-Con chào ông nội nhẫn tâm và ông bác vô tình yêu quý-Nó cố nói to lên để cả người làm cũng nghe thấy.
Cả hai người đang ngồi trên ghế bàn luận gì đó đều quay ra ngắm nhìn đứa cháu gái
-Ta nhẫn tâm hồi nào-ông Thái
-Giờ ta mới biết mình là người vô tình-ông Thịnh
-Không phải sao ạ hai người 1 người tìm cách hại con 1 người không thèm quan tâm lấy 1 câu-Nó giả vờ ôm lấy mặt mà khóc.
-Chắc thế-Cả ông Thái và ông Thịnh đều phát ra cùng một câu xuyên thẳng qua tim của nó.
-hai người kím con có chuyện gì thê?-nó chả còn hứng mà đùa nữa.
-Giờ con đủ tuổi vào cấp 3 òi nhỉ ta muốn con vào theo học trường New Star
Giờ thì rõ rồi ông lại muốn cháu đi học sao cháu đã học xong chương trình đó hết rồi-Nó không tin vào tai mình nữa.
-Bộ cháu không nhớ cái điều khoản trong tờ giấy cháu kí 2 năm trước ak phải lấy cho ta cái bằng tốt nghiệp đã học hết kiến thức rồi mà không có chứng nhận thì buồn lắm cháu ạ-Ông Thái vỗ vai nó giả vờ an ủi.Mà cháu không đồng ý ảnh hưởng đến ai cháu bít mà.
-Ông định nói đến bang mà cháu đã rời bỏ 2 năm đó hả,ông yên tâm giờ họ chắc cũng chả nhớ tới cháu mà đâm ra lại hận cũng nên( mất nguồn cung cấp thực phẩm ).Có nói gì thì cháu cũng không vào trường đó học đâu,ông mua bằng hộ cháu cũng được mà.hehe( mơ ak ).
-Cháu muốn lãnh đòn à
-Thôi bố,để con -ông bác Thịnh giờ mới chen vô.
-Mục đích bảo con vào trường đó học không chỉ có 1 đâu.Con còn nhớ Ánh Kim con gái bác chứ?
-Sao quên được bà chị họ đanh đá yêu quý lúc nào cũng chọc giận con đó.-Nó nói có vẻ hơi tức tức.
-Nó đang được điều trị bằng vật lý trị liệu bên Mỹ-nét mặt ông Thịnh