Chỗ Nào Không Đúng

Âm thầm hạ cờ


trước sau

"Tăng thêm người phòng thủ ở các thành thị quan trọng trong phạm vi thế lực của các phái?"


Đại chấp sự của Giới Luật Đường nhìn Trần Húc Chi đưa xuống mệnh lệnh, khó hiểu nói: "Trần sư đệ, đây là vì sao?"


Trần Húc Chi tới Giới Luật Đường thực tập, tuy rằng mọi người đều biết đây là Bạch Anh chưởng tôn đang có ý đồ thu hồi Giới Luật Đường, Trần Húc Chi trên thực tế cũng có được hết thảy quyền lực cùng cơ mật của Giới Luật Đường, nhưng đối với bên ngoài đường chủ vẫn là Diệp Vô Cấu, cho nên ba chấp sự sau khi thương lượng liền thống nhất đổi xưng hô với Trần Húc Chi.


Trần sư đệ.


Dù sao Trần Húc Chi là Kim Đan hậu kỳ, tương đương với thực lực của bọn họ, vậy thì dựa theo bối phận để xưng hô đi.


Trần Húc Chi xoa huyệt thái dương, y buông văn kiện trên tay, nhẹ giọng nói: "Ta có loại dự cảm không tốt lắm."


"Tiêu sư huynh sinh tử chưa biết, tuy rằng liên lạc được với Linh Nguyệt sư thúc, nhưng mà Lan Hải sư thúc không quá muốn lập tức trở về."


"Đương nhiên ta cũng biết chúng ta cần phải toàn lực phái nhân thủ cứu hộ Tiêu sư huynh, chính là ma môn liền sẽ như vậy nhìn chúng ta đi cứu người sao? Bọn chúng có thể hay không ngăn cản chúng ta? Hơn nữa bọn chúng ba bốn lần bắt Tiêu sư huynh, có phải có mục đích gì hay không?"


Trần Húc Chi một bộ dáng thành khẩn nói với đại chấp sự: "Ta cảm thấy, nếu chúng ta đem toàn lực chú ý tập trung trên người Tiêu sư huynh, ma môn có thể nhân lúc này lợi dụng sơ hở hay không? Nghĩ tới chuyện có thể có ma tu công kích thành thị trong phạm vi thế lực của tông môn, cho nên mới hy vọng có thể tăng thêm nhân thủ, gia tăng thời gian cùng lộ tuyến tuần tra."


"Sư phụ cùng sư nương cử hành đại điển bạn lữ, ta nghĩ ngài cũng không hy vọng ở trên đại điển nhìn đến một chưởng môn của tiểu tông môn, đột nhiên bước ra khỏi hàng ôm đùi sư phụ khóc lóc kể lể, hạ lễ bọn họ mang đến tân hôn đã bị người của ma môn cướp đi?"


Đại chấp sự nhịn không được run run một chút.


Chủ cần tưởng tượng một chút cảng tượng kia, gã liền nhịn không được mồ hôi đầy đầu, nếu thật sự xuất hiện loại tình huống này, Diệp Vô Cấu sẽ dùng lửa thiêu luôn ma tu, tiểu tông môn quấy rối hôn lễ cả đời của nàng cùng với Giới Luật Đường làm việc bất lợi = =


Đại chấp sự thở dài nói: "Trần sư đệ nói có lý, chỉ là nhân thủ của Giới Luật Đường hiện tại cũng không đủ dùng a............"


Trần Húc Chi nói: "Ta đây nói một chút cùng với nhóm chấp sự chỗ nhiệm vụ một chút, để cho bọn họ phái thêm một vải nhiệm bị cho tông môn đệ tử đi."


Trần Húc Chi trước đó làm ở chỗ đưa ra nhiệm vụ, mỗi ngày thiết trí nhiệm vụ cho đệ tử của tông môn, phát ra nhiệm vụ, xét duyệt khen thưởng cùng với phân phối nhân thủ nhiệm vụ đều là chuyện của y.


"Đệ tử của tông môn trong phạm vi thế lực cũng có thể lĩnh nhiệm vụ hộ tống, các tu sĩ tông môn phụ thuộc có thể cùng nhau trở về với các đệ tử đó, Giới Luật Đường chỉ cần theo dõi ở các thành thị là được.."


Đại não Trần Húc Chi nhanh chóng bay nhanh: "Ta cũng sẽ gia tăng thêm một vài nhiệm vụ gia tộc, những nhóm gia tộc hàng năm ở chỗ đó cũng có năng lực không nhỏ, có thể giảm bớt một ít lượng công việc tình báo của Giới Luật Đường."


Trần Húc Chi đều đã nói như vậy, đại chấp sự trầm ngâm một lát vẫn là nói: "Ta hiểu được, lão phu liền đem chuyện này truyền đạt xuống."


Sau khi đại chấp sự rời đi, Ngô Thanh Nhi bưng chén trà đi vào, nàng đem chén trà đặt trong tay Trần Húc Chi, nhìn Trần Húc Chi mỏi mệt thở dài, nhịn không được ôn nhu nói: "Huynh trưởng, nếu mệt mỏi liền nghỉ ngơi một hồi đi?"


Diệp Vô Cấu dọn đến Lãm Nhật Các ở, cùng Bạch Anh chưởng tôn phu thê sinh hoạt hài hòa, Ngô Thanh Nhi rất có ánh mắt tỏ vẻ muốn lưu lại Giới Luật Đường tu luyện sinh hoạt, cứ mỗi mười ngày đi tìm Diệp Vô Cấu thỉnh giáo là được.


Diệp Vô Cấu sảng khoái đồng ý, vừa lúc mấy ngày nay Trần Húc Chi cắm rễ ở Giới Luật Đường, Ngô Thanh Nhi đơn giản liền tới hỗ trợ.


Trần Húc Chi thở dài: "Trước khi sự tình trần ai lạc định, ta không có biện pháp nghỉ ngơi."
Trong ánh mắt Ngô Thanh Nhi nhìn Trần Húc Chi lộ ra khâm phục: "Huynh trưởng quá lợi hại, cư nhiên đã do thám được hướng đi của ma môn trước."


Trần Húc Chi căn cứ một câu nói ma môn xuất động rất nhiều tu sĩ Kim Đan kia của Cung Thiên Trọng, liền phán đoán ra chuyện ma môn có thể muốn làm.


Nếu ma môn muốn phục kích Linh Nguyệt chưởng tôn, tìm tu sĩ Kim Đan có lợi ích gì?


Cung Thiên Trọng cho rằng chính mình cái gì cũng chưa nói có vẻ thực vô dụng, trên thực tế Trần Húc Chi đã bắt được tình báo, y thậm chí còn nhờ Ngô Thanh Nhi bói toán.


Tiến hành bói toán đối với một vấn đề còn không biết đáp án, kia đích xác sẽ hao phí linh lực cùng lực lượng thần hồn của Ngô Thanh Nhi, nhưng nếu lấy đáp án vấn đề này làm cơ sở để nghịch đẩy hiện tại đâu?


Thông qua giả thiết tương lai có thể chứng thực hiện tại, giống như con mèo của Schrödinger (search wiki để thêm thông tin), cái này đối với Ngô Thanh Nhi không chỉ hao tổn ít, mà độ chuẩn xác cơ hồ cũng là trăm phần trăm.


Ngô Thanh Nhi bội phục cũng là điểm này, hết thảy tu sĩ bói toán đều biết trước tương lại, đều là căn cứ vào hiện tại phỏng đoán tương lai, lại chưa từng có người giống như Trần Húc Chi vậy, lại thông qua tương lai suy ngược lại hiện tại có hay không phát sinh sự việc gì.


Một lý luận này hoàn toàn điên đảo bí pháp cùng lý luận đạo bói toán khó lường huyền diệu hình thành trong vô số năm tháng, làm cho Ngô Thanh Nhi vì điều này mà cảm thán cùng kính phục.


"Nếu đã biết hướng đi của ma môn, huynh trưởng căn cứ theo hướng đi của họ để bố trí, hẳn là sẽ không xảy ra vấn đề gì." Ngô Thanh Nhi ôn nhu nói: "Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên, huynh trưởng đã làm hết thảy có thể, hiện giờ cũng chỉ có thể chờ tin tức."


Trần Húc Chi nghĩ cũng đúng, y không có khả năng tự mình tiến hành tra xét, cần thông qua các loại tình báo của Giới Luật Đường để làm ra phán đoán, lại sốt ruột cũng vô dụng.


"Ngươi nói rất đúng, ta có thể đã quá căng thẳng." Trần Húc Chi tự giễu mà cười, y thả lỏng tâm tình, nhìn Ngô Thanh Nhi: "Gần đây tu luyện có chỗ nào không hiểu không?"


Ngô Thanh Nhi cười ngâm ngâm nói: "Là có một chút, còn thỉnh huynh trưởng chỉ giáo."


Khi Trần Húc Chi đang thu thập tâm tình dạy dỗ Ngô Thanh Nhi, Giản Thành cũng đang tăng nhanh tốc độ chạy trở về.


Mà Cung Thiên Trọng càng không thể ngồi chờ chết, quỷ biết Trần Húc Chi nghĩ cái gì đâu = =


Sau khi hắn tìm Giản Thành trở về cũng còn chưa yên tâm, hắn quyết định phải động thủ một chút, ít nhất cũng lấy tình báo trực tiếp làm át chủ bài.


Vì thế Cung Thiên Trọng đi tìm sư phụ của mình Chân Du đạo nhân.


Hắn tìm chỗ khó hiểu khi củng cố tu vi Kim Đan, thỉnh Chân Du đạo nhân chỉ điểm.


Cung Thiên Trọng đi rất đúng thời điểm, vừa lúc Chân Du đạo nhân cũng muốn xuất tông môn, chấp hành nhiệm vụ lần này.


Cung Thiên Trọng nhân cơ hội này hỏi thăm tình huống.


Chân Du đạo nhân cười tủm tỉm hỏi: "Thiên Trọng, ngươi lần này không cần xuất động, tội gì phải trộn lẫn vào?"


Ở ma môn tự tiện hỏi thăm chuyện mình không nên biết đến,

là phi thường khả nghi cùng nguy hiểm.


Cung Thiên Trọng nghe vậy sắc mặt xoát cái lạnh xuống: "Sư phụ là hoài nghi ta cái gì?"


Chân Du đạo nhân cười mà không nói.


Cung Thiên Trọng nhấp môi, cuối cùng hắn làm một bộ dáng không tình nguyện nói: "Tiểu tử Yến Phi kia, luôn có ý đồ cùng ta đấu võ đài, trước kia ta lười phản ứng với hắn, mặc kệ như thế nào, gã bên ngoài trước sau đều bảo trì trung lập, chưa bao giờ trộn lẫn vào tranh chấp giữa ta cùng Tú Thủy."


Cung Thiên Trọng biểu tình có vẻ chật vật, thậm chí có chút thẹn quá hóa giận: "Ta trước kia cảm thấy, mặc kệ ta hay Tú Thủy trở thành tông tử của tông môn , đều cần một chút giúp đỡ, Yến Phi không nghiêng không lệch, tương lai nhưng cũng có chỗ dùng, nhưng ai biết................"


Hắn ngoài cười nhưng trong không cười nói: "Gã cư nhiên âm thầm trợ giúp Tú Thủy!"


Chân Du đạo nhân nháy mắt hiểu rõ.


Nga lạc, nguyên lai là bởi vì Yến Phi a.


Lão chậm rì rì nói: "Lần này Yến Phi bắt được Tiêu Thâm Thủy về, chưởng môn thực vưa lòng."


Ánh mắt Cung Thiên Trọng hơi lóe: "Ta tiến giai Kim Đan, Yến Phi mấy ngàu gần đây không dám lưu lại tông môn, gã khẳng định sẽ xin nhiệm vụ xuất ngoại."


Chân Du đạo nhân mỉm cười, Cung Thiên Trọng là muốn tìm Yến Phi tính sổ?


Loại sự tình này ở ma môn thực thường thấy, Chân Du đạo nhân nghĩ nghĩ liền nói: "Yến Phi tựa hồ đích xác nhận nhiệm vụ, bất quá nhiệm vụ của gã là trực tiếp từ chưởng môn hạ xuống, nếu mà bởi vì ngươi trả thù mà làm cho nhiệm vụ thất bại..............?"


'Nhiệm vụ sẽ không thất bại." Cung Thiên Trọng hừ lạnh một tiếng "Ta sẽ tiếp nhận."


Chân Du đạo nhân nghe vậy thần sắc liền hoãn: "Tiểu tử ngươi, là nghĩ phá hoại nhiệm vụ của Yến Phi, làm cho gã mất mặt trước mặt chưởng môn , sau đso ngươi tới hoàn thành nhiệm vụ của gã?"


Kể từ đó, dù cho tất cả mọi người đều biết Yến Phi bị Cung Thiên Trọng tính kế cùng quấy nhiễu mới dẫn đến nhiệm vụ thất bại, nhưng ai lại để ý đâu?


Vẫn là câu nói kia, ma mô là người chỉ nhìn kết quả, chỉ cần Cung Thiên Trọng đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ chưởng môn hạ xuống, là ai hoàn thành........... có khác sao?


Cung Thiên Trọng một bộ dáng đương nhiên nói: "Gã đắc tội ta, nhất định phải trả giá đại giới, nếu không ta lúc ấy lấy cái gì để đứng vững ở tông môn?"


Đối với những lời này Chân Du đạo nhân thực chấp nhận, lão chậm rãi gật đầu: "Ta biết suy nghĩ của ngươi, ngươi tạm thời đừng nóng nảy, ta giúp ngươi hỏi thăm một chút, nhiệm vụ của Yến Phi hẳn là có liên hệ với Tiêu Thâm Thủy, rốt cuộc thì tu vi của tiểu tử kia cũng không tính là cao."


Trong lòng Cung Thiên Trọng buông lỏng, hắn biết sự tình đã thành.


Hắn lập tức lộ ra tươi cười cảm kích: "Đa tạ sư phụ tương trợ."


Chân Du đạo nhân ý vị thâm trường nói: "Ngươi với ta đều là nhất đạo huyền âm, đây là chuyện trong bổn phận."


Cung Thiên Trọng lại nói lời cảm tạ, lúc này mới rời đi động phủ của Chân Du đạo nhân.


Trở lại nơi mình cư trú, Cung Thiên Trọng tỉ mỉ nhớ lại biểu hiện của mình một phen, sau khi xác định không có vấn đề gì, mới yên lòng, bình tĩnh chờ tin tức.


Tốc độ của Chân Du đạo nhân cực nhanh, hoặc là nói loại sự tình có thù tất báo này ở ma môn thực thường thấy, mọi người cũng đều thật lý giải, cho nên thực nhanh Cung Thiên Trọng liền có được tin tức.


Chính như Chân Du đạo nhân suy đoán, nhiệm vụ của Yến Phi vẫn có quan hệ với Tiêu Thâm Thủy như cũ, gã cần thả Tiêu Thâm Thủy đi, cũng thời khắc theo dõi Tiêu Thâm Thủy, dùng để hấp dẫn lực chú ý của Lan Hải chưởng tôn.


Chân Du đạo nhân nói với Cung Thiên Trọng: "Tiểu tử Yến Phi này cũng thật bất chấp bất cứ giá nào, nếu như bị Lan Hải chưởng tôn của Đại Nhật Tiên Tông bắt gặp, gã cũng không chạy được."


Cung Thiên Trọng cười nói: "Cho nên ta thay cho Yến Phi, ngược lại cũng có thể chấp hành tốt nhiệm vụ của tông môn hơn."


Chân Du đạo nhân cười ha hả: "Nói rất đúng, ngươi đi đi, ta cũng phải xuất phát, gặp lại sau."


Chân Du đạo nhân từ đầu đến cuối cũng chưa hề nói qua nhiệm vụ của mình với Cung Thiên Trọng, Cung Thiên Trọng cũng không dám hỏi nhiều.


Hắn nhìn về hành tung của Yến Phi trên tay, sau khi cẩn thận nhớ kỹ, linh lực áp xuống, tin tức kia nhanh chóng hóa thành tro bụi.


Ở nơi gọi là tiểu Bồng Lai ở Vân Ẩn đảo sao?


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện