Sóc Nguyệt?!
Tâm Giản Thành lạnh a lạnh a.
Nguyên lại đại sư huynh cùng Sóc Nguyệt mới là thần tiên nguyên lữ sao?
Giữa hoảng hốt, Giản Thành minh bạch vì sao đại sư huynh hận hắn như vậy, Bạch Nguyệt Liên đi bí cảnh vs hắn đã chết, người đại sư huynh yêu còn thành hồng nhan tri kỷ của hắn, đại sư huynh không hận hắn mới gặp quỷ!
Chính là vì sao hận hắn như vậy, còn muốn chết ở trong tay hắn? Trong nhắt mắt đó, Trần Húc Chi rõ ràng có thể tự bạo.............
Biểu tình Giản Thành hoảng hốt, Hoa Điệt đầy đầu mờ mịt, hắn nhìn chằm chằm Giản Thành: "Ngươi hỏi việc này của đại sư huynh làm gì?"
Giản Thành lẩm bẩm nói: "Thật không nghĩ tới, ta vẫn luôn cho rằng y với Bạch sư tỷ..............."
Hoa Điệt cũng tấm tắc: "Ta cũng không nghĩ tới, Sóc Nguyệt sư tỷ mỗi năm đều đánh đại sư huynh cùng Tiêu sư huynh một trận, không nghĩ tới đại sư huynh cùng Sóc Nguyệt sư tỷ lại tâm đầu ý hợp, ai, đúng rồi ngươi đừng nói chuyện này ra ngoài a!"
Hoa Điệt có chút kỳ quái, vì sao Thành Hạo vừa nói hắn liền cầm lòng không được nói ra, bất quá bản thân Hoa Điệt cũng đặc biệt muốn cùng người khác tám việc này, hắn không thể nói với Bạch Nguyệt Liên, càng không thể nói với Bạch Anh chưởng tôn, giờ phút này bị Giản Thành chợt hỏi như vậy, liền có chút nhịn không được.
Hắn rung đùi đắc ý: "Trước kia ta vẫn luôn cho rằng đại sư huynh sẽ thành một đôi với tiểu sư muội, kết quả.........."
Hoa Điệt oán hận nói: "Nếu không phải tên tạp dịch lúc trước kia, tiểu sư muội cũng sẽ không di tình biệt luyến, đại sư huynh chỉ sợ cũng bị tiểu sư muội làm thương tâm, nhờ Sóc Nguyệt sư tỷ đến an ủi, mới có thể thích Sóc Nguyệt sư tỷ đi ?"
".................." Giản Thành nghe đến đó, đột nhiên đầu óc thanh tỉnh.
Trần Húc Chi chính miệng nói với hắn, chỉ xem tiểu sư muội như muội muội, một khi đã như vậy sao có thể đau khổ vì tình, như vậy sao có thể bởi vì Sóc Nguyệt sư tỷ an ủi mà thích Sóc Nguyệt sư tỷ?
Vậy Hoa Điệt là đang nói bậy đi?
Giản Thành hồ nghi mà nhìn chằm chằm Hoa Điệt: "Thật hay giả? Nếu đại sư huynh cùng Sóc Nguyệt sư tỷ chỉ là tình nghĩa sư tỷ sư đệ bình thường, ta tùy tiện đi lấy lòng Sóc Nguyệt sư tỷ như vậy, khẳng định sẽ bị Sóc Nguyệt sư tỷ đánh thành cẩu."
Hoa Điệt hiểu rõ nga một tiếng: "Ngươi tính toán lấy lòng Sóc Nguyệt sư tỷ, để cho Sóc Nguyệt sư tỷ khen ngươi vài câu trước mặt đại sư huynh?" sau khi hắn thấy Giản Thành gật đầu khẳng định, lập tức khinh thường nói: "Chuyện này trừ bỏ ta, không ai biết! Ta chính là tận mắt nhìn thấy, ngày đó.............."
Nói tới đây Hoa Điệt lập tức câm miệng, hắn ho khan liên tục một chút, thô thanh thô khí nói: "Dù sao cũng không lừa ngươi!!"
"............." Giản Thành nghe xong trong lòng ngứa giống như bị mèo cào, mẹ nó nói chuyện có một nửa, ngày đó, ngày đó làm sao ngươi nói ra a!!
Hoa Điệt phảng phất đột nhiên ý thức được vị trí của bọn họ là bí cảnh.
"Chúng ta tới bí cảnh thám hiểm, Thành sư đệ nếu không biết đưa cho đại sư huynh cái gì? Vậy ngươi không ngại tìm một ít linh vật thuộc tính kim thủy, nghe nói linh kiếm của đại sư huynh bị vỡ, chỉ sợ cần có Linh khí hoặc là linh vật thuận tay."
Giản Thành héo đạp đạp mà phụ họa một tiếng: "Nga......" hắn đã cho rất nhiều, còn chưa đủ dùng? Vậy lại tìm thêm chút!
Hoa Điệt hỏi Giản Thành: "Sau khi tiến vào bí cảnh cư nhiên sẽ bị tự động tách ra, Thành sư đệ muốn đi cùng ta không?"
Giản Thành lắc đầu, hắn còn tính toán đi tìm hùng yêu đây, ở bên Hoa Điệt có nhiều thứ bất tiện: "Sư huynh tùy ý."
Hoa Điệt gật gật đầu: "Vậy nếu trên đường ngươi gặp được tiểu sư muội, nhất định phải chiếu cố một chút."
Giản Thành chớp chớp mắt: "Hoa sư huynh có biết Bạch sư tỷ tới lần này có mục tiêu gì không? Bí cảnh này lớn như vậy, chỉ bằng vận khí chỉ sợ rất khó gặp được nàng."
Hoa Điệt có chút rối rắm: "Ta cũng không rõ lắm, tiểu sư muội hình như tính toán làm lớn một chút, nói là muốn cho sư phụ nhìn xem thực lực của nàng............"
Giản Thành nhún vai: "Vậy chỉ có thể tùy duyên."
Hoa Điệt tiếc nuối nói: "Không sai, một khi đã như vậy, ta liền đi trước."
Nói xong, hắn xua xua tay, xoay người rời đi.
Trải qua Hoa Điệt gián đoạn như vậy, Giản Thành rốt cuộc hoàn toàn thanh tỉnh.
Hắn gục đầu xuống, nhớ lại tâm tình rối rắm mà phức tạp, cái loại cảm giác này trong không thể tin tưởng lại lộ ra một tia nhận mệnh cùng nóng lòng muốn thử.................
Ai, chẳng lẽ đây mới là hàm nghĩa của chân chính thích sao?
Giản Thành hít sâu một hơi, mặc kệ đây là cảm giác gì, tóm lại, vị trí của Trần Húc Chi người này ở trong lòng hắn hoàn toán không giống.
Loại sư tình này hiện tại nghĩ cũng không có ý nghĩa gì, hết thảy đều phải chờ đến khi rời đi bí cảnh lại nói.
Nghĩ đến đây, Giản Thành tính toán phát động khế ước tìm hùng yêu, bất quá nháy mắt hắn vừa mới buông ra cảm giác, liền phát hiện một người.
Ân? Ân ân? Ân!!
Cái hơi thở này........ thật mẹ nó quen thuộc a!!!
Biểu tình Giản Thành xảy ra biến hóa rất nhỏ, nếu hắn nhớ không lầm, cảm giác loại linh lực này.............. đây là Thủy Nhu của Tà Tâm Tông!!
Sau khi Trần Húc Chi bước vào ma đạo, có hai người ủng hộ y, khiến cho y đứng vững gót chân ở trong ma đạo, trong đó giúp đó giúp đỡ đắc lực nhất là Cung Thiên Trọng của Quy Nguyên Tông, một kẻ khác chính là thánh nữ Thủy Nhu của Tà Tâm Tông.
Thậm chí Giản Thành còn từng cho rằng Trần Húc Chi là bị Thủy Nhu mê hoặc nên mới bước vào ma đạo.
Vẻ đẹp của Thủy Nhu khác hẳn tất cả mọi người, nàng lớn lên đẹp không? ở trong mắt người thường xem như đẹp, nhưng so với mỹ nữ khác trong giới tu đạo, đôi mắt nàng không đủ lớn, môi không đủ non mềm, cái mũi có chút tẹt, cằm còn có chút vuông, lông mày có chút sắc bén, nhìn không nhu hòa.
Chính là khi nàng di chuyển trong mỗi ánh mắt trong mỗi nụ cười lại ẩn chứa phong tình mà nữ tử không thể so được, đặc biệt là khi Thủy Nhu hơi hơi nhíu mày, trong mi mục chứa tình còn cả oán trách cùng tức giận, quả thực có thể làm cho thân người nhuyễn hơn nửa.
................ Ngạch, dù sao Thủy Nhu có thể mấy lần từ trong tay Giản Thành tìm về được một mạng, chính là dựa vào nhu mị thoáng nhìn này = =
Mà để cho Giản Thành oán giận chính là