Ăn uống no nê rồi thì em cũng đã thấm mệt, đôi giầy này tuy đẹp nhưng khiến em đau chân rồi , em nghe lời cô đi dọc theo hành lang tìm đến phòng số 257
" Tỷ tỷ có đang đợi mình không nhỉ? "
Em bước vào căn phòng số 257, căn phòng này vô cùng thoải mái, có bánh có nước, có giường còn có cả một chiếc ban công có thể nhìn rõ cả bầu trời
Hiểu Tinh thích thú bước ra ngoài, gió thổi rất mát khiến tóc em khẻ bay lên
" Thích quá!! "
Em đang say sưa cảm nhận cơn gió thì bỗng có một giọng nói trầm ầm khẻ nói vào tai em
" Vậy em nói xem! Em thích gió hơn hay thích tôi hơn "
Em giật mình nhưng lại rất vui, Hiểu Tinh tươi cười khẳng định một câu chắc nịt
" Em thích tỷ tỷ nhất ạ!! "
Nghe em nói thế cô vui vô cùng, cô biết mình không uổng công tốn cả trăm nghìn tệ bằng khoảng ba trăm mấy triệu
" Bây giờ tôi sẽ khiến em còn thích tôi hơn nữa "
Em có chút không hiểu
" Nào nhìn lên trời đi "
Hân Nghiên chỉ tay về phía trước hướng lên phía trời cao
" Lúc trước em từng nói gì em có nhớ không? "
Em có chút ngơ ngác
" Không nhớ thì tôi sẽ làm cho em nhớ "
Đột nhiên từ phía xa nổ một cái đùng, cả một bầu trời sáng rực là pháo hoa, nhưng màng hay nằm ở cuối cùng
" Nào đưa tay cho tôi!! "
Cô lấy hai tay em đặt vào chính giữa lòng bàn tay mình rồi xòe ra hướng về phía trước rồi đột nhiên từ trên cao có một thứ gì đó rời vào tay em, cô liền chụm cả tay em và cô lại
" Hái được rồi!! "
Cô cùng em hé bàn tay ra, bên trong là một viên đó màu xanh tím lấp la lấp lánh được làm thành một cái vòng cổ.
Em nhớ rồi, ngày trước em từng bảo là muốn có được ngôi sao trên trời
" Đây là thiên thạch đấy! Cái này cũng tính là một ngôi sao có