Tiêu viêm đã bay đi nhưng kim chấn vân vẫn chưa hồi phục tinh thần trở lại, hắn biết tiêu viêm vì tiêu gia cũng thuộc địa phận nam lăng đế quốc bọn hắn, có điều hắn không ngờ một thế lực mạnh như vậy lại từng nhận ân huệ từ lâm gia của lâm quân, hắn có chút không rõ ràng lắm, ruốt cuộc đoàn trưởng của bọn hắn là người thế nào .
đám người lâm quân vừa bay đi vừa theo đuổi suy nghĩ trong lòng nên không lên tiếng, chẳng mấy chốc đã tới địa bàn của hổ minh . đây là một quần thể hang động rất lớn nằm trong các dãy núi, phía ngoài không chỉ có cát vàng mà còn có cả một ốc đảo, bao quanh là những rừng cây xanh hiếm hoi . hổ minh là một thế lực được tổ chức mà đa số thành viên cao cấp đều là hổ tộc, la vân chỉ mà một tên trong số đó . người mạnh nhất của hổ minh tên là la phong, thực lực nghe đồn đã đến đại địa chiến thánh, cao hơn đám kim chấn vân một đẳng cấp lớn .
có điều đang giả dạng chiến đế nên lâm quân coi như không quan tâm, hắn tỏa ra áp lực cực kỳ lớn, bao quanh cả ốc đảo và các hang động .
kim chấn vân nhìn vậy lập tức hiểu ý, vận công hét lớn : “ hổ minh minh chủ ở đâu ? yêu đế đã tới đây, còn không mau ra bái kiến ? “ .
tiếng hét của hắn vang vọng trong không trung, sóng âm chấn động chấn sụp vài cái hang động, người của hổ minh ruốt cuộc cũng phản ứng lại .
từng tiếng nổ và tiếng hổ gầm giận dữ vang lên, sau đó thân ảnh lấy ngàn mà tính đột nhiên xuất hiện trên không trung, cầm đầu lấy đa số là hổ tộc, nhưng hiển nhiên các sinh linh khác cũng rất đông . bọn hắn chỉ bay lơ lửng nhưng không dám động tay, chỉ cần không ngu ngốc thì ai nấy đều thấy áp lực cực lớn tỏa ra từ lâm quân, sát khí gần như thực chất thành một lớp màn màu đen bao bọc lấy lâm quân hắn .
“ ai là hổ minh minh chủ, lập tức ra đây bái kiến chủ nhân nhà ta, nếu không đừng trách chúng ta ác “ .
kim chấn vân cậy mạnh hét lớn, có điều trong lòng hắn cũng hơi rét, vụ này mà bị phát hiện bảo đảm là xương cũng không còn một cây, hổ tộc vốn nổi tiếng có tính khí táo bạo, một lời không hợp lập tức nhai xương đối thủ .
“ ta ở đây . la phong, minh chủ hổ minh bái kiến yêu đế . không tiếp kiến từ xa, mong chiến đế trách tội “ .
một thân ảnh bay tới, hắn là một người thanh niên mặc một bộ quần áo màu trắng trông phong độ nhẹ nhàng, nụ cười như tỏa nắng, nếu không nói hiển nhiên chẳng ai biết thanh niên này là la phong, một tên sát thần hung ác của hổ tộc . tư thái của hắn thả rất thấp, hiển nhiên hắn cũng đã nhận ra vĩnh minh yêu đế . la phong chỉ không có chú ý, phía sau hắn la vân đứng đó, nháy mắt sau khi nhận ra gao bạc và thương lang thì mặt mũi hắn đã trắng bệch .
lâm quân nhe răng cười nói : “ ta muốn hỏi, ai cho hổ minh bọn ngươi lá gan, dám trêu chọc huynh đệ và tọa kỵ của ta “ .
la phong không biết chuyện, lắc đầu nói : “ có lẽ ngài hiểu lầm, nếu biết ngài ở đâu, bọn tôi xếp giường dọn chiếu còn không kịp, lấy đâu ra chuyện đắc tội ngài “ .
lâm quân chỉ tay về phía la vân, cười nói : “ ngươi có thể hỏi tên kia “ .
la phong nhìn sang, thấy la vân mặt mũi trắng bệch đã biết chuyện không ổn, có ngu cũng biết chuyện yêu đế nói là thật . nếu là người khác la phong chắc chắn sẽ giao ra, nhưng la vân chính là em ruột của hắn nên hắn có chút không làm được .
trầm ngâm trong chốc lát, la phong gỡ một chiếc nhẫn trên tay cung kính đưa cho lâm quân và nói : “ tại hạ nguyện giao ra tất cả tài bảo để đổi một mạng của la vân và xin lỗi yêu đế ngài “ .
kim chấn vân tiến tới cầm lấy chiếc nhẫn, sau khi thần thức lướt qua thì gật gật đầu, hắn cũng có chút hơi chấn động với số lượng tài bảo trong nhẫn . lòng thầm nghĩ vậy là được rồi, lâm quân nên rút thì hơn .
ai ngờ, lâm quân chỉ liếc nhìn rồi hờ hững đáp : “ chưa đủ “ .
la phong nháy mắt có chút lúng túng, đó là toàn bộ tài sản của hắn, khẽ cắn răng, hắn nói : “ vậy yêu đế ngài muốn thế nào ? nếu không cá chết rách lưới “ .
lâm quân liếc nhìn la phong, áp lực đột nhiên dồn về phía hắn, la phong nháy mắt cảm giác được từng ngọn núi cực lớn áp lên ngực hắn, sát khí thông thiên đập vào linh hồn của hắn .
“ phụt “ .
phun một ngụm máu lớn, thần sắc la phong trắng bệch .
“ rất đơn giản, la vân đánh với huynh đệ ta một trận công bằng, nếu hắn thua, hắn phải làm tọa kỵ của huynh đệ ta . nếu thắng, chuyện cứ như vậy là xong “ .
lâm quân nói với một ngữ khí không cho phép từ chối . hiển nhiên hắn cũng hiểu gao bạc, với sự kiêu ngạo của cậu ta chỉ có thể tự tay báo thù mới là tốt nhất, mượn tay người ngoài kiểu gì cũng thấy không ổn .
la phong nghe thế có chút mừng thầm, thực lực gao bạc nhìn kiểu gì cũng chỉ là kim đan, còn la vân đã là pháp tướng chiến hoàng, chẳng nhẽ lại đánh không lại . nhìn sang la vân, la phong gật gật đầu .
la vân thấy vậy, khuôn mặt hiện lên vẻ hung ác, tuy thương thế của hắn chưa lành lại, nhưng dù gì hắn cũng có thể đánh bại gao bạc, lần trước gây thương thế nặng nhất cho hắn là gao hunter, gao bạc chả làm được gì cả . la vân tiến lên, hai bên sinh linh lập tức hiểu ý lui ra, nhường khoảng cách cho hai người gao bạc và la vân .
nhìn gao bạc tiến tới, la vân cười có chút dữ tợn : “ ta sợ yêu đế, nhưng ngươi chả là gì cả “.
gao bạc hờ hững chẳng buồn đáp, cậu ta rút ám ma thương ra : “ gao access “ .
gao bạc với bộ giáp mạnh mẽ hung lệ lại xuất hiện, có điều lần này mặt nạ của cậu ta không còn là mặt nạ đầu sói mà chuyển thành mặt nạ đen trắng, vật phẩm tiêu ký của quân đoàn .
lâm quân thấy gao bạc biến thân hai mắt