“ ting, hệ thống kiểm tra điểm chính nghĩa của chủ ký sinh trong vòng trăm thế luân hồi, điểm chính nghĩa hiện tại 1000 điểm, chủ ký sinh có thể lựa chọn đổi thành một lần triệu hồi hoặc một lần hệ thống ân huệ, trợ giúp chủ ký sinh thực hiện một nguyện vọng “ .
“ khoan, 100 lần luân hồi chỉ có 1000 điểm chính nghĩa ? hệ thống ngươi tính toán kiểu gì đấy ? .
hệ thống dương dương đắc ý cười nói : “ vì 99 kiếp chú em đều biến thành động vật nên không tính toán, kiếp trước chú em làm người, không cấu kết gian dương đại đạo, đẩy bà già xuống biển nên chỉ có 1000 điểm . thế nào ? có cần không đây ? “ .
lâm quân trán lập tức nổi gân xanh, đầu bốc khói, hầm hè nói : “ cần, dĩ nhiên cần, hệ thống giúp ta thực hiện nguyện vọng chữa trị lại thân thể cho ta đi “ .
“ được “ .
một tia sáng trắng từ trên trời rơi xuống chiếu lên người lâm quân . bằng mắt thường có thể thấy được cánh tay trái của hắn nhúc nhích rồi mọc lại xương trắng, sau đó từng tế bào chuyển động, thịt và các cơ bắp mọc lại, bám vào khúc xương ấy . chừng ba giây, cánh tay trái của lâm quân đã hoàn hảo trở lại . cảm giác khoái cảm sung sướng không nói nên lời, lâm quân trước khi được chữa trị như một tấm vải rách, các vết thương ngầm trải dài khắp cơ thể, nhưng chỉ cần tia sáng chiếu tới thì mọi đau đớn lập tức biến mất . lâm quân cảm giác mình khỏe chưa từng có .
tia sáng đến nhanh mà đi cũng nhanh, chỉ vài giây sau lâm quân tinh thần sáng láng đứng đó, cơ thể hoàn hảo như lúc ban đầu . kể cả áo giáp đen che phủ ngoài cơ thể cũng hoàn hảo không chút tổn hại . lâm quân phun một ngụm trọc khí, thầm nghĩ nếu bây giờ có một điếu thuốc lá thì thật tốt lắm, hắn muốn rít một hơi thuốc ngửa mặt lên trời biểu đạt tâm tình của mình ngay lúc này .
………
thương khung đại thế giới là tên của quả tinh cầu mà lâm quân đang sống, diện tích gấp hàng triệu lần trái đất trước kia của hắn . thương khung đại thế giới chia làm 36 vực, được kết nối với nhau bởi những cây cầu to lớn được gọi là diệt thế kiều . không ai biết những cây cầu xuất hiện từ khi nào, cũng không ai biết vì sao tên gọi của nó là như vậy, phảng phất như từ khi có sinh linh đầu tiên có nhận thức xuất hiện tại thương khung đại thế giới thì nó đã ở đó . mỗi một vực đều có kết nối với nhau, nhưng muốn từ vực này sang vực khác thì cần thực lực siêu mạnh mới có thể làm được .
anh hùng vực là một nơi thuộc dạng cằn cỗi trong 36 vực, nằm ở phía cuối bảng xếp hạng . nghe nói từ một ngàn năm về trước, chưa có ai từ diệt thế kiều của anh hùng vực đi sang các vực khác . còn tống quan quốc thì lại càng nhỏ bé, chỉ là một quốc gia trong góc của anh hùng vực, hàng năm chịu nhiều thiên tai nhân họa . mỗi một năm đến mùa đông, tống quan quốc đều phải phát động chiến tranh sang các nước lân cận để sống sót, hoặc cướp được tài nguyên về nuôi quốc gia, hoặc táng thân nơi chiến trường để giảm bớt dân số .
năm nay cũng là như vậy . cuộc chiến giữa tống quan và minh hỏa đã kéo dài được gần 2 tháng, theo kinh nghiệm dĩ vãng, sau vài đợt tấn công nữa thì tống quan sẽ rút về nước . có điều, năm nay không giống .
trong lán của tướng quân tống quan quốc tại quân doanh .
kiều minh là tướng quân lĩnh đội lần này của tống quan quốc, thực lực nghe nói đã đạt tới kim đan chiến tông sơ cấp . chỉ thấy hắn ngồi trên ghế giữa lán, thân cao gần một mét tám, khuôn mặt nghiêm nghị, áo giáp đen hắn đang mặc cũng không che giấu được cơ bắp bạo tạc, sát khí gần như thực chất vờn quanh hắn tạo thành một làn sương mờ ảo màu đỏ đen . kiều minh liếc nhìn phó tướng phía dưới, mở miệng hỏi : “ đã tra ra được chưa ? chuyện con thương lang lục sí bay xuống chiến trường là thế nào ? “ .
phó tướng đứng cạnh khom lưng, bẩm báo : “ báo tướng quân, tạm thời chưa biết nó do thế lực nào phái tới, hoặc có mục đích gì, nhưng tạm thời chúng ta chỉ biết nó giống như là cứu một chiến sĩ phe chúng ta “ . ngập ngừng một lát, hắn nói tiếp : “ dựa theo lời nhân chứng kể lại thì chiến sĩ được cứu tên là lâm quân, một tên lính mới, lần này là lần đầu tiên hắn lên chiến trường, theo tư liệu ghi lại của giám quân các thì hắn hoàn toàn là một người bình thường không có gì đặc biệt, thực lực cỡ phàm nhân chiến sĩ trung cấp, là lính mới được chúng ta chiêu mộ từ hắc thủy thành . sau sự việc đó thì hắn chưa trở lại quân doanh “ .
kiều minh phất tay, có chút không kiên nhẫn nói : “ ta đã biết, nếu hắn trở lại thì báo cho bản tướng “ .
đúng lúc này, một tên lính canh vội vàng chạy vào, quỳ hướng kiều minh .
“ tướng quân, thuộc hạ có chuyện gấp cần bẩm báo “ .
kiều minh lười biếng đáp : “ mau nói “ .
“ vâng, lâm quân mà tướng quân muốn tìm đã trở lại quân doanh, đi theo hắn còn có … “ . nói tới đây tên lính ngập ngừng, phảng phất là hắn chưa tin vào những gì mình đã nhìn thấy lúc nãy .
“ mau nói “ .
tên lính lắp bắp nói : “ đi theo hắn còn có một tên …. kim loại thánh tộc …. thuộc hạ cũng không dám chắc nhưng chủ tướng của thuộc hạ nói vậy “ .
kiều minh nghe thấy, vẻ lười biếng biến mất, đột nhiên đứng phắt dậy, hàng ngàn suy nghĩ xoay chuyển trong óc . “ triệu hắn tới … không … hắn ở đâu để bản tướng tự đi gặp hắn “ .
“ bẩm, tại cửa quân doanh “ .
tên lính vừa dứt lời thì kiều minh lao ra, bay thẳng lên trời, bằng tốc độ nhanh nhất lao thẳng tới cửa quân doanh . chẳng mấy chốc mà hắn đã tới nơi .
chỉ thấy tại cửa quân doanh, hàng ngàn quân lính tay cầm vũ khí, đứng thẳng hàng theo đội hình phòng thủ, mặt mũi tràn đầy cảnh giác như lâm đại địch . phía trước đội quân tống quan đứng thẳng một thân ảnh cao tầm 80m, mặt mũi không thể thấy rõ, được bao phủ bởi một lớp kim loại màu bạc, thân ảnh đó một tay giơ ra phía trước, trên tay có hai người thanh