Cho Em Mượn Bờ Vai Anh Lần Nữa

Chương 47: Ngoại truyện IV: MPS


trước sau

- Thủy. Sao em lại ở đây? – Mình nói
- Chúng tôi cần thứ trong tay cậu – Tên bên cạnh nó nói
- Cậu là ai? – Tên này lạ quá
Vẫn là thế đó. D3 và A3. Cái gì?
- Thủy. Sao em lại là chúng? – Mình hướng mắt về hai đứa hỏi
- Chúng tôi cần thứ trong tay cậu – D3 đó nói
- Tôi không biết thứ các người nói là gì?
- Cậu biết quá rõ là đằng khác. Hổ Vương
- Được. Muốn lấy thì đến đi
- Xin lỗi – D3 cúi đầu
D3 chạy tới mình. Giơ chân lên đá ngang người. Mình ngả người ra phía sau. A3 cũng tới đá móc chân từ dưới lên. Mình xoay người tránh đòn. Gạt chân D3, nhưng hắn không ngã. Thế tấn của hắn rất chắc chắn. Chống tay đạp xuống đất. Đá lên đầu hắn làm hắn nhào ra phía trước.
- Thủy. Anh không muốn làm em bị thương đâu – Mình hướng mắt về A3
- Yên lặng đi – A3 quát lớn
A3 rút dao găm lao thẳng tới mình. Tránh sang một bên. Lấy tay đập vào bụng của A3 làm nó bay lùi lại phía sau. D3 đỡ lấy nó đứng vững rồi lao tới mình

- Được rồi. Là các người muốn đấy – Mình nói
D3 đấm thẳng tới mình. Gặt tay hắn sang một bên. Theo đà tay chạy dọc trên cánh tay đánh thẳng vào cổ hỏng hắn. Chân mình đạp thẳng vào ống đồng của hắn với lực mạnh nhất làm hắn gập chân khụy xuống. Theo đà, lên gối vào mặt hắn làm hắn ngã xuống. A3 chạy tới. Phi con dao về phía mình. Tất nhiên là mình tránh được. A3 tiếp tục rút con một con dao khác đâm thẳng về phía mình. Nắm chặt lấy cổ tay nó
- Dừng lại đi – Mình quát nó
- Anh nghĩ anh có quyền đó sao? – Nó nói rất lớn
- Em muốn sao?
- Anh đi chết đi
A3 đảo dao sang tay kia. Đâm thẳng vào

bụng mình. Mình thả tay nó ra lùi lại phía sau. A3 chém tới tấp về phía mình. D3 chạy lại từ phía sau mình tung cú đấm đầy uy lục của hắn về phía mình. Né sang một bên
- Hổ Vương. Chỉ cần đưa MPS cho chúng tôi. Chúng tôi để sẽ để cậu đi – D3 nói
- Đó là bí mật. Sao tôi có thể đưa ấy người được? – Mình nói
- Đó là công sức của tổ chức. Sao lại có thể để cậu mang đi dễ dàng như vậy được
- Các người biết ai một tay làm nên MPS không?
- Chúng tôi chỉ làm theo lệnh thôi
- Vậy hãy về nói với lão đại rằng đừng phí công mang tôi trở về nữa

- Anh nghĩ hôm nay anh có thể thoát sao? Trả mạng lại đi – A3 chĩa thẳng con dao về phía mình
- Là em ép anh đấy? – Mình chỉ còn biết cười đau khổ
A3 và D3 nhìn nhau rồi lao về phía mình. Không khoan nhượng được nữa
Con dao trên tay A3 lao thẳng về phía mình. Nắm cổ tay A3. D3 lao tới. Xoay cánh tay A3
- Á – Con dao đâm thẳng vào tay D3 làm hắn lùi lại vài bước
Chỉ đợi thế. Bóp chắc cổ tay A3. Gạt chân nó, đồng thời tay mình vỗ thẳng vào mặt nó làm nó ngất đi. Mình chạy thẳng lại D3 đang còn đau đạp thẳng vào mặt hắn. Đầu hắn đạp vào tường rồi cũng ngất đi
- Các người nghĩ tôi là ai? – Mình chỉnh lại áo khoác
Nói rồi mình bỏ đi
Sân khu tập thể
“Tít tít” tiếng từ chiếc nghe
- Alo – mình trả lời
- Cậu vẫn còn khá lắm – Là tiếng của ông ta
- Ông đang ở đâu?
.
.
.
.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện