Chiếc xe dừng lại ở nơi bãi đã hướng ra Biển. Ở đó có một căn biệt thự đã cũ.
- Xuống xe đi. – Cường lạnh nhạt nói
ở cổng có hai tên canh gác. Mỗi tên trong tay là một khẩu AK-47. Bên trong còn rất nhiều tên khác. Tất cả đều đeo khăn che mặt. Cường và song Hùng đưa chúng tôi đến một căn phòng. Bên trong có một người đàn ông với điều thuốc trên tay quay lưng nói chuyện với chúng tôi.
- I. Họ tới rồi – cường nói với người đàn ông ấy
- Được rồi. Cậu ra chỗ lão đại đi
- Vâng. Tôi xin phép.
Cường ra ngoài. Người đàn ông đó vẫn không quay mặt lại. Song hùng tiến lại lại chỗ lão nhưng không đến quá gần để nhìn thấy mặt lão.
- Các cậu đã giúp cho Thiên Ưng và Báo Gia đúng không? – Lão ta nói
- Đúng. Vậy thì sao? Đây là đâu? Ông là ai? – Đức nói một tràng dài
- Các cậu cũng rất xuất sắc. Đây là nhà tôi. Mọi người ở đây gọi tôi là I - Lão ta nói
- Bạn bè bị nạn tất nhiên phải giúp. Nhưng tại sao lại đưa chúng tôi tới đây? Hào nói
- Tôi muốn các cậu gia nhập giúp tôi - Lão ta nói
- Tại sao lại phải giúp ông khi chúng tôi chưa biết chuyện gì xảy ra? - Tuấn nói
- Tụi đi theo các cậu sẽ không tha cho các cậu đâu? Tôi làm thế để giúp các cậu thôi. Nếu không muốn các cậu có thể về?- Lão ta nói
- Tụi kia là ai? - Long nói
- Tụi nó là người của LFF (Legends for free)- Lão ta nói
- Là gì? - Mình nói
- Những huyền thoại của tự do
- Là cái quái gì?- Mình nói
- Là tổ chức hành động cạnh tranh với chúng ta- Lão ta nói
- Chúng ta?- Mình nói
- CRE- Lão ta