Ánh mắt đó là một người luôn dõi theo
6h30, quán chị Vân
- Ăn bánh mỳ ngon thật
- Không phải ăn cháo chứ gì?
- Có cháo của Bé ăn thì anh thấy ngon hơn. Hihi
- Anh cũng biết nịnh đấy à
- Đâu. Anh nói thật mà
- Được rồi. Hôm sau, anh mà nói lại cháo thì ăn đòn với Bé
- Ực
- Mà anh ăn ít tương ớt thôi
- Ngon mà
- Mặt anh như cái rổ ấy
- Hả? – Mặt mình o.0
- Lại hả? Mà khi nào anh lại vào trường?
- Anh cũng không biết?
“Rinh rinh...”. Tin nhắn từ một số kỳ quặc
- Hành động 20h, 3/1. Điểm hẹn ở cồng sau. Đúng giờ
Cả mình và Bé cùng nhận được tin nhắn ấy. Và mình cũng hiểu được là ai đã nhắn tin nhắn đó đến
- Chắc mình phải vào này sớm rồi
- Ukm
Cả hai đều im lặng.
7h, ký túc xá
- Bé có mang được đồ xuống không? Hay để anh lên. – mình gọi nói chuyện với Bé
- Bé mang được mà
- Anh đang đợi dưới này nha
- Ukm
- Lại ukm
- Bé đang mang đồ xuống
- Ukm. Anh đợi
Bộp
- Anh
- Ơ. Hoa sao em ở đây?
- Anh không nhìn thấy à. Em cũng về quê mà – Hoa chỉ xuống đống đồ dưới tay
- Vậy à
- Anh đợi ai à?
- Ukm. Anh đợi bạn về luôn
- Anh không ra nhanh là lỡ xe đấy
- Không sao. Em cứ đi trước đi
- Anh này
- Sao
- Hôm qua anh đi chơi với N à?
- Ukm. Có sao không
- Vậy sao không gọi em đi cùng
- Lúc đó em tự bỏ đi mà
- Anh không thích em à?
- Sao em