Trong cái không gian thinh lặng có thể thấy được trên khoé mắt anh thoáng nét cười, ánh nhìn hiện lên một tia suy nghĩ mơ hồ khó đoán.
"Tập đoàn Lộ thị, và cả căn nhà đó nữa.
Tôi sẽ lấy lại cho em, tất cả.
Đổi lại, em sẽ trở thành vợ tôi trên danh nghĩa, trong vòng một năm."
Nói đến đây, Ngôn Bách Nhiên ngưng trọng, ánh mắt lần nữa quan sát biểu cảm của Hàm Nghi, mới tiếp tục lên tiếng :
"Điều cuối cùng và cũng là quan trọng nhất.
Nên nhớ kỹ chúng ta chỉ là quan hệ trên giấy tờ, tốt nhất không nên phát sinh tình cảm."
"Không cần anh phải nhắc."
Hàm Nghi sau khi đọc kỹ một lượt liền đặt hợp đồng xuống bàn, khẽ liếc nhìn anh, khuôn mày thanh tú nhướn lên.
"Bút đâu ?"
Ngôn Bách Nhiên hơi khựng lại, bàn tay không được tự nhiên đưa bút đặt vào lòng bàn tay cô.
Cái người con gái này vậy mà không cần thời gian suy nghĩ đã đưa ra quyết định.
Có phải vội vàng quá rồi chăng ?
Lần nữa anh lại bị một dòng suy nghĩ mông lung cuốn lấy.
Hàm Nghi chẳng hề chần chờ liền ký tên.
Cô còn lựa chọn nào khác sao ? Nếu trốn chạy không phải là cách tốt nhất, vậy chỉ bằng để cô và anh cùng bị kéo vào.
Một hàng chữ đen còn nhuốm màu mực chưa khô xuất hiện nơi góc phải tờ giấy, nằm bên cạnh một cái khác đã được ký sẵn.
Hàm Nghi đẩy nhẹ lại tập hồ sơ về phía anh.
Ánh mắt dâng lên một cảm xúc mãnh liệt khác lạ.
"Hợp tác vui vẻ."
Cô mở lời, khẽ buông ra nụ cười hờ hững có phần hơi gượng ép, nhưng biết sao được chứ, ngay lúc sóng gió này đây mà cô bỏ ra ngoài kia đối mặt thì có nào khác gì tự dâng mình đến miệng cọp.
Cũng không biết là tên Kiều Thế Phan đó có lại gây thêm chuyện gì hay không nữa...
Nhưng có lẽ sẽ ổn thôi.
Suy cho cùng thì số phận của Hàm Nghi và anh luôn bị trói chặt lấy nhau bởi hai chữ "định mệnh".
...________________________...
Chỉ ít hôm lâu sau đó, một nguồn tin lan ra gây chấn động cả dư luận.
Hôn lễ của Ngôn Bách Nhiên và con gái của cựu chụ tịch tập đoàn Lộ thị - Lộ Hàm Nghi sẽ diễn ra vào tuần tới.
Mà đã gọi là tin tức thì làm sao tránh khỏi được những lời bàn tán.
Có người cảm thấy khá bất mãn vì ba mẹ vừa mất chưa được bao lâu thì con gái lại đi lấy chồng.
Có kẻ thì lại suy đoán có thể đó là di nguyện của Lộ Hùng trước khi qua đời.
Cũng lại có lời nói rằng Lộ Kiến Bình đã ôm hết số tiền bán gia sản bỏ trốn, nên cháu gái lúc này buộc phải tìm một đại gia giàu có khác để "bòn rút".
Nhưng dẫu sau đó cũng chỉ là những chuyện mà người ta kín miệng nói với nhau, nào có ai dám trực diện công kích.
Nhà họ Lộ vừa bán gia sản thì xem như không kể, nhưng cái danh Ngôn Bách Nhiên cũng đâu phải tầm thường mà để mặc người ta làm càn.
Hôm nay - một ngày quá đỗi bình thường nhưng lại được ưu ái cách đặc biệt vì chính là ngày diễn ra hôn lễ long trọng kia.
Và quan trọng hơn nữa hôn lễ được diễn ra tại một vùng đảo nhỏ thuộc quyền sở hữu của Ngôn thị.
Sẽ không có gì khiến người ta phải bàn tán nếu như nơi đây trước kia là món quà mà chủ tịch Ngôn quá cố - ông nội của Ngôn Bách Nhiên đã giành được từ cuộc đấu giá với số tiền lên đến vài triệu đô la Mỹ chỉ để "làm quà sinh nhật" cho cháu trai mình vào năm sáu tuổi.
Lại nói tuy chỉ là một hòn đảo quy mô nhỏ đủ cho một tập thể it người có thể ở nhưng có thể được xem là "viên ngọc quý" mà ai cũng muốn có.
Ví trí địa lý đắc địa với thiên nhiên bốn mùa luôn giao hòa, cây cỏ sinh sôi nảy nở tốt, thậm chí là có thể trồng được những loài hoa rất hiếm.
Những căn nhà với lối kiến trúc pha lẫn giữa hiện đại và cổ điển được khéo léo xây dựng sao cho phù hợp lại không ảnh hưởng đến cảnh quan xung quanh.
Thơ mộng, yên bình lại tiện nghi cho một nơi ở thiên nhiên chỉ là điều mà người ta có thể tưởng tượng đến trong mơ, nhưng lại hoàn toàn có thật.
Khu nhà ở được xây dựng cách đây đã nhiều năm nhưng vẻ diễm lệ của nó lại chẳng hề mất đi, ngược lại còn mang chút gì đó hoài cổ tựa cỗ máy thời gian du hành vào cái thời gần hai mươi mấy năm về trước.
Đường nét chạm khắc tinh tế, cầu kỳ bởi bàn tay của những nghệ nhân nổi tiếng đến từ nhiều quốc gia làm bật lên cái nét độc đáo riêng khó tìm.
Với màu vàng chủ đạo, không quá sáng cũng không quá tôi, hoàn toàn dung hòa được với cảnh quan nơi này.
Tuy thiên nhiên hoà hợp nhưng an ninh không hề lỏng lẻo.
Kín cổng cao tường, người người thay phiên canh gác.
Con đường đón khách hai bên trải đầy hoa hồng, đèn thắp khắp nẻo, mặt hồ xanh trong thuần khiết.
Thật sự là đẹp đến xao xuyến...
Men theo lối hành lang trong khu nhà phụ sang trọng ấy, dẫn lối đến căn phòng nhỏ tiện nghi...
Cô gái đang ngồi trước gương vốn đã xinh đẹp diễm