Niên Ái cười dịu, thâm tâm có hơi bối rối:"À, em tên là Dịch Mộc Lăng đúng không?"
Dịch Mộc Lăng đứng thẳng lại:"Vâng ạ"
Niên Ái:"Chị nghĩ thế này thật ra em lựa chọn thi vào trường này không phải hoàn toàn là vì chị tác động đâu"
Dịch Mộc Lăng:"Sao cơ ạ?"
Niên Ái:"Trên thế giới có rất nhiều người tốt và phần đông khi họ làm việc tốt họ sẽ suy nghĩ đến một nguyên nhân nào đó ví dụ như do hoàn cảnh của họ khi xưa nghèo khó hoặc là khi họ ở thời niên thiếu bắt gặp được hoàn cảnh nào đó và không thể giúp đỡ được nên họ ám ảnh sau khi lớn lên liền điên cuồng làm việc tốt"
Niên Ái:"Nhưng trên thực tế không có yếu tố nào tác động đến lí tưởng của họ cả"
Niên Ái:"Họ làm việc tốt là do từ tận sau bên trong họ hướng thiện muốn góp phần giúp ích cho xã hội này"
Niên Ái:"Cũng giống như cậu bạn học Dịch Mộc Lăng"
Niên Ái:"Em lầm tưởng chị là nguyên nhân tác động lớn đến suy nghĩ em"
Niên Ái:"Nhưng thật ra từ tận sâu bên trong em đã có ý tưởng muốn truyền cảm hứng tốt đẹp đến mọi người xung quanh"
Niên Ái:"Chị chỉ là vẽ cho em một con đường để em thực hiện mục tiêu trong tim em mà thôi"
Niên Ái:"Vậy nên chị không muốn em dùng ánh mắt xem chị như là ân nhân cứu rỗi cả cuộc đời em"
Niên Ái:"Giống như chị từng nói thanh xuân của chúng ta có nở hoa hay không là do chính bản thân chúng ta tự chọn"
Niên Ái:"Em muốn truyền năng lượng tích cực đến mọi người là do bản thân em tự chọn lựa"
Niên Ái:"Người có thiện ý không cần phải khuyên giải dài dòng vẫn hiểu rõ lí lẽ, người có ác ý khuyên nghìn vạn lần cũng sẽ chẳng quay đầu"
Cả hội trường điều tập trung nhìn về phía cô, ánh mắt của mọi người vừa kính ngưỡng vừa tôn sùng.
Niên Ái nói rất đúng nếu đã có lòng thì cần gì cô khuyên giải, người không có lòng dù cô có nói gãy lưỡi cũng là vô ích mà thôi.
Dịch Mộc Lăng ngay từ đầu không phải là do cô tác động chỉ là cậu ta trong lòng vốn đã mong muốn người khác có cuộc sống tươi đẹp Niên Ái chỉ vô tình vẽ ra chân ái mà thôi.
Dịch Mộc Lăng lại cuối gập người với cô thêm 1 lần nữa:"Cảm ơn chị"
Niên Ái nhìn đồng hồ trên tay, cũng đã đến giờ cô phải sang Trường Đại Học Y Dược.
Hiệu trưởng đứng ở một góc trong hậu đài ra hiệu cho cô mau chóng rời đi.
Niên Ái gửi trả micro rồi vờ như ngồi xuống, hiện tại cô đang là tâm điểm vẫn chưa thể rời đi.
MC hiểu ý tiếp tục dẫn dắt chương trình qua những phần tiếp theo.
Khoảng 10p sau cô mới rời khỏi chỗ ngồi.
Niên Ái:"Tớ đi trước đây"
Đường Tiểu Dân:"Được, cậu đi đi"
Niên Ái từ tốn đi ra khỏi hội trường rồi vội vã chạy đến trường y dược.
Trường Đại Học Y Dược Hà Xuyến.
Niên Ái đứng trước cổng hít một hơi thật sâu rồi đi vào trong.
Niên Ái được một giảng viên nơi đó ra dẫn đường, cô cùng giảng viên đó đi vào hậu đài Niên Ái chuẩn bị đôi chút trong lòng có hơi căng thẳng vì cô biết những thứ cô sắp phát biểu trên khán đài lần này có thể ảnh hưởng ít nhiều đến rất nhiều người