Nhìn thấy Hoàng Phủ Diệu Dương đi vào, nữ giúp việc lập tức cung kính cúi chào, hắn nhẹ nhàng phất tay, giúp việc liền lui ra ngoài.Lãnh Tiểu Dã liếc nhìn hắn một cái, chỉ là vừa thấy hắn liền thầm kinh ngạc.Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở - dembuon.vn - s2.
Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp.
Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trênNgười đàn ông trước mặt toàn thân đều ướt đẫm mồ hôi, áo sơ mi trắng dính vào người một mảng lớn, vài sợi tóc dài dính lên trán, nhìn qua giống như là mới được vớt từ dưới nước lên, anh chàng này không phải là bị cô chọc tức đến nỗi đi nhảy xuống biển đấy chứ?Sau khi ngồi xuống bên cạnh cô, Hoàng Phủ Diệu Dương giơ tay cầm lấy khay thức ăn, có chút thở gấp nói, “Không phải em muốn chạy trốn sao, không ăn no làm sao có sức mà trốn?”Phép khích tướng?Lãnh Tiểu Dã bĩu môi quay mặt qua một bên, cô mới không bị mắc lừa đâu.Sau khi cầm lấy khăn ướt trên khay lau tay, Hoàng Phủ Diệu Dương dùng nĩa lấy thức ăn ra khỏi khay đưa lên miệng cô.“Nghe lời, ăn một chút, nếu không cơ thể của em sẽ không chịu nổi.”Chỉ mới hôn một chút liền ngất xỉu, hắn thật sự là có chút lo lắng cho cơ thể của cô.Hoàng Phủ Diệu Dương căn bản là không tự ý thức được nụ hôn vừa nãy của hắn có bao nhiêu biến thái, cũng may là Lãnh Tiểu Dã đã từng học lặn, lượng khí hô hấp cũng không tệ, nếu đổi lại là cô gái khác thì đã sớm bị hắn hôn đến ngạt thở hoàn toàn rồi.Lãnh Tiểu Dã nhìn thức ăn hắn đưa đến trước mặt rồi quay mặt sang bên kia.Giả vờ quan tâm như thế thì có ý nghĩa gì, nếu hắn thật sự đối xử tốt với cô thì nên để cô tự do, cô cũng không phải thú cưng để có thể thuần phục được.Hoàng Phủ Diệu Dương buông nĩa, cầm ly nước trái cây lên uống một ngụm, sau đó đưa cái ly đến trước mặt cô, “Nếu em sợ tôi giở trò trong thức ăn thì không cần phải lo, thứ mà tôi muốn có được, tôi sẽ không dùng đến loại thủ đoạn nhàm chán này.”Lãnh Tiểu Dã quay mặt lại, đôi mắt đen nhìn thẳng vào mắt hắn, “Chẳng lẽ thủ đoạn hiện tại của anh không nhàm chán sao?”“Hiện giờ em đang khiêu khích sự nhẫn nại của tôi đấy.” Hoàng Phủ Diệu Dương đưa cái ly về phía cô, “Tôi không muốn tức giận với em, cho nên… nghe lời.”“Nếu anh không muốn tắm nước trái cây thì tốt nhất là cút đi càng xa càng tốt.” Cô đối chọi