Phim truyền hình không hoàn toàn hư cấu, giống như lúc này, điện thoại của Thẩm Giáng Niên vang lên.
Rất giống những gì chiếu trên TV, vào lúc quan trọng, điện thoại luôn là thứ gây mất hứng.
Thẩm Giáng Niên lưu luyến, Thẩm Thanh Hoà chủ động nới khoảng cách, "Nghe điện thoại đi." Thẩm Giáng Niên quấn lấy Thẩm Thanh Hoà, "Cho em hôn thêm chút nữa đi mà." Thẩm Giáng Niên lại liếm môi Thẩm Thanh Hoà, cô không muốn nghe điện thoại, bởi vì cũng đoán được là ai gọi đến, mục đích là gì.
Nghĩ đến cái này, Thẩm Giáng Niên cảm thấy ngột ngạt, haizz.
"Trưởng quan, người ăn mì đi, em đi nghe điện thoại." Thẩm Giáng Niên thấy được ảnh đại diện của giáo sư Lục, nhấp nha nhấp nháy, thật sự cố chấp ý chang người.
Thẩm Giáng Niên cầm điện thoại đi vào phòng ngủ, Thẩm Thanh Hoà nhìn bóng lưng của cô, nghe thấy cô thấp giọng nói: "Con còn chưa làm xong việc, không thể về." Cho đến khi cửa phòng ngủ đóng lại, Thẩm Thanh Hoà mới thu hồi tầm mắt.
Thẩm Thanh Hoà còn chưa ăn hết ngụm mì đầu tiên, điện thoại di động của cô vang lên, là WeChat.
Giáo sư Lục: Thẩm Thanh Hoà, Thẩm Giáng Niên đang ở cùng cháu đúng không?
Thẩm Thanh Hoà cầm đũa, suy nghĩ, nhưng không trả lời.
Giáo sư Lục: Hôm nay, ông bà ngoại Tiểu Niên đến, là vì con bé mới đến, cô mong cháu sẽ đưa con bé về nhà.
Thẩm Thanh Hoà mím môi, đưa tay lên sờ cằm, chắc Lục Mạn Vân còn nói nữa.
Gần đây, Lục Mạn Vân thường xuyên liên hệ với cô, chắc còn nhiều hơn cả liên hệ với Thẩm Giáng Niên.
Giáo sư Lục: Cháu là người thông minh, cô cảm thấy những lời cô nói cũng đủ rõ ràng, cháu không thể cho Tiểu Niên hạnh phúc thì đừng hành hạ con bé nữa.
Thẩm Thanh Hoà dứt khoát đặt đũa xuống, cầm điện thoại, đọc từng câu chữ.
Giáo sư Lục: Đồng tính luyến ái, đừng nói là công khai, đến cả cha mẹ cũng không dám nói ra tình yêu, yêu đương vụng trộm với nhau, thì có cái gọi là hạnh phúc sao? Tính của Tiểu Niên cô biết rất rõ, đừng nhìn con bé hay ra vẻ vô tâm không thèm để ý, hay ngoan ngoãn nghe lời gì đó.
Thật ra, con bé là người rất ích kỷ, tính cách cũng rất khó chịu, con bé vì cái gọi là cảm giác mới lạ cho nên mới nhất thời kìm nén bản tính để quan hệ lén lút với cháu, nhưng sẽ không dài lâu.
Thật ra, không cần Lục Mạn Vân, Thẩm Thanh Hoà cũng biết.
Không dám nói cô nhìn người chuẩn xác bao nhiêu, nhưng ít ra, nếu có có lòng tìm hiểu, đương nhiên sẽ biết.
Tính chiếm hữu của Thẩm Giáng Niên không hề thua kém cô, thậm chí, còn mãnh liệt hơn cả cô nữa.
Tiểu sư tử, vì yêu mà thuần hoá, nhưng sư tử vẫn mãi là sư tử, có sự hoang dã của bản thân.
Giáo sư Lục: Nếu như cháu thực sự quan tâm đến con bé, thì đừng hứa hẹn bất cứ điều gì, con bé sẽ ngây thơ mà tin theo.
Với thân phận của cháu, chắc chắn sẽ không come out, đem lại hạnh phúc dưới ánh sáng cho con bé, cho nên, cô nhắc lại lần nữa, mong cháu đừng hành hạ con bé, buông tha cho con bé đi.
Thẩm Thanh Hoà cau mày, cuối cùng gõ dòng tin nhắn: Giáo sư Lục, mong cô cho cháu thời gian.
Giáo sư Lục: Thời gian gì?
Thẩm Thanh Hoà: Thời gian để giải quyết mọi chuyện.
Với tư cách làm cha mẹ, cháu hiểu cô muốn Thẩm Giáng Niên được hạnh phúc, có lẽ cô không tin nhưng cháu cũng có suy nghĩ giống cô.
Với cháu hình thức không quan trọng, nhưng nếu cô coi trọng, cần cháu phải come out mới chấp nhận, vậy cháu sẽ sắp xếp, nhưng phải cho cháu thời gian.
Lục Mạn Vân tức đến mức suýt phun ra ngụm máu, Lục Mạn Vân: Cho nên, hai đứa thật sự đang hẹn hò.
Thẩm Thanh Hoà: Giáo sư Lục, đừng thăm dò cháu, cháu đã nói, nếu cần cháu come out, cô mới chấp nhận xu hướng tính dục của Thẩm Giáng Niên, vậy cháu có thể sắp xếp việc đó.
Giáo sư Lục: Vậy cô thật không hiểu, ý cháu là sao, cháu hao tâm tổn sức làm thế, là vì muốn cô chấp nhận, Tiểu Niên thích phụ nữ, ngay cả khi người phụ nữ kia không phải là cháu?
Thẩm Thanh Hoà: Cháu hy vọng Thẩm Giáng Niên có quyền được lựa chọn thứ mà em ấy muốn, chứ không phải bị kìm cặp bởi tình thân gia đình.
Giáo sư Lục: Đây không phải là kìm cặp, tuổi trẻ rất dễ đi đường vòng, trước khi gặp cháu, con bé rất thẳng, không bài xích người khác giới, Thẩm Thanh Hoà, cháu không cảm thấy bản thân nên nghĩ lại sao?
Thẩm Thanh Hoà thấy tình hình này, hai người sẽ nói mãi không có điểm dừng, hơn nữa còn nói về chuyện tình cảm, đây là chủ đề khó mà phân thắng bại, Thẩm Thanh Hoà: Giáo sư Lục à, cô và cháu, đều muốn tốt cho em ấy, cảm giác của em ấy mới quan trọng.
Giáo sư Lục: Đương nhiên là cô biết chứ, nhưng tuổi trẻ luôn bị một thứ gì đó mù quáng nhất thời mà mê đắm, sau một thời gian con bé có khi sẽ phát hiện ra lúc đó mình đã sai.
Thẩm Thanh Hoà không muốn nói về chủ đề này nữa, bởi vì đó là mẹ của Thẩm Giáng Niên, Thẩm Thanh Hoà: Giáo sư Lục, đừng kéo chủ đề quá xa, cháu xác nhận lần cuối, nếu cháu come out, cô sẽ để Thẩm Giáng Niên được tự do lựa chọn tình yêu mà em ấy muốn, đúng không?
Giáo sư Lục: Với thân phận và địa vị hiện tại của cháu, come out ở trong nước, cháu có biết ý nghĩa của nó không?
Phải, Lục Mạn Vân đanh đánh cược, Thẩm Thanh Hoà không có khả năng come out.
Đương nhiên, đây là một vụ đánh cược không có xác suất gì, bởi vì Lục Mạn Vân không điều tra ra được thông tin cá nhân của Thẩm Thanh Hoà, cái này cho thấy, Thẩm Thanh Hoà rất chú trọng quyền riêng tư, hơn nữa còn bảo vệ rất tốt, mà giờ quyết định công khai xu hướng tính dục, không khác gì phơi bày tất cả quá khứ.
Thẩm Thanh Hoà: Cô chỉ cần trả lời cáu, có phải cháu come out, cô sẽ chấp nhận Thẩm Giáng Niên thích phụ nữ.
Trên màn hình hiển thị đối phương đang gõ, Thẩm Thanh Hoà: Nếu giờ cô đổi ý vẫn còn kịp.
Lục Mạn Vân đột nhiên không trả lời, Thẩm Thanh Hoà cười bất đắc dĩ.
Vấn đề này, vốn dĩ Lục Mạn Vân đề cập trước, giờ mà đổi ý khác nào vả mặt, Thẩm Thanh Hoà rất hiểu rõ tâm lý muốn cược của Lục Mạn Vân, lúc đầu cô trả lời chậm, khiến Lục Mạn Vân hiểu lầm, cho rằng cô không dám come out.
Bây giờ, Thẩm Thanh Hoà chỉ tập trung nói vào nó, Lục Mạn Vân rơi vào thế bị động.
Thẩm Thanh Hoà vừa muốn dùng đũa cắn một miếng mì, thì Lục Mạn Vân đã trả lời, viết: Nếu cháu come out trong yên bình, bảo vệ được Tiểu Niên, cô có thể cân nhắc cho hai đứa một kỳ sát hạch, mong cháu hiểu nỗi lòng của người làm mẹ, nhà cô chỉ có mỗi Thẩm Giáng Niên, cô muốn con bé kết hôn cũng không phải để nối dõi tông đường, chỉ mong sau khi cô và ba con bé qua đời, sẽ có người thay cô chú ở cạnh con bé.
Nhưng nếu vì cháu come out hay chính bản thân cháu, làm tổn thương Thẩm Giáng Niên, cô sẽ không bao giờ đồng ý.
Mặc dù, cô không biết gia đình cháu hiển hách bao nhiêu, nhưng mà nhà cô cũng không phải là gia đình bình thường, cô không muốn dùng quyền lực để đến nói chuyện, nhưng nếu nhà cháu làm khó Tiểu Niên, đừng nói đến việc Tiểu Niên có chịu được hay không, cô đây sẽ không chịu được.
Thật ra, Lục Mạn Vân là người khá cởi mở, ít nhất, bà là người cởi mở hơn rất nhiều bậc phụ huynh mà Thẩm Thanh Hoà từng gặp, có biết bao người khi nhắc đến đồng tính luyến ái là coi thường, thậm chí còn lăng mạ.
Thẩm Thanh Hoà: Cuộc đời này không thể chỉ dựa vào một câu hứa hẹn mà có thể đạt được.
Cháu sẽ nỗ lực hết mình làm hết những gì bản thân có thể làm.
Nếu bởi vì sự kém cỏi của cháu mà làm tổn thương đến em ấy, như cô đã nói, đừng nói Thẩm Giáng Niên có chịu được hay không, riêng cháu đã không chịu được.
Người của cháu, cháu sẽ tự biết bảo vệ, trước khi mọi chuyện dần trở nên tồi tệ, cháu sẽ trả lại cho cô nguyên vẹn.
Hoàn cảnh bên cháu phức tạp, cho nên cháu đã nói, cho cháu thời gian.
Giáo sư Lục: Cho bao lâu?
Thẩm Thanh Hoà: Trước khi năm mới đến, cháu sẽ cho cô kết quả cuối cùng.
Giáo sư Lục: Thẩm Thanh Hoà, cô mong cháu thận trọng.
Thẩm Thanh Hoà: Cảm ơn cô đã nhắc nhở
Giáo sư Lục: Nếu vì chuyện cháu come out, mà mang đến tổn hại đến cho cháu, bên chúng tôi không có cách nào để đền bù.
Thẩm Thanh Hoà: Vâng.
....!Lục Mạn Vân bất lực, dù cho bà nói có gì cũng không đả động được, Thẩm Thanh Hoà không phải là người bốc đồng, rất chín chắn trưởng thành, sao lại vì để bà chấp nhận xu hướng tính dục của con gái mà come out chứ? Cái này...!thật sự Lục Mạn Vân không thể diễn tả được.
Mà Thẩm Giáng Niên vẫn còn ở trong phòng ngủ chờ mẹ thân yêu trả lời, cả buổi không thấy động tĩnh gì, nói: "Mẹ, không phải mẹ có chuyện muốn nói sao? Mẹ nói gì đi chứ?" Thẩm Giáng Niên chỉ cảm thấy, hôm nay mẹ cô có gì đó không ổn, phản ứng luôn chậm một nhịp.
Cô nào biết mẹ cô vẫn còn đang nói chuyện WeChat với Thẩm Thanh Hoà, còn phải phân tâm nói chuyện với cô.
"Hối cái gì mà hối hả?" Lục Mạn Vân bỗng nhiên phiền lòng.
Lỡ đâu Thẩm Thanh Hoà come out thật, còn thoả