Kim chấn vân là một tên hoàng thất tới từ nam lăng đế quốc, thực lực khoảng chừng pháp tướng chiến hoàng cao cấp, đã ngộ nhập vào nhà ngục của chiến đế chừng 3 tháng có hơn . dĩ nhiên hắn và những người khác không ai biết bí cảnh này chính là nhà ngục, mà đều gọi là phong tỏa bí cảnh . bản thân hắn thực lực thuộc hàng mạnh nhất ở vòng ngoài nhà ngục nên rất nhanh đã tổ kiến một cái thế lực lấy tên là chấn vân minh .
đi theo kim chấn vân hắn chừng khoảng hơn 3000 người, mạnh nhất là một tên pháp tướng chiến hoàng sơ cấp, còn lại thực lực đều hóa hư chiến quân trở lên, yếu hơn thì kim chấn vân hắn ngứa mắt không thèm thu nạp, còn mạnh hơn thì đều có thế lực nên dĩ nhiên là kim chấn vân hắn không dám chọc .
đại bản doanh của chấn vân minh nằm trên một ngọn núi cao khoảng 30m, là trụ sở lâm thời của bọn hắn . ngày thường kim chấn vân chỉ ở trong bản doanh nghiên cứu cách rời khỏi hoặc tu luyện, còn lại mọi thứ đều giao cho thuộc hạ đi làm .
kim chấn vân suy nghĩ rất đơn giản, tạm thời cứ ở trong phong tỏa bí cảnh này cũng được, dù sao không thoát ra được thì cứ thuận theo, với lại trong bí cảnh tài nguyên cũng tính là phong phú, thường thường phái thuộc hạ ra bên ngoài đều có thu hoạch mang về, đại đa số đều là các nguyên vật liệu hiếm có mà bên ngoài rất khó có được .
hắn cũng là một người thông minh nên thu nạp dưới trướng rất nhiều kỳ nhân dị sĩ đủ mọi loại chức nghiệp, thực lực có thể không cao nhưng đều có bản lãnh riêng ở một mặt nào đó . hắn gọi những người như vậy là dị nhân tổ .
ngày hôm nay, lúc đang ngồi ngẩn người suy nghĩ thì một tên trong dị nhân tổ đến báo cáo, nói là đội trưởng của bọn hắn bắt được một dao động kỳ dị gần bản doanh, nghi là do vật phẩm xuyên qua không gian gây nên .
vừa nghe tới đó thì kim chấn vân chấn động cả người, vật phẩm xuyên qua không gian là cực kỳ hiếm có, ngay cả bên ngoài không có thực lực tới chiến đế thì đừng mong là sờ tới được và trong tình thế hiện tại của kim chấn vân, có một cái vật phẩm xuyên qua không gian thì nghĩa là có biện pháp rời khỏi chỗ này .
lập tức đứng lên, kim chấn vân theo chỉ dẫn của tên trong dị nhân tổ bay đi, đi theo hắn chỉ có tên pháp tướng chiến hoàng còn lại, tên quan sách .
hai tên biến thành hai tia sáng phóng vút lên trời, đi về phía nam .
sau chỉ 3 phút, hai tên đã đến vị trí . trước mắt bọn hắn là một cánh cửa màu đỏ đen còn đang mở ra, tỏa ra khí tức không gian nồng nặc kèm theo chút khí tức tà ác . bên cạnh cánh cửa còn có ba người đang đứng, một tên kim đan, một tên phàm nhân và một tên nhìn không thấu . tuy vậy, chắc là tên nhìn không thấu cũng yếu thôi, ai đời đi cùng hai tên gà nhép mà mạnh cho được .
nghĩ tới đó kim chấn vân tung người lao tới, đột nhiên trong cái nháy mắt đó, áp lực từ người tên giáp đen tỏa ra, hắn quay khuôn mặt dữ tợn nhìn sang kim chấn vân . một nháy mắt thôi, ký ức của kim chấn vân tràn tới như bão lũ, hắn nhận ra gương mặt này . vĩnh minh bất bại yêu đế, một gã yêu đế mạnh mẽ mà kim chấn vân đã từng may mắn được thấy một lần .
“ két, xẹt, xẹt “.
kim chấn vân cấp tốc dừng thân hình lại, đứng cách yêu đế 5m, sau lưng hắn tên quan sách cũng dừng lại, dĩ nhiên gã này cũng đã nhận ra trước mặt là ai .
hai tên lúc tới còn hùng hổ, lúc này đứng cứng ngắc tại chỗ, khuôn mặt xanh như tàu lá chuối, tay chân không kìm được run rẩy, cơ mặt co rút lại, thể hiện rõ nổi sợ hãi của bọn hắn .
“ các ngươi là ai ? “.
yêu đế quay mặt nhìn bọn hắn, hai ánh mắt sát khí ngút trời rọi vào mặt, nụ cười của yêu đế dữ tợn khủng khiếp, hàm răng nhe ra, thiếu điều muốn xực luôn bọn hắn .
“ tại hạ … à … tiểu đệ là … là … kim chấn vân, đến từ nam lăng đế quốc “.
“ tiểu đệ là quan sách, đến từ phong thần đế quốc “.
hai tên lắp bắp nói ra, bình thường bọn hắn thuộc hàng lão tổ cao cao tại thượng của quốc gia bọn hắn, nhưng đứng trước mặt tên yêu đế khủng khiếp này, giun dế cũng không tính .
lâm quân nhẹ nhàng mở thiên nhãn quét mắt nhìn hai tên này, lòng thầm nghĩ đã tới pháp tướng chiến hoàng không ngờ lá gan lại bé như vậy .
trầm ngâm một lát lâm quân nói : “ từ giờ các ngươi và thế lực của các ngươi đi theo ta “ .
“ vâng, cảm ơn yêu đế thu nạp “ .
hai tên vui mừng nói ra, bọn hắn có cảm giác đi dạo trước quỷ môn quan một lần, suýt chút nữa thì bị ăn thịt .
“ nếu làm việc tốt ta sẽ thưởng “ .
“ dạ, vâng, chúng thuộc hạ đã biết “.
hai tên cúi đầu nói .
“ hiện tại ta không may ngộ nhập vào đây, các ngươi giới thiệu một chút cho ta về tình hình trong này, đồng thời trong hai người ai có vạn thế tu la hoa, ta cần nó “ .
kim chấn vân vội lấy trong người ra một đóa hoa màu đen xen chút trắng đã được bảo quản kĩ trong hộp cung kính đưa cho lâm quân . lâm quân nhấc nó lên, ngắm nghía một chút rồi đưa cho gao bạc .
“ gao bạc, giao nó cho kiều minh, nobita cậu giúp ta khóa vị trí của kiều minh để gao bạc đi qua “ .
đồng thời lâm quân truyền âm cho gao bạc, nói : “ chỉ cần đưa cho hắn rồi lập tức quay trở lại, tuyệt đối không được để cho hắn biết là ta đang giả dạng, chỉ cần nói nếu hắn còn muốn gia nhập ta sẽ tự biết và truyền tin cho hắn sau “.
gao bạc và nobita gật đầu .
cửa thần kỳ mở ra một lần nữa, gao bạc lập tức đi vào, chỉ chừng vài phút sau hắn đã trở lại, khuôn mặt không chút cảm xúc đứng sang một bên .
“ ting, chúc mừng chủ ký sinh dùng biện pháp không tốn chút sức hoàn thành nhiệm vụ thành lập quân đoàn . đạt