Từ Hồng Quân đưa Y Linh đến một nhà hàng ẩm thực Pháp theo phong cách cổ điển sang trọng.
Anh dặn người phục vụ cứ đem lên những món ăn như mọi khi.
Y Linh đoán Từ Hồng Quân hẳn đã đến đây rất nhiều lần đến mức trở thành khách quen của chỗ này.
Y Linh lén cười khẩy một cái, có lẽ hẹn hò với ai, anh cũng dẫn người ta đến đây.
Từ Hồng Quân đưa đến trước mặt cô một bó hoa hồng nhung màu đỏ thắm cùng với nụ cười rạng ngời trên gương mặt điển trai của anh.
Lúc nãy ngồi trên xe, cô không hề thấy bó hoa này.
Là anh đã chuẩn bị từ lúc nào? Không phải loài hoa cô yêu thích nhưng bó hoa thật sự rất đẹp.
Cô bị anh làm cho bất ngờ đến cười tít cả mắt.
Khi người bồi bàn khui một chai rượu sâm banh đặt lên bàn của hai người, Y Linh mới bảo với anh là bản thân cô không biết uống rượu.
Anh liền gọi họ mang đến cho cô một ly mocktail Shirley Temple.
Khi các món ăn được mang lên bàn, anh đã nhanh chóng xắt mỏng miếng bít tết trong dĩa của mình, rồi đổi dĩa cho Y Linh.
Thao tác rất thuần thục của một người sành ăn.
Y Linh thật sự rất ấn tượng với sự ga lăng và lịch thiệp của người đàn ông đang ngồi đối diện cô lúc này.
Chẳng trách sao lại có nhiều cô gái thích anh đến vậy.
Nếu không phải vì sợ anh không chung tình, Y Linh sớm đã đổ gục trước người đàn ông quyến rũ này rồi.
Mãi cắm cúi ăn với suy nghĩ miên man trong đầu, đến lúc ngước lên, Y Linh thấy Từ Hồng Quân đã nhìn cô chăm chú từ bao giờ.
Ánh mắt của người đàn ông này thật sự rất có ma lực.
Cô nở một nụ cười nhẹ, có chút ngượng ngùng.
Y Linh tự hỏi không biết liệu hai gò má của cô có ửng đỏ lên không.
Từ Hồng Quân rất nhanh phát hiện được biểu hiện của cô, khoé môi anh cong lên.
Anh đưa tay lấy chiếc ly trên bàn, nhấp một ngụm rượu vang, rồi dùng một giọng nói đầy nhẹ nhàng mà hỏi cô:
- Món ăn ở đây có ngon không?
- Thật sự rất ngon.
Em rất thích.
Y Linh cũng không chắc là do tay nghề của đầu bếp xuất sắc, do chiếc bụng của cô đang đói hay do sự dịu dàng của người đàn ông trước mặt mà bữa tối hôm nay có hương vị rất tuyệt vời.
- Chỉ cần em thích, anh sẽ thường xuyên dẫn em đi.
Y Linh nhìn vào mắt anh, cô buột miệng nói ra câu hỏi thắc mắc ở trong lòng:
- Anh đã từng dẫn bao nhiêu cô gái đến đây rồi?
Nụ cười trên gương mặt Từ Hồng Quân vụt tắt.
Ánh mắt của anh cũng không còn nhìn vào cô nữa.
Anh im lặng, bàn tay xoay ly rượu.
Y Linh biết mình lỡ lời, lúc nói ra câu hỏi đó, cô cũng chỉ nửa đùa nửa thật, không có ý bắt anh phải trả lời.
Nhưng xem ra đã làm anh không vui.
Khi cô còn chưa kịp nghĩ ra một lời thích hợp để xin lỗi anh, Từ Hồng Quân đã lên tiếng trước:
- Những chuyện trước đây của anh, em