Từ Lục Khiêm đi đến văn phòng chủ tịch theo yêu cầu.
Anh lần lượt gật đầu chào với Hồng Quân và Phạm Minh.
- Chủ tịch, anh cho gọi em có việc gì?
Từ Hồng Quân đưa mắt nhìn sang thư ký Phạm.
- Gia đình cậu ấy có chút chuyện nên đã xin phép đến tháng sau sẽ nghỉ việc.
Anh đã đồng ý rồi.
Lục Khiêm quay sang Phạm Minh, khoé môi nhếch lên, bày tỏ sự quan tâm:
- Chuyện nghiêm trọng đến mức phải nghỉ việc sao? Anh có cần giúp đỡ gì không?
Thư ký Phạm cười tươi đáp lại:
- Cũng không phải vấn đề quá lớn.
Tôi có thể tự giải quyết được.
Cảm ơn ý tốt của giám đốc.
Lục Khiêm mỉm cười, đưa tay vuốt lại mái tóc.
- Vậy thì chỉ cần xin nghỉ phép là được mà.
Em có thể sắp xếp một người thay thế tạm thời trong lúc anh vắng mặt.
Phạm Minh khẽ lắc đầu:
- Ba mẹ tôi sống ở nước ngoài.
Lần này sang đó, tôi cũng không biết khi nào có thể quay lại được.
Tôi không muốn làm ảnh hưởng đến công việc của mọi người.
Từ Lục Khiêm tiếc nuối gật đầu, không làm khó dễ Phạm Minh nữa.
Thư ký Phạm vào làm ở tập đoàn Hoàng Hà trước cả anh, tính tình lẫn năng lực đều rất tốt nên Lục Khiêm khá quý mến anh ta.
Anh quay lại nhìn Từ Hồng Quân, người có lẽ cũng có cùng cảm giác nuối tiếc như anh.
- Chủ tịch yên tâm.
Em sẽ sắp xếp ổn thỏa việc này.
Từ Hồng Quân khẽ gật đầu.
Anh lưỡng lự một chút trước khi nói.
- Ừm… Chút nữa tan làm đi uống với anh vài ly không?
Từ Lục Khiêm hơi ngạc nhiên vì lâu rồi anh mới thấy Hồng Quân ra ngoài uống rượu mà không phải vì lý do công việc.
Anh để ý thấy sắc mặt của Từ Hồng Quân tuy trầm tĩnh nhưng lại khá ảm đạm.
Anh không nghĩ là do chuyện của thư ký Phạm lại khiến Hồng Quân có tâm trạng đó.
- Được.
Hết giờ làm em sẽ đợi anh ở bãi đỗ xe.
Từ Lục Khiêm vui vẻ đồng ý rồi rời đi.
*****
Mới vào quán chưa đầy một tiếng mà Từ Hồng Quân đã bắt đầu uống đến chai rượu thứ hai.
Người lạ nhìn vào cũng thấy được tâm trạng của anh tệ đến mức nào.
Lục Khiêm ngồi bên cạnh, nãy giờ cũng chưa vội hỏi nguyên nhân.
Thật ra anh đã biết chắc chắn, đó phải là chuyện liên quan đến Thái Y Linh.
Người anh trai mà Lục Khiêm đã biết suốt nhiều năm qua, tính cách lạnh lùng và bất cần, chỉ có người khác níu kéo tình cảm của anh chứ không có ngược lại.
Từ Hồng Quân lúc này thật khác với người đàn ông mà anh đã từng biết.
Đó cũng là lý do Từ Lục Khiêm không có cảm tình với Thái Y Linh.
Anh cho rằng anh trai mình đang ở trong một mối quan hệ độc hại.
- Cậu đã từng gặp Đổng Trác Nguyên rồi phải không? Cậu thấy anh ta thế nào?..
Hồng Quân lúc này đã ngà ngà say, đột nhiên lên tiếng hỏi.
Lục Khiêm nhớ lại chuyện ở trước cửa nhà hàng cách đây vài tuần, không đưa ra nhận xét mà đặt câu hỏi ngược lại.
- Hai người đó thật sự có gì với nhau sao?
Từ Hồng Quân khẽ lắc đầu.
- Anh cũng không biết nữa…
Lục Khiêm thở dài nhìn ly rượu trên tay Hồng Quân lại vơi sạch.
Anh không biết nên nói gì lúc này.
Hơn nữa, Từ Hồng Quân có lẽ chỉ đang muốn uống say chứ không cần một người khuyên can.
Tình yêu quả là điều gì đó thật kỳ lạ, đến mức khiến người ta chẳng thể hiểu nổi chính mình được nữa.
Từ Hồng Quân nhìn ly rượu trên tay, khoé môi khẽ nhếch lên.
Y Linh không thích anh uống