Chính Nghĩa Quân Đoàn

Chương 22


trước sau


Nhan vô song huýt sáo, tiếng xé gió vang lên, đột nhiên một con chim đại bàng to lớn xuất hiện, chỉ thấy nó đầu trắng lông vàng, cực kỳ thuần tuấn . nó mở miệng nói tiếng người :

“ vô song trưởng lão, ngài đã về ? “ .

trong giọng nói của nó còn có chút vui mừng .

nhan vô song đập đầu chim lớn, hừ nói : “ là vô song, bỏ chữ trưởng lão đi “ .

chim lớn chưa hiểu đầu cua tai nheo ra sao, nhưng cũng biết bà cô này tính khí thất thường, bèn nói : “ vâng, vô song cô nương “ .

nhan vô song lúc này mới gật đầu hài lòng, nhìn lâm quân nói : “ chàng trai, leo lên đây “ .

lâm quân nghe vậy, nhìn con chim siêu lớn cũng hơi rụt rè, nhưng lúc còn là yêu đế thì hắn con gì cũng đã cưỡi qua, một con chim thì không làm khó hắn được, bèn gật đầu nhảy lên lưng chim lớn, hai tay nắm lông của nó, những sợi lông bự có chút sắc bén . sau đó hắn đánh mắt bảo trương quan cũng leo lên .

hai tên huynh đệ đá thấy vậy cũng mò lên theo, phiêu phù bên người lâm quân . còn pho tượng sống kia không biết hai tên đã thu vào không gian từ lúc nào .

nhan vô song nhảy lên, nói : “ tiểu kim, chở chúng ta lên “ .

chim lớn không nói gì mà gật đầu, nó vỗ cánh bay vút lên cao, về phía những ngọn núi lơ lửng trên trời, trong suốt cuộc hành trình ngắn ngủi này, người nó chú ý nhiều nhất là lâm quân, nó dùng đôi mắt sắc bén thỉnh thoảng quay đầu soi chòng chọc từ đầu tới chân lâm quân, hiển nhiên chim lớn đã thành tinh, biết vô song trưởng lão coi trọng chàng thanh niên này, cơ mà dĩ nhiên dưới vài cái tâm pháp che giấu của lâm quân, chim lớn chẳng phát hiện ra cái gì cả, ngay cả thực lực của hắn cũng không biết .

nói thì chậm diễn ra thì nhanh, chỉ trong chốc lát chim lớn đã hạ cánh trên một ngọn núi lớn, xung quanh đều là rừng cây.

đứng ngay đỉnh núi chỉ có hai lão già canh cửa, một người mặc đồ đen, một người mặc đồ trắng, ngay lúc nhìn thấy nhan vô song thì hai lão vội chắp tay nói : “ nhan trưởng lão, ngài đã về “ .

nhan vô song nghe chữ “ trưởng lão “ thì mặt hơi cau có chút, nhưng cũng chỉ gật gật đầu với hai lão, sau đó nàng nói :
“ hắc lão, bạch lão, đây là học sinh ta mới xuống núi thu nhận, mong hai lão giúp ta đăng ký “ .

hai lão già lúc này mới nhìn sang đám lâm quân, ánh mắt già lão đột nhiên trở nên sắc bén, soi mói lâm quân từ đầu tới chân, chỉ chốc lát hai lão đều thở ra, dường như đã nhận ra điều gì, hai lão nhìn về phía nhan vô song ánh mắt có chút kỳ lạ, hàm nghĩa sâu sắc kèm chút quái dị . nhan vô song mặt lập tức đỏ bừng, cả người có chút không tự nhiên .

“ được rồi, chàng trai tới đây, khai báo tên tuổi “ .
hắc lão cười nói .

lâm quân tiến lên, lấy chứng minh của mình ra đưa cho hắc lão . hắc lão lấy ra một quả cầu và một tấm lệnh bài, sau khi lão làm một vài động tác mà không ai hiểu thì đưa tấm lệnh bài cho lâm quân, cười nói :

“ chàng trai, đây là lệnh bài nhất tinh, đại biểu cho thân phận và quyền lợi của cậu, sau khi cậu qua kiểm tra thì có thể nâng cấp lệnh bài, còn lại thì nhan vô song sẽ giải thích sau cho cậu “ .

“ đa tạ hắc lão “ .
lâm quân nhận lấy lệnh bài rồi chắp tay cảm ơn .

“ này, chàng trai, đừng cho ai biết cậu đến từ tống quan quốc, kẻo mang họa vào thân “ .
bạch lão đột nhiên lên tiếng, vẻ mặt có chút cứng ngắc .

“ vâng “ .
lâm quân cái hiểu cái không gật đầu .

………….

nhan vô song dẫn lâm quân đến trắc thí điện, đây là một nơi được dựng lên để đánh giá thực lực những học sinh trong học viện, chỉ có mỗi khí tuyển sinh hoặc kiểm tra cuối năm mới mở ra, trắc thí điện gồm tổng cộng chín ải, mỗi một ải đều dùng để đánh giá một mặc khác nhau của học sinh.

hiện tại trong trắc thí điện không có người, chỉ có mỗi lâm quân đang đứng trước cửa, ngay bên cạnh là nhan vô song và một gã chấp sự . còn về phần trương quan và hai hòn đá kia thì vô song đã sắp xếp cho bọn hắn chỗ nghỉ ngơi .

gã chấp sự này tên là kiếm long, chuyên trông coi trắc thí điện, khi nhan vô song tới thì còn vắt chân lên ngủ thành ra bị nàng tẩn cho một trận vì tội lơ là công việc, hiện tại mặt mũi hắn có chút tím bầm .

kiếm long đứng bên, mặt mũi đau khổ nói : “ nhan trưởng lão, hiện tại còn chưa tới lúc mở ra trắc thí điện đâu “ .

vô song hừ lạnh : “ thế nào ? cậu ngứa da ? muốn ăn đòn à ? “ .

“ nhưng mà … nếu mở ra, lần tới sẽ không còn đủ nguyên thạch“ .

vô song ném cho kiếm long một chiếc nhẫn, nói : “ như vầy đủ chưa ? “ .

kiếm long thở phào, may mà vô song trưởng lão thông tình đạt lý .

“ vâng, đủ rồi ạ, thuộc hạ lập tức đi mở “ .

nói rồi kiếm long tới trước cổng, đổ ra một đống nguyên thạch, sau đó vung tay lên, dùng những thủ pháp đặc biệt đưa nguyên thạch tới trận pháp khắp nơi trong trắc thí điện .

“ đã xong rồi thưa trưởng lão “ .
kiếm long đứng lên cung tay nói, đáp lời hắn là một nắm đấm nõn nà vào mặt, kiếm long văng qua một bên, sau đó đứng lên che mặt, tràn đầy ủy khuất .

“ gọi cô nương “ .
vô song hừ lạnh, hai ánh mắt dưới lớp mặt nạ sát khí kiếp người .

“ dạ, cô nương, là tại hạ lỗ mãng “ .

vô song lúc này mới quay sang lâm quân, tươi cười nói : “ chàng trai, mau tiến vào đi, đừng làm cho ta thất vọng nhé “ .

lâm quân có chút chả hiểu ra sao, đối với hắn vô song luôn là gió xuân ấm áp, còn đối với người khác chính là khủng long hình người, thật rất tàn bạo .

“ được rồi, em sẽ cố gắng “.
lâm quân gật đầu rồi bước vào cổng .

………

nháy mắt lâm quân bước vào, hắn có cảm giác mình như đi qua một không gian khác, sau khi hắn mở mắt ra thì trước mặt chính là một

khoảng trống lớn, chỉ có một cái đài cao, trên đó có một viên thủy tinh siêu bự màu đỏ, tỏa ra ánh sáng lấp lánh .

“ mời các vị học sinh tiến lên, đặt tay lên trên hồng bảo thạch để kiểm trắc thực lực “ .
một tiếng nói máy móc vang lên bên tai, không biết là giọng nói của ai .

lâm quân thầm cảm thán thật kỳ diệu, hắn đang nghĩ có khi nào cái trắc thí điện này là một món thần khí hay không, và cái giọng nói vừa rồi là của khí linh trong truyền thuyết . ban nãy khi ở ngoài lâm quân cũng đã dùng thiên nhãn quan sát trắc thí điện nhưng hiển nhiên thứ này quá cao cấp và lâm quân không thấy được thông tin nào .

lâm quân vừa nghĩ vừa bước đi, chỉ chốc lát thì hắn đã tới trước khối thủy tinh đó, hai bàn tay theo lời giọng nói đặt lên .

trong một nháy mắt đó, nguyên khí của lâm quân như vỡ đê, truyền vào hồng bảo thạch, lâm quân tự nhiên có suy nghĩ bị xem thấu tất cả, những bí pháp như bình thường pháp quyết hay man thiên qúa hải đều giống như không có tác dụng .

“ chết cha, chủ ký sinh mau bỏ tay, thứ này có thể xem thấu bản chất của ngươi đấy “ .
giọng nói hệ thống vang lên, hắn có chút chẳng ngờ tới .

lâm quân nghe vậy muốn rút tay lại, nhưng không tài nào làm được, giống như tay hắn và hồng bảo thạch đã dính với nhau bằng keo con voi vậy .

“ keng, học sinh lâm quân, thực lực kim đan chiến tông sơ cấp, đẳng cấp thứ nhất hoàn hảo, thứ hai hoàn hảo, thứ ba hoàn hảo, thứ tư chưa hoàn hảo nhưng có được thần đan, nguyên khí không chút pha tạp, đánh giá một trăm điểm “ .

“ keng, mở ra hình thức vô song truyền thừa, hy vọng học sinh cố gắng đạt được “ .

giọng nói máy móc lại vang lên, lần này lâm quân đã rút tay ra được, nhưng lúc này mặt mũi hắn đã có chút xanh . mẹ nó, sao nó lại biết được ta có thần đan .

…………..

ngay thời điểm mà lâm quân mới kiểm trắc ra thực lực, toàn bộ vô song học viện bỗng nhiên hàng chục tiếng chuông vang lên, những tiếng chuông này đều tới từ vô song chung, chỉ đánh lên mỗi khi vô song học viện có một việc lớn nào đó .

bảy tiếng chuông đại diện cho kỳ thi hàng năm đã tới, chín tiếng chuông chỉ vang lên khi có khách quý tới, còn mười tám tiếng chuông chỉ dùng khi tế lễ tổ tiên .

hiện tại hàng chục tiếng đột ngột vang lên, cẩn thận đếm cũng đã có vài chục tiếng mà còn không ngừng vang lên .

toàn bộ vô song học viện chấn động, tất cả giáo viên hay học sinh đều bay ra ngoài, phiêu phù trên trời nhìn về vô song chung tại đỉnh ngọn núi lớn nhất, chỉ thấy không có người đang đánh chuông, mà là tự nó rung động .

“ vãi, chuyện gì xảy ra ? đại địch tập kích ? “ .

“ vô song chung tự đánh ? chẳng lẽ có chuyện gì xảy ra ? “ .

“ chuyện này quá ảo, ai có thể cho ta biết chuyện gì diễn ra không ? “ .

………..

hàng loạt âm thanh không hiểu vang lên, ai nấy đều không biết diễn ra chuyện gì . mọi người đều mông lung như trong sương mù .

ngay lập tức, lệnh bài của các giáo viên năm sao trở lên đột nhiên chấn động, tất cả đều nhận được tin tức, hiệu trưởng muốn tập hợp bọn họ tại vô song sơn, chính là ngọn núi lớn nhất kia .

để lại các học sinh còn chẳng hiểu ra sao, toàn bộ giáo viên năm sao trở lên bay vút về phía vô song sơn .

…………….

hiệu trưởng vô song học viện là nguyễn văn mười, mọi người thường gọi là “ mười bá đạo “, năm nay lão đã hơn 2000 tuổi, thực lực đạt tới đỉnh của cấp bất bại kiếm đế, đã đảm nhiệm chức hiệu trưởng được hơn 500 năm .

mười bá đạo bình thường đều là lão thanh niên cứng, gặp việc gì cũng không biến sắc, nhưng ngày hôm nay, khi nghe tiếng của vô song chung liên tiếp vang lên thì lão không giấu được vẻ vui mừng, lão biết đã xảy ra chuyện gì . chín chín tám mươi mốt tiếng chuông, chính là vì vô song truyền thừa được mở ra .

từng tiếng gió rít vang lên, từng giáo viên xuất hiện, nam nữ già trẻ đều có, tổng cộng cũng chỉ có hai mươi giáo viên năm sao trở lên, và mười trưởng lão của học viện, tình cờ nhan vô song cũng đứng trong đó .

mười bá đạo nhìn mọi người xuất hiện, lão phất tay bảo mọi người ngồi xuống, sau đó hỏi : “ ai có thể cho lão biết, là ai đang trong trắc thí điện không ? “ .

nhan vô song biết không giấu được, nên nói : “ là một thanh niên con vừa dẫn về thưa ngài “ .

chính nàng cũng biết tiếng chuông đại biểu cho điều gì, nhưng không ngờ được là lâm quân lại có thể làm cho vô song truyền thừa phải mở ra, truyền thuyết có đồn rằng, chỉ có thần đan mới mở được nó .

nàng vừa dứt, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía nàng, trong mắt mọi người có ao ước đố kỵ, có hâm mộ, lại càng có nghi ngờ, phần lớn người đều không biết chuyện gì diễn ra .

“ chín chín tám mươi mốt tiếng chuông, chính là vô song truyền thừa mở ra, ta nói vậy, mọi người hiểu chứ ? “ .

mười bá đạo lên tiếng, ánh mắt lão nhìn chòng chọc mọi người .

ngay lập tức, mọi người đều hiểu ý lão .

“ ta phát huyết thệ, những gì nhìn thấy ngày hôm nay sẽ theo ra xuống mồ, nếu vi phạm, thân tử đạo tiêu, ngũ lôi oanh đỉnh “ .
nhan vô song giơ tay lên phát thệ, từ người nàng một sợi máu đỏ bay lên, dung nhập hư không .

các giáo viên và trưởng lão còn lại dường như cũng đã quen thuộc quy trình, lập tức phát huyết thệ tương tự . cuối cùng chính là lão hiệu trưởng .

sau khi mọi thứ hoàn thành, mười bá đạo vung tay lên, một màn sáng trận pháp bao bọc lại căn phòng mọi người đang ngồi, sau đó lão nói :
“ chúng ta ở đây, xem một truyền kỳ sinh ra “ .

một màn sáng nữa đột nhiên xuất hiện trước mặt mọi người, truyền hình ảnh từ trắc thí điện .

main bá; hậu cung hữu dụng; nvp có não; tình tiết không máu chó; không buff quá đà; cốt truyện đặc sắc tại #tới dị giới làm tiểu bạch kiểm. tới dị giới làm tiểu bạch kiểm


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện