Ta gần đây trở nên ngoan ngoãn.
Ta vẫn chưa từ bỏ ý định rời khỏi nơi này, người ở đây, không khí ở đây, tất cả mọi thứ ở đây đều làm ta không thể thở nổi, nếu không rời khỏi đây, một ngày nào đó ta sẽ chết mất.
Yên ổn vượt qua nhiều ngày, vốn tưởng rằng Hiên Viên Dực sẽ lơi lỏng cảnh giác với ta, như vậy ta sẽ có cơ hội chạy trốn. Nhưng rốt cuộc lại không như mong muốn, thủ vệ giám thị không giảm chút nào, trái lại còn tăng nhiều hơn.
Ta cười khổ, Hiên Viên Dực quả nhiên không dễ lừa, ở chung với ta lâu như vậy, hắn hiểu tính nết cùng thủ đoạn của ta rõ như lòng bàn tay. Có lẽ hắn đã sớm biết biểu hiện ngoan ngoãn này của ta chỉ là tạm thời, cho nên ta càng ngoan thì hắn càng lo lắng.
Ta thật là đã đem đá đập vào chân.
Cuộc sống như tù phạm trôi qua mỗi ngày, cho dù có cơm ngon áo đẹp cũng không ngăn được nội tâm càng lúc càng hoang mang. Ta lần đầu tiên thống hận bản thân yếu đuối vô lực, tình cảnh ngày hôm nay có lẽ là do ta tự tay tạo thành.
Đã sớm biết rằng không nên tin tưởng vào thứ “tình yêu” hư vô mờ ảo.
Ta biết dùng đá chọi đá sẽ không có lợi gì cho ta, ta chỉ có thể lẳng lặng chờ đợi, tuy rằng cả quốc gia này đều nằm trong phạm vi thế lực của Hiên Viên Dực, nhưng chắc chắn là sẽ có sơ hở. Bị vây cho khốn cùng như thế này, ta chỉ có thể ngồi chờ, tìm cơ hội.
Quả nhiên trời không tuyệt lòng người, khoảng một tháng sau, cơ hội của ta xuất hiện.
Có một cung nữ phụ trách bưng cơm cho ta, nhân lúc ở trong phòng, nàng ta lén đưa cho ta một tờ giấy, ta cũng giả bộ như không có chuyện gì, vẫn tiếp tục dùng cơm, nhưng thực tế thì trong lòng đang nổi sóng gió mãnh liệt. Bởi vì ta biết, nếu mất đi cơ hội tốt này, cả đời có lẽ đừng bao giờ nghĩ đến việc rời khỏi Hiên Viên.
Hai tay ta run rẩy mở tờ giấy, mặt trên có viết “Quân gặp nạn, đương nhiên tương trợ, tùy ý hành động.”
Ngụ ý của người này là ta có thể tự do chọn thời gian đào tẩu.
Người này ở trong tối, còn ta ở ngoài sáng, hơn nữa chuyện ta bị giam lòng ở Hiên Viên chỉ có một vài người tâm phúc của Hiên Viên Dực biết, nên không có chuyện họ đến giúp ta. Nếu như người này không phải người bên cạnh Hiên Viên Dực, vậy chắc chắn là kẻ thù của Hiên Viên, thời gian ngắn thế này ta cũng không thể tra ra thân phận của người đưa tờ giấy. Tuy rằng ta muốn rời khỏi chỗ này, nhưng mù quáng tin vào một tờ giấy không phải phương pháp làm việc của ta, ngộ nhỡ cung nữ này là người Hiên Viên Dực phái đến thử ta thì sẽ rất phiền phức.
Tới giờ dùng cơm ngày thứ hai, người cung nữ đã đưa giấy cho ta ngày hôm qua xuất hiện, theo sau có hai người cung nữ hầu hạ khác.
Ta ung dung thản nhiên uống rượu, sau đó cố ý run tay, làm đổ đồ ăn trên bàn. Đồ ăn toàn bộ văng vào người ta.
Cung nữ bên cạnh vội vàng thu dọn.
Ta cởi y phục trên người xuống, ra lệnh cho hai cung nữ còn lại: “Y phục hoàng thượng ban riêng cho ta đã bị bẩn, mau đem đi giặt cho ta.”
Hai cung nữ kia hơi do dự, ta biết hai nàng là do Hiên Viên Dực phái đến giám sát ta dùng cơm, đề phòng ta đem đồ ăn đổ hết, nhịn đói tự hại mình.
“Còn đứng ngây ra đó làm gì, đến lúc y phục của hoàng thượng ban không tẩy sạch, các ngươi gánh được trách nhiệm à?” Ta quát lớn, còn động tay cho cung nữ một bạt tai, “Nếu không gánh được thì mau đem đi”
Ta chỉ vào người cung nữ đưa giấy, “Ngươi lưu lại.”
Hai cung nữ kia vội vã cầm y phục chạy đi, ta quay lại nhìn cung nữ đang thu dọn đống bừa bộn trên mặt đất nói: “Ngươi trở lại nói với chủ tử nhà ngươi, ta tạm thời chưa muốn rời khỏi đây.”
Cung nữ kia nghe xong, không nói gì hết, chỉ với tay vào thắt lưng lấy ra một cái mặt dây chuyền nhỏ, đưa tới trước mặt ta.
Ta nhìn liền nhận ra ngay, mặt ngọc bích có hình hổ! Tây Tần! Tần Liệt!
Bỗng nhiên cảm thấy một cơn đau đầu dữ dội, tại sao lại là hắn? Bất quá ngẫm lại, ngoại trừ Tần Liệt, còn ai đủ thông minh và có khả năng phái cung nữ thâm nhập vào sâu trong Hiên Viên vương cung tới hầu hạ ta.
Có thể thấy cung nữ này đã được sắp xếp vào đây từ lâu rồi, những kẻ được Hiên Viên Dực lựa chọn đến giám sát ta đều phải qua sàng lọc, ai mà biết được lại có thể sơ sót một người thế này.
Ta dùng mắt ra hiệu cho cung nữ cất mặt dây đi, rồi cho nàng lui ra ngoài.
Ta cố gắng đem những sự việc xảy ra mới đây xâu chuỗi lại, dường như tất cả mọi thứ bắt đầu từ lúc Ly Tuyết Trữ đột nhiên xuất hiện, còn có cả Tần Liệt đến Hiên Viên.
Một lát sau, ta bừng tỉnh. Hóa ra, hóa ra không chỉ có ta, cả Hiên Viên Dực đều trúng kế của Tần Liệt! Quả nhiên, quả nhiên Tần Liệt không hổ là kẻ không từ thủ đoạn để đoạt vương vị! Lúc tại khách ***, hắn không hề giấu diếm thân phận, làm cho ta nhớ kỹ hắn, ra cũng là một phần của cái bẫy. Có lẽ hắn và Ly Tuyết Trữ đã sớm thông đồng với nhau, làm cho Ly Tuyết Trữ trở lại bên cạnh Hiên Viên