Chung Lam bị Thành Hạo làm tức giận.
Lại một tên hỗn đản lợi dụng tình cảm! Tu sĩ Đại Nhật Tiên Tông bọn chúng trừ bỏ lợi dụng tình cảm, liền không có bản lĩnh khác sao?!
Thật quá đáng!
Thiên Quý lão nhân nhìn Nguyệt Lam ma tôn lòng đầy căm phẫn, đầy đầu mờ mịt.
Thành Hạo người ta cặn bã là với Trần Húc Chi, Nguyệt Lam ma tôn kích động cái gì?
Hơn nữa, Thành Hạo này đích xác tâm độc thủ hắc, nhưng từ góc độ ma tu mà nói.............. đúng là bình thường mà.
Các sư huynh đệ ma tu bọn họ còn không phải là hình thức ở chung lợi dụng tới lợi dụng đi như vậy sao?
Chẳng qua kỹ năng của Thành Hạo cao hơn một bậc, Trần Húc Chi kia đem tình cảm ném cho người, cờ kém mất một chiêu mà thôi.
Vẫn là nói............. Thiên Quý lão nhân không thể tưởng tượng mà nhìn Nguyệt Lam ma tôn, hay là Nguyệt Lam ma tôn từng bị tu si Đại Nhật Tiên Tông lừa gạt?
Oa! Đây chính là một cái bát quái lớn! Thiên Quý lão nhân cảm thấy mình get tới chân tướng rồi.
Lão nhịn không được bắt đầu hồi tưởng, tin đồn về Nguyệt Lam ma tôn, nghĩ nghĩ như vậy, thật đúng là làm lão nghĩ tới vài thứ.........
Năm đó vị trích tiên tử kia của Thái Tố Cốc chính là đem toàn bộ tu sĩ thiên tài của chính ma lưỡng đạo đều một lưới bắt hết, nhưng Nguyệt Lam ma tôn từ lúc bắt đầu chưa từng bị trích tiên tử phong tình dụ hoặc, vẫn luôn dùng một bộ dáng mặt người chết.
Ngay khi Thiên Quý lão nhân nỗ lực nghĩ lại nữ tu kiệt xuất cùng thời năm ấy của Đại Nhật Tiên Tông, bên tai vang lên tiếng rít gào của Chung Lam.
"Thành Hạo kia có thể phản bộ Đại Nhật Tiên Tông, dù cho chúng ta liên thủ với hắn, cũng không khác với bảo hổ lột da!"
Thiên Quý lão nhân lập tức bừng tình.
Lão ý vị không rõ mà nhìn Nguyệt Lam ma tôn bên kia, tuy rằng lời này của Nguyệt Lam ma tôn có lý, nhưng mà Thiên Quý lão nhân cảm thấy cái này không tính là gì.
Quan hệ giữa lão cùng Nguyệt Lam ma tôn, không phải cũng là bảo hổ lột da sao?
Quỷ biết con đường thông thiên kia có thể một người qua hay là hai người đâu?
Thiên Quý lão nhân không phản ứng Chung Lam, lão tiếp tục khống chế con rối nói chuyện phiếm cùng Giản Thành.
"Các hạ hảo thủ đoạn, sẽ không sợ Đại Nhật Tiên Tông đuổi giết ngươi sao?"
Giản Thành cười lạnh: "Chỉ bằng bọn chúng?"
Thiên Quý lão nhân buông tha đề tài này, lão nói: "Cũng được, nếu đạo hữu tin tưởng, chúng ta đây không ngại tới nói một câu về chuyện phi thăng đi."
Nếu như Giản Thành tìm tới cửa, vậy tất nhiên là Thiên Quý lão nhân hỏi Giản Thành trước.
"Đạo hữu trước đó tựa hồ không muốn rời khỏi Đại Nhật Tiên Tông, khi ở Chử Giang Lâm Trạch, đạo hữu một lòng trợ giúp Lan Haie, mà hiện tại đạo hữu mượn cơ hội rời đi Đại Nhật Tiên Tông, lão phu tâm sinh tò mò, rốt cuộc cái gì làm cho đại hữu thay đàn đổi dây đây?"
Giản Thành hơi hơi híp mắt, lộ ra biểu tình cao lãnh, hắn buồn bã nói: "Tất nhiên là vì Bạch Anh.!"
Hắn bắt đầu kể chuyện mình đã trải qua.
Giản Thành ở Vong Ngữ Thiên Khanh có được giang sơn mỹ nhân đồ cùng Hỗn Độn Ấn mà Đường Minh Hòa lưu lại, đã biết mục đích thực sự mà năm đó Đường Minh Hòa phong ấn Cửu U Băng Phượng là vì phong ấn con đường đi Thánh giới.
Vậy vấn đề liền tới, Thánh giới bị phong ấn, tu sĩ còn có thể phi thăng sao?
"Mục đích ta làm tu sĩ tất nhiên là phi thăng cầu đạo, nếu như vì Đường Minh Hòa mà vô pháp phi thăng, vậy tất nhiên có phương pháp cởi bỏ phong ấn!"
Giản Thành nói nói liền phẫn nộ: "Chính là Bạch Anh kia cư nhiên cổ hủ cứng đầu, nói đó là phong ấn trận tổ sư gia lưu lại, không chỉ không thể mở ra, ngược lại phải vì thiên hạ thương sinh, cần phải bảo hộ phong ấn không bị mở ra!?"
Giản Thành nói ra một câu làm cho đám ma tu nghe xong cũng phải cực đồng ý.
"Thiên hạ thương sinh có quan hệ gì với ta đâu?"
Thiên Quý lão nhân nghe xong sinh ra tâm tán thưởng với Giản Thành.
Thật là mầm non ma tu tốt a~
Giản Thành đã phát một hồi tính tình, khôi phục lại thần sắc lãnh ngạo.
"Ta đã đưa ra thành ý của ta, Thiên Quý, kế tiếp là của ngươi."
Nói xong, Giản Thành không đợi con rối báo trước mặt phản ứng lại, hắn liền xoay ngươi đẩy cửa rời đi.
Thiên Quý sửng sốt, ngay sau đó phản ứng lại, Thành Hạo nếu nói hắn từ Hỗn Độn Ấn cùng giang sơn mỹ nhân đồ có được một vài tin tức, như vậy đối với phong ấn trận cũng có nghiên cứu.
Kế tiếp liền phải xem trả lời mà phương diện mà tu đưa cho Thành Hạo, có thể làm hắn vừa lòng hay không.
Nếu như vừa lòng, hai bến tất nhiên có thể tiến hành hợp tác.
Vì thế Giản Thành tiếp tục ở cái cứ điểm ma tu này hỗn ăn hỗn uống, ngày trôi qua rất là dễ chịu.
Bên kia, Thiên Quý lão nhân cùng Chung Lam bắt đầu cẩn thận phân tích chuyện này.
Nơi này phải cường điệu thuyết minh một chút.
Manh mối Thiên Quý lão nhân nắm giữ bắt nguồn từ hai nơi.
Một là đến từ tin tức của cái gọi là điển tịch thượng cổ bị chỉnh sửa.
Từ sau thể nghiệm của Đường Minh Hòa mà cho Chung Lam hiểu một cái là không phải tộc ta tất có dị tâm, gã liền minh bạch một đạo lý.
Gã là Thực Nhất Tộc, Đường Minh Hòa là Nhân tộc, bọn hộ tự nhiên đứng ở hai bên đối lập.
Buồn cười gã ban đầu thật sự cho rằng Đường Minh Hòa muốn Thực Nhất Tộc làm chủ Tử Lưu Giới, hiện tại nhìn lại chính mình ngày đó thật là thiên chân.
Nếu Nhân tộc đối với dị tộc từ trước tới nay chưa từng thật lòng, Chung Lam tất nhiên không có khả năng đem thân phận mình thật sự truyền xuống, thậm chsi còn đem sự tồn tại của Thực Nhất Tộc cũng triệt tiêu.
Ở trong điển tịch ma tu, thế giới này bị lão tổ Đường Minh Hòa của Đại Nhật Tiên Tông hoàn toàn phong tỏa, muốn phi thăng, cần phải một lần nữa đả thông con đường thông thiên.
Sau đó vấn đề liền tới.
Làm sao để mở ra con đường thông thiên?
Thiên Quý lão nhân cũng không phải ngay từ đầu liền cân nhắc cái này, rốt cuộc bước lên con đường tu luyện, từ ban đầu luyện khí, đến Trúc Cơ, đến Kim Đan, đến Nguyên Anh.................. chỉ là vài bước này đã có thể đào thải chín phần tu luyện giả.
Loại chuyện tu luyện này, cần phải ngăn chặm ý tưởng đua đòi.
Vừa lúc đồng lứa kia của Thiên Quý lão nhân, xuất hiện một chuyện tà môn.
Có đôi khi thiên tài như là được ông trời bán sỉ giá rẻ.
Lúc Thiên Quý vừa mới thành ma tu, thiên chi kiêu tử của ma đạo giống như là sao trên bầu trời, nhiều không đếm xuể.
Nhưng ai ngờ một thế hệ trích tiên tử của Thái Tố Cốc ngang trời xuất thế, cùng vô số tu sĩ chính mà lưỡng đạo trình diễn một hồi khuynh thành chi luyến, hoàn toàn làm cho người ta minh bạch lực sát thương chân chính của hồng nhan họa thủy.
Thiên tài chính đạo thiếu, thiên tài ma đạo nhiều, trích tiên tử khi yêu đương nhưng thật ra rất công bằng, số lượng tai họa hai bên cư nhiên không sai biệt lắm!
Bởi vậy, cuối cùng ngược lại là ma đạo tổn thất thảm trọng.
Nếu không so Chung Lam háo thành Nguyệt Lam ma tôn, âm thầm ra tay giết chết nữ nhân kia, ma đạo chỉ sợ đến nay cũng chưa gượng dậy nổi.
Vì ma đạo tổn thất thảm trọng, vốn dĩ thiên phú tầm tầm Thiên Quý liền thành miếng bánh ngon hiếm lạ, cuối cùng được bồi dưỡng thành đại tu sĩ Hóa Thần.
Đi đến một bước này, Thiên Quý lão nhân kỳ thật cũng rất cạn lời..
Nhưng nếu trở thành tu sĩ Hóa Thần, nếu được vô số tài nguyên của ma đạo bồi dưỡng mà thành, lão tất nhiên cũng phải phụng dưỡng ngược lại ma đạo, cũng bắt đầu suy xét cho đời sau.
Tỷ như phi thăng.
Thiên Quý lão nhân sau khi tìm đọc điển tịch, liền bắt đầu siêng năng tìm kiếm biện pháp phá vỡ phong ấn trận.
Chung Lam dùng tên giả Nguyệt Lam ma tôn thường thường cung cấp một ít tin tức cho Thiên Quý lão nhân, Thiên Quý lão nhân đau khổ truy tìm mấy trăm năm, cuối cùng sưu tâm được tin tức còn thừa mà lão tự cho là đầy đủ.
Năm đó Đường Minh Hòa để lại tổng cộng chín trận pháp, cần phải đem toàn bộ chín trận pháp đều phá hư mới được.
Vị trí trận pháp trung tâm đã biết, Chung Lam đã lừa dối Yêu tộc cùng nhau phá trận.
Nhưng còn tám trận pháp khác thì sao?
Nếu cái trận pháp này là Đường Minh Hòa bố trí xuống, mặc dù trận pháp có lực lượng hấp thu tự nhiên cùng với phong ấn Yêu vương, nhưng bên trong cũng tuyệt đối có chứa linh lực của Đường Minh Hòa.
Bọn họ cần lực lượng của tu sĩ Đại Nhật Tiên Tông, kích phát một tia Đại Nhật Diệu Dương Hỏa cuối cùng này.
Cho nên chính ma lưỡng đạo phải khai chiến!
Chỉ có ngọn lửa bùng nổ khi chiến đấu mới có thể mãnh liệt nhất, lực lượng cộng minh cũng cường đại nhất!
Trải qua vô số năm tháng tìm kiếm, dưới sự âm thầm hỗ trợ của Chung Lam cùng với đông đảo các đại lão ma tu siêng năng mà tìm kiếm, bọn họ đã tìm được năm trận pháp phong ấn.
Du fhco Đường Minh Hòa dời đi vị trí không gian của trận pháp, nhưng mà Chung Lam sống rất lâu a!
Gã nhiều năm chuyên chú với một chuyện như vậy, tất nhiên đã trải qua nhiều sóng gió.
Hơn nữa đã biết trận pháp trung tâm, còn thiếu ba cái.
Khi Giản Thành ở Vong Ngữ Thiên Khanh lấy ra một cái Hỗn Độn Ấn khác, chứng minh hắn biết vị trí của một cái trận pháp.
Vậy chỉ còn lại hai cái.
Có lẽ khí linh của giang sơn mỹ nhân đồ Đường Minh Hòa
Nếu không Thành Hạo kia sẽ không như thể định liệu trước mà lại đây liên minh cùng họ.
Thiên Quý cùng Chung Lam sau khi trải qua hiệp thương đạt thành nhận thức chung.
Bọn họ yêu cầu Thành Hạo tìm kiếm hai cái trận pháp còn lại.
Ở thời điểm Thiên Quý cùng Chung Lam hiệp thương, Trần Húc Chi cùng Túy Tinh chân nhân tiếp tục thực thi kế hoạch.
Hôm nay, Bạch Anh chưởng tôn nhận được tin của Sóc Nguyệt, nói nàng cùng tu sĩ Thái Thanh Kiếm Các xuất phát, hơn một tháng nữa sẽ tới Thái Tố Cốc.
Bạch Anh chưởng tôn tính tính thời gian, làm ra quyết định.
Ông để Thiên Lưu chân nhân mang theo Tiêu Thâm Thủy đi tới Thái Tố Cốc trước.
Dù sao Tiêu Thâm Thủy cùng có Luân Hồi Đài, an toàn bản thân có thể đảm bảo, hắn lại lòng mang hận ý với ma tu, đồng thời là đệ tử đích truyền của Tinh Hải phong, thân phận cũng đủ.
Nhưng Bạch Anh chưởng tôn trong lòng có chút buồn bực.
Tuy nói diễn trò đủ bộ, nhưng nói thật loại chuyện lộ mặt này là ông vốn an bài cho đồ đệ nhà mình Trần Húc Chi.
Thân là chưởng môn của tông môn, lúc xử lý công việc cần phải công bằng, nhưng tim người đều làm bằng thịt, Bạch Anh chưởng tôn đương nhiên càng hy vọng uy danh của Trần Húc Chi tiến thêm một bước.
Vì thế Bạch Anh chưởng tôn cùng Túy Tinh chân nhân hiệp thương một phen, liền đem Trần Húc Chi đang [diện bích tư qua] thả ra.
Bạch Anh chưởng tôn ở trước mặt đông đảo đệ tử mà trấn an đồ đệ nhà mình.
"Thành Hạo kia không phải thứ tốt, vi sư đã đem hắn đuổi ra khỏi tông môn!"
Bạch Anh chưởng tôn một bộ dáng từ ái, ánh mắt nhìn Trần Húc Chi mang theo chờ mong.
"Minh ước giữa bổn môn cùng Thái Thanh Kiếm Các đã ký, Đại Nhật Tiên Tông ta cũng phải bắt đầu bước thứ hai của kế hoạch."
Bước đầu tiên là quét sạch gián điệp trong tông môn, tổng hợp trù tính thực lực chung của tông môn, tích cực chuẩn bị vật tư cho cuộc chiến đã chuẩn bị xong.
"Húc Chi, ngươi mang theo Giới Luật Đường cùng với đông đảo đệ tử có chí cùng ma tu đánh một trận cùng nhau xuất phát đi."
Bạch Anh chưởng tôn nói: "Đây là thời điểm Đại Nhật Tiên Tông ta đốt lên ngọn lửa."
Ý tại ngôn ngoại, ông để Trần Húc Chi làm thủ lĩnh chiến tuyến xuống phía nam.
Trần Húc Chi nghe xong tất nhiên vẻ mặt cảm động đồng ý.
Kỳ thật y vốn dĩ tính toán mang theo nhân mã đi làm ma tu, bất quá kế hoạch lúc trước của Trần Húc Chi là cùng Giản Thành đi.
Một Hóa Thần cùng một Nguyên Anh cùng với n đệ tử Trúc Cơ cùng Kim Đan kỳ, cũng đủ cho bọn họ đẩy mạnh xuống bắt đầu từ Vọng Đoạn sơn, đem thế lực của ma tu ở ngoài phạm vi thế lực của Đại Nhật Tiên Tông, cùng với trên đại địa Tây nam toàn bộ thu phục.
Bất quá hiện tại Giản Thành đi ma tu tìm Thiên Quý, Trần Húc Chi chỉ có thể một mình mang theo tiểu đệ đi chiến đấu.
Gối đơn khó ngủ a.............
"Sư tôn yên tâm!"
Trần Húc Chi dõng dạc hùng hồn tuyên thệ trên đại hội trước khi xuất phát.
"Đệ tử nhất định có thể hoàn thành nhiệm vụ, đem ma tu hoàn toàn nhổ tận gốc!"
Trời lạnh rồi, đến lúc làm ma tu phá sản. (câu kinh điển :))) gốc là trời lạnh vương phá trong truyện thượng ẩn thì phải)
Trần Húc Chi không vui, Giản Thành vốn dĩ thanh thản ổn định cùng sư huynh nhà mình ngọt ngào tâm sự càng không vui.
Thời gian hắn cùng sư huynh trò chuyện hoàn toàn đi tong rồi!
Bởi vì Cung Thiên Trọng không đi theo Trần Húc Chi nam hạ, mà là lưu lại bên cạnh Túy Tinh chân nhân làm ống loa.
Đã không còn sư huynh thân ái bên cạnh nấu cháo điện thoại, Giản Thành tức khắc khó chịu muốn chết.
Hắn ăn của ma tu ở của ma tu lừa ma tu, cuối cùng tròng mắt hắn vừa chuyển, dưới cơn nhàm chán cực kỳ, quyết định lập đàn giảng đạo!
Hắn một lão tổ Chân Dương giảng đạo sẽ không ai nghe sao?
Đương nhiên không có khả năng!
Dù sao ma tu lưu lại ở cứ điểm biết thực lực của hắn đều ngo ngoe rục rịch.
Ngày giảng đạo, nhìn đầu người đen nghìn nghịt ở dưới đài, Giản Thành phi thường hào phóng giảng giải kinh nghiệm tu luyện của mình, cũng truyền thụ một môn tuyệt học cường hãn ngay tại chỗ!
Thái Huyền Kinh.
===================
Tác giả có lời muốn nói:
Giản Thành: Sư huynh đại pháp thực tốt!