn những luồn trước.
Thậm chí không chỉ bao Tiểu Thiên vô một quả cầu băng nữa mà còn đóng băng cả xung quanh nơi Tiểu Thiên ngồi, phạm vi đóng băng đang dần tăng lên: một trượng, hai trượng...
Đến tận mười trượng nó mới dừng lại, còn Tiểu Thiên lúc này đã bị bọc lại bởi một quả cầu băng dày đặc kích thước chừng hai trượng. Cậu ngồi bên trong đấy cảm nhận được một cái lạnh xuyên đến tận tủy, khó có thể diễn tả được. Nhưng cậu vẫn đang vận chuyển luồn hơi nóng tại đan điền, vận chuyển không ngừng.
Lúc này tại đan điền của cậu cũng đã xuất hiện một quả cầu được tạo bởi các dòng khí lạnh trắng xóa, bên cạnh nó là một quả cầu lửa to hơn đang cháy nghi ngút. Dường như cả hai bên đang cố triệt tiêu lẫn nhau vậy
- Nhờ có Kiếp lão nói từ trước, nên mình mới có để điều khiển quả cầu Thái Dương này cố gắng không để nó hủy đi quả cầu Mặt Trăng kia.
- Nếu không thì quá trình tu luyện này chỉ là uổng phí cả.
Lúc này quả cầu ngưng tụ từ hơi lạnh đang dần dần tăng kích thước lên, nhưng nếu so với quả cầu lửa thì vẫn còn nhỏ bé không đáng kể.
Cứ như vậy lại càng có nhiều luồn khí lạnh chui vào trong người Tiểu Thiên dung hợp với quả cầu tại đan điền cậu, còn Tiểu Thiên thì điều khiển quả cầu lửa để sưởi ấm cơ thể và ngăn nó không triệt tiêu đi quả cầu băng và tiếp tục một dòng tuần hoàn.
Tiểu Thiên cứ tập luyện như vậy ngày này qua ngày khác. Ngũ Hành thể của cậu đã và đang từng ngày tu luyện để thành Bất Diệt Hỏa thể. Còn những hệ khác thì Kiếp lão cũng có nói để sau này cũng không muộn.
Vậy nên Tiểu Thiên cố gắng tu luyện Nhật Nguyệt Luân Chuyển công và Bất Diệt Hỏa thể.
Thời gian cứ như vậy trôi qua mười năm một cách nhanh chóng. Giờ đây Tiểu Thiên đã là một thanh niên mười tám, mười chín tuổi rồi.
Kiếp lão lúc này cũng đã già nua hơn khi so với mười năm trước
- Đã mười năm rồi! Tên tiểu tử này đã ở đây tu luyện được mười năm rồi!
Lúc này Tiểu Thiên ở bên ngoài vẫn đang tu luyện Nhật Nguyệt công, hiện tại bên trong đan điền của cậu đã thành công ngưng tụ được hai tiểu Nhật - Nguyệt. Tu vi của cậu hiện giờ người khác nhìn vào là luyện khí đỉnh phong đã tiệm cận với trúc cơ, dường như chỉ cần có một chút cơ duyên là có được trúc cơ đan liền đột phá trút cơ.
Nhưng nếu là xét theo Tiểu Thiên và Kiếp lão thì cậu đã là luyện khí 100 tầng
- Kẻ tu luyện bình thường thì đa phần chỉ biết cảnh giới luyện khí chỉ có 15 tầng, nhưng đó chỉ là những kẻ tầm thường. Chẳng có ai quy định luyện khí là