Lãnh Tiểu Dã nghi hoặc thu hồi ánh mắt, cầm cái váy trong tay.
Quả nhiên là không cần thiết.
Đó là một cái váy ống màu đỏ không có dây vai, chỉ cần đưa chân vào rồi kéo chiếc váy lên, không cần duỗi cánh tay.
Tên khốn kiếp này, chẳng trách vừa rồi không hài lòng mà chọn lâu như vậy!“Nội y!”Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở - dembuon.
vn - s2.
truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp.
Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trênLãnh Tiểu Dã mở miệng lần nữa.
Câu trả lời của hắn y như trong tưởng tượng của cô.
“Không cần thiết!”Lười biếng giao tiếp với con người không bình thường này, biết là làm cho anh tránh đi cũng vô ích, cô xoay người đưa lưng về phía hắn mặc đồ.
Kéo khóa kéo ra, nhét hai chân vào, lôi lên phía trên, một đường lôi đến nách, tiếp tục đưa tay kéo lại khóa kéo sau lưng.
Mới đầu tất cả đều thuận lợi, lúc cảm thấy khóa kéo còn có hai tấc nữa là đến đỉnh, đột nhiên vướng dừng lại.
“SHIT!”Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở - dembuon.
vn - s2.
truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp.
Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trênLãnh Tiểu Dã mắng một câu thô tục, cố gắng kéo hai cái nhưng không kéo lên được.
Buông tay ra, cô liếc nhìn Hoàng Phủ Diệu Dương, hắn đang khoanh tay ung dung dựa vào tủ quần áo nhìn cô, không có một chút ý tứ muốn giúp đỡ nào.
Ẩn ý không cần phải nói, cô cũng đoán được, này là chờ cô cầu xin hắn.
Lãnh Tiểu Dã cầm váy kéo lên phía trước ngực, giơ tay tung mái tóc dài lên, muốn cô cầu xin hắn? Không có cửa đâu.
Cô xoay người bước đi về phía khay thức ăn.
Bỗng nhiên một cánh tay chắn ngang trước người, cô không kịp dừng bước, trực tiếp đụng vào.
Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở - dembuon.
vn - s2.
truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp.
Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trênThật đúng chỗ, đụng vào ngay ngực.
Cơ thể không có mặc nội y, cách lớp vải đụng phải cánh tay rắn rỏi của hắn, lại là một trận cảm xúc kỳ lạ.
“Anh…”Cô cắn răng chuẩn bị mắng lên, hai cánh tay Hoàng Phủ Diệu Dương cũng đã vòng qua, đem tóc gạt qua một bên bả vai thon gọn, cẩn thận giúp cô kéo khóa kéo lên, lại ân cần giúp cô chỉnh vải kẹp bên trong.
Cả người bị hắn giam vào trong lòng ngực, chóp mũi đang dán ngực hắn, lúc tách ra, trên áo choàng tắm của