Chung Lam bị một cái hắt xì này dọa lui về sau một bước.Không phải gã nhát gan, mà là lấy thực lực đại năng Địch Thần của hắn,cư nhiên còn hắt xì?Chẳng lẽ hồ nước kia có thứ gì? Cũng hoặc là có bẫy rập?Nào nghĩa đến Giản Thành đánh hắt xì một cái không đủ, cư nhiên khomlưng tiếp tục đánh hắt xì."Hắt xì!""Hắt xì!""Hắt xì!"".........."Giản Thành hắt xì nửa ngày, sau đó.............. hộc ra một cái vảy nửatrong suốt?Chung Lam chớp chớp mắt, lại nhịn không được lui về sau một bước.Giản Thành xoa xoa cổ họng, cúi đầu nhìn cái vảy nửa trong suốt ở trênmặt đất, hắn vuốt ve xúc cảm trên vảy, không xác định nói: "Vẩy cá?"Chung Lam lặp lại: "Vẩy cá? Ngươi xác định?"Giản Thành ngô một tiếng, hắn cẩn thận quan sát một phen, đối diện vớihuyễn văn giống như cầu vồng ở trên vái vảy, hắn khẳng định nói:"Không sai, hẳn là vẩy các, cơ hồ giống như đúc vảy cá chép kho tàunăm đó ta ăn."Chung Lam nhíu mày, gã vòng qua Giản Thành, đi đến bên cạnh hồnước, cúi đầu nhìn vào."Trong nước có vảy cá?"Thật hay giả? Trước kia gã tới sao không phát hiện a!Chung Lam nhìn hồ nước, hồ nước sóng sánh lóng lánh, nước trong thấyđáy, phía dưới trừ bỏ một ít đá cuội bình thường, lại không còn thứ gìkhác.Khi Chung Lam ngẩng đầu lên, Giản Thành không biết khi nào liền lặngyên không một tiếng động mà xuất hiện ở sau lưng Chung Lam, hắnnhấc một chân lên, trực tiếp đá Chung Lam vào trong nước!Giản Thành cười dữ tợn: "Ngươi đi xuống bơi một vòng không phải sẽbiết!?"Bùm!Chung Lam tức giận rơi vào nước, bất quá cấu tạo thân thể của ChungLam khác Giản Thành, người ta là Thực Nhất Tộc, thân thể chợt kéo dài,giống như rắn, cơ hồ lướt qua mặt nước liền nghiêng nghiêng bay lên,sau đó dễ như trở bàn tay mà dừng ở trên tảng đá đối diện.Sau khi đứng vững thân hình, Chung Lam cho Giản Thành một ánh mắtkhinh thường.Gân xanh trên trán Giản Thành nhảy lên, hắn nhấc làn váy màu vàng,biểu tình không tốt, ẩn ẩn có xu thế bạo khởi đả thương người.Nhưng vào lúc này, truyền tống trận lại một lần nữa sáng lên, giây tiếptheo nữ tử áo tím xuất hiện ở truyền tống trận.Nàng nhìn qua rất là chật vật, váy cũng bị cắt một đoạn, lộ ra cái đùitrắng nõn thon dài.Nhìn thấy nữ tử áo tím tiến vào, Chung Lam nhẹ nhàng thở ra, hai đánhmột, ai sợ ai a!Gã lập tức nói: "Thiên Quý! Ngươi nhìn chằm chằm hắn, ta đi điều traphụ cận một chút."Nữ tử áo tím · Phiếm Vân Kiếm Tôn · thật · Thiên Quý · giả khựng lạimột chút, ngẩng đầu nhìn về phía nữ tử áo vàng.Trong đầu Giản Thành vang lên thanh âm Phiếm Vân Kiếm Tôn: "Nha,Giản Thành? Ta là Phiến Vân! Hai ta ở chỗ này liên thủ làm chết ChungLam thế nào?"Trên mặt Giản Thành bất động thanh sắc, trong lòng đại hỉ."Được a! Bất quá gã đối với ta thực cảnh giác, ta không tiện tới gần,phải phiền ngươi."Phiếm Vân Kiếm Tôn miệng liến thoắng: "Không thành vấn đề, thờiđiểm đánh giúp ta tranh thủ chút thời gian, còn có, đổi chỗ khác!"Giản Thành tâm tư bay nhanh, đổi chỗ?Nga, đúng, trước khi đánh còn cần phải đem Thiên Tiên Nữ trên ngườicởi xuống, vạn nhất Chung Lam ở trên đó động tay động chân gì thì sao?Giản Thành: "Vậy ngươi tùy thời chuẩn bị tiến vào mỹ nhân đồ ha!"Đối thoại giữa Giản Thành cùng Phiếm Vân Kiếm Tôn chỉ dùng chưa tớihai giây, ở dưới góc độ của Chung Lam, gã sau khi nói xong với ThiênQuý, nữ tử áo tím mà Thiên Quý hóa thân đột nhiên xoay người, tựa hồmuốn cẩn thận điều tra.Chung Lam nhíu mày: "Thiên Quý? Ngươi làm cái gì?"Thanh âm nữ tử áo tím trầm thấp khàn khàn, tựa hồ bị thương: "PhiếmVân thủ ở bên ngoài, chúng ta không có nhiêu thời gian như vậy, trướctìm đồ lại nói!"Chung Lam nghĩ nghĩ cũng đúng, liền một bên đề phòng Giản Thành,một bên bắt đầu điều tra bốn phía.Giản Thành nhưng lại không nhúc nhích, hắn nhìn Chung Lam ở trênmỏm đá bên cạnh gõ gõ đánh đánh, một bên thưởng thức vảy cá chéptrong tay, một bên nói: "Lại nói tiếp các ngươi trước đây không phải đãtới đây rồi sau? Chẳng lẽ chưa từng tra qua?"Chung Lam ầm thầm mà trừng mắt nhìn Giản Thành: "Ngươi biết cáigì?"Giản Thành nghiêng đầu: "Nga, ta đích xác không hiểu, vậy ngươi nóiđi."Hắn quơ quơ vảy trong tay, cười hì hì nói: "Rốt cuộc thì trước mắt, chỉcó ta trong lúc vô ý có được cái vảy này, có lẽ là tìm được mấu chốtphong ấn đâu?"Chung Lam cười lạnh: "Lời này của ngươi thật ra lại nhắc nhở ta."Nếu Phiếm Vân Kiếm Tôn ở bên ngoài tìm tu sĩ Thái Tố Cốc hỗ trợ, trựctiếp đem bí cảnh Thiên Vận Hồ hoàn toàn phong ấn, bọn họ cũng đừngmong bình yên rời đi.Nếu thời gian cấp bách, không bằng trước tiên đem vảy trên tay GiảnThành đoạt lấy!Nghĩ đến đây, Chung Lam cho nữ tử áo tím một ánh mắt, ý bảo ôngchuẩn bị hai đánh một.Phiếm Vân Kiếm Tôn sau khi tiếp thu ánh mắt này, yên lặng gật đầu,ông không dấu vết mà điều chỉnh tư thế, chuẩn bị tùy thời mà động thủ.Chỗ này phải nói tới vị trí đứng của họ một chút.Diện tích nửa vị diện này cũng không lớn, hai ba cái núi đá tạo thànhchênh lệch, một con suối chảy qua trong đó, hình thành một cái thácnước nhỏ, dưới thác nước có hồ nước, bên cạnh hồ nước có một tảng đá,trên tảng đá có đệm hương bồ.Giản Thành đứng ở bên cạnh hồ nước, dưới chân còn có vệt nước liêntục chảy xuống.Bên hồ nước, cạnh tảng đá, sau đệm hương bồ là Chung Lam.Mà một bên khác của hồ nước, tới gần chỗ núi đá là Phiếm Vân KiếmTôn, ba ngươi có thể nói là tạo thành hình tam giác.Giờ phút này không khí chậm rãi căng chặt, ba người cũng không nóichuyện, chỉ có thể nghe được tiếng rào rạt khi nước suối rơi xuống, nháymắt khi một dòng nước suối rơi vào trong nước, một tiếng đùng chợtvang lên.Giây tiếp theo, ba bóng người đồng thời biến mất.Chung Lam trở tay đánh pháp quyết, Linh khí Thiên Tiên Nữ trên ngườiGiản Thành phát ra biến hóa quỷ dị, từ cái váy màu vàng cư nhiên biếnthành Linh khí hình võng!Phiếm Vân Kiếm Tôn lập tức lấy ra từ trong ngực một thanh tiểu kiếmkim sắc, ông khép ngón tay lại, thân thể vốn dĩ của Phiếm Vân KiếmTôn liền từ bên trong xông ra!Hai tay Giản Thành trở một cái, thân thể chợt hóa thành một khối băngtinh, bị Linh khí hình võng kia siết một cái, băng tinh màu trắng lập tứcnứt toạc, hóa thành vô số băng lăng vỡ ra!Băng tinh xuất hiến như một sự bắt đầu, trong lòng Chung Lam lộp bộpmột