- Mày là ai? – Mình hỏi nó
- Tao... – Nó ngập ngừng
- Tất cả cùng về nào – Cường lên tiếng chen ngang
- Rõ – Tất cả đồng thanh
- Anh Cường – Mình gọi Cường
- Sao? – Cường ấy hỏi
- Còn bạn em? – Mình chỉ nó
- Người vận chuyển. Cùng về nào – Cường nói rồi quay lưng bước đi
- Hả? - Mình quay sang nhìn nó
- Tao...
- Về thôi – Cường quay lại gọi
Tất cả lên xe trở về tổ chức. Mình và Bé vẫn cùng ngồi với nhau. Nhưng phía bên kia là Hoàng. Nó đang học ngành sĩ quan mà sao lại là một thành viên trong tổ chức được. Với ngoại hiệu như thế, chắc hẳn cũng không phải là một nhân vật tầm thường
Trên đường đi
- Hoàng – Mình gọi nó
- Sao vậy?
- Mày kể tao nghe đi
- Tao
- Tao với mày phải dấu nhau nữa hả?
- Không phải thế. Được rồi. Tao sẽ nói ày – nó đã chịu thua mình
- Mày nói đi
- Tao... – Nó đang nói thì
“Bùm”
Chiếc xe đi đầu nổ tung. Chúng mình chạy xuống xe kiểm tra
“Bùm”
Chiếc xe cuối cùng cũng phát nổ
“Pằng”
“Pằng”
“Pằng”
......
Một đội chạy từ trên sườn dốc xuống tấn công chúng mình. Chúng khá đông. Bắn rất rát làm chúng mình rất khó trả đũa lại. Chúng hướng tới chiếc xe chở Herry. Mở cửa đưa ông ta đi. Và vẫn cứ thế bắn rất rát
- Stop(Dừng lại) - Tiếng của ai đó vang lên. Tiếng súng dừng lại
- Thien Ung. Long then isn't met.(Thiên Ưng. Lâu rồi không gặp)
- Who are you?(Anh là ai?)
- I’m Peter(Tôi là Peter)
- Peter. What are you doing in here?(Peter. Ông làm gì ở đây)
- Of course, I