Mời đôi chị em vào phòng Ngọc Văn tự thân pha bình trà, rót ỗi người một tách trà sau đó cậu ngồi vào hướng đối diện rồi nói:
-Hai chị có thể tự giới thiệu về mình được không?. Ngôn ngữ hai người vừa sử dụng đúng là tiếng quốc ngữ của Việt Nam, em cũng đến từ Việt Nam nên khá ngạc nhiên về sự xuất hiện của hai người.
Cô gái có vẻ chững chạc hơn lên tiếng:
-Chị tên Trưng Trắc bên cạnh là em của chị Trưng Nhị, nguyên quán của hai người bọn chị là Địa cầu thuộc Lực Vũ trụ - cả hai cùng là nhân viên cấp thấp bộ phận tài nguyên phân khu Ẩn Vũ trụ. Tổng giám đốc bộ phận tài nguyên có lời mời em gia nhập sau khi đã tốt nghiệp học viện Gype. Em có ý kiến thế nào về việc này?.
Ngọc Văn hơi ra vẻ đắn đo sau đó từ chối nhẹ nhàng lời đề nghị của hai người. Nhìn cả hai mang theo chiếc hộp chưa Thần Ngư bước ra khỏi cửa trong vẻ thất vọng, Ngọc Văn bỗng lên tiếng:
-Tại Nguyên Vũ trụ nước Việt Nam có vẻ rất hiền hậu, không biết rằng bên Lực Vũ trụ thì tình hình có khác đi không?.
Hai cô gái bỗng ngẩn ra sau đó cười một cách vui vẻ. Trưng Trắc nói:
-Tại Lực Vũ trụ thì tồn tại duy nhất Chân năng lượng nên phù hợp với phong cách Thể tu, Chân Lực Giả của người Việt chúng ta là hệ thống tu luyện thể chất mạnh nhất vùng không gian đó, dân tộc chúng ta tại Lực Vũ trụ xếp hàng đầu đấy, nhưng dạo này tình hình cũng có chút rắc rối bởi Tu Tiên Giả của Trung Hoa và Dị Năng giả của Tây phương đang tìm cách liên hợp đối phó với chúng ta, cũng không quan trọng lắm. Nói thật thì bọn chị rất mong em đến thăm cư dân Đại Việt tại Lực Vũ trụ đấy. Tạm biệt.
Ngọc Văn nhún vai:
-Có lẽ.
Nghe câu trả lời nửa vời của Ngọc Văn thì Trưng Nhị bĩu đôi môi đỏ mọng lên sau đó cùng chị bước vào cánh cửa không gian. Ngọc Văn đứng tại vị trí cũ hơi xuất thần về suy nghĩ có nên đến Lực Vũ trụ hay không.
Chân năng lượng là những năng lượng cơ bản mang thuộc tính sức mạnh, chúng hoàn toàn không thể biến hóa hay chuyển đổi. Lực Vũ trụ là vùng không gian chỉ tồn tại loại năng lượng này. Chân năng lượng thích hợp nhất đối với Thể tu bởi tính chất sức mạnh và duy ngã bất biến của nó. Chân Lực giả là hệ thống tu luyện cổ đại nhất tại Lực Vũ trụ do người Đại Việt sáng tạo, đó là một dạng rèn luyện thân thể kết hợp với Chân năng lượng, trải qua hàng tỷ tỷ năm tích tụ và phát triển, Chân Lực giả đã đạt đến mức huy hoàng chưa từng có từ trước đến nay.
Người sáng lập ra trường phái Lực giả là Thánh tổ Long Quân và người sáng lập trường phái Chân giả là Thánh tổ Âu Cơ đã tranh đấu trong tư tưởng về hệ thống tu luyện suốt hàng triệu năm. Cuối cùng cả hai đã tự thu mỗi người năm mươi đệ tử và truyền thụ lại tất cả tri thức ột trăm người này, duy nhất một người đệ tử thứ năm mươi mốt của Long Quân đã nhận được chân truyền từ cả hai vị Thánh tổ sau đó tự sáng lập ra trường phái Chân Lực giả, hệ thống tu luyện này trải qua sự thay đổi và đúc kết lại của mười tám vị Thủy tổ Đế Hoàng nước Đại Việt đã trở nên mênh mông và thâm ảo, tối nghĩa đến không tưởng, Chân Lực giả được toàn bộ Lực Vũ trụ công nhận là trường phái mạnh nhất nơi này.
Agus cũng từng có lời khen ngợi trầm trồ về hệ thống tu luyện này, Ngọc Văn cũng đã tìm hiểu và học tập về Chân Lực giả rất chuyên sâu trong thời gian được Agus dạy bảo về các loại sức mạnh, nhưng muốn đạt đến trình độ của hai vị Thánh tổ thì phải đến vùng không gian đó để trực tiếp rèn luyện. Lực Vũ trụ cũng là một nơi Ngọc Văn đang nhắm tới nhưng không phải hiện tại.
Thời gian lúc này đã là 8 giờ sáng, các thành viên trong cứ điểm vẫn say ngủ trên giường, sự hưng phấn và vui vẻ của lễ hội lúc tối hôm qua làm tinh thần họ được nhẹ nhõm sau nhiều năm căng thẳng. Đánh thức mọi người dậy, Ngọc Văn cũng thu thập hành trang sang đó tụ họp với mọi người tại lối ra vào đầm lầy. Nhìn mọi người còn hơi ngái ngủ Ngọc Văn nhếch môi nói:
-Các người thân là Thần giả mà cũng có những lúc như thế này nhỉ. Chúng ta tiến về đảo Ác quỷ thôi.
Ngọc Văn dứt lời thì tạo ra một cánh cổng từ không trung sau đó dẫn theo mọi người biến mất.
…
Trên mặt biển mênh mông ngoài khơi bờ Bắc đảo Ác quỷ xuất hiện ngóm 12 người trẻ tuổi chính là Ngọc Văn, Sasuke và nhóm mười người Thám đội. Ngọc Văn đứng trên mặt biển hai tay bắt ấn anh chóng.
Rào!.
Cánh cổng bằng nước khổng lồ cao hơn trăm mét hiện lên trên mặt biển mênh mông. Tất cả mọi người theo Ngọc Văn bước vào và biến mất, cánh