Trình Diệp không bình thường tựa hồ chỉ có lúc gặp Tô Bạch Duệ mới xuất hiện, chờ đến công ty, cùng Tần Túc ở chung tuy rằng còn có chút không tự nhiên, nhưng cậu đã không có mãnh liệt như vừa nãy, không coi Tần Túc như bệnh độc mà cách xa trăm mét.
Chỉ như cái đuôi nhỏ khéo léo đi theo phía sau Tần Túc.
"Tần tổng khỏe.
"
"Tần tổng.
"
Đang là giờ làm việc, người đi tới đi lui nhìn thấy Tần Túc đều là cung cung kính kính lui qua một bên, mới chào hỏi, Trình Diệp phân biệt ra được sự kính nể và sùng bái trên mặt bọn họ không phải là bởi vì thân phận địa vị của Tần Túc, mà là mị lực cá nhân của hắn.
Nam nhân này, mặc dù đứng trong đống rác, cũng chỉ cần liếc mắt một cái cũng có thể thu hút ánh mắt của người khác, lóe sáng đến mức chọc mù mắt.
Cảm thụ phía sau bên phải truyền đến ánh mắt nóng bỏng, Tần Túc sửa sang lại áo, thậm chí lộ ra đồng hồ bản limited ở tay, lấp lánh dưới ánh mặt trời——
Trình Diệp: "! " Yên lặng xoa xoa mắt chó của mình.
Không phải không có ai dùng ánh mắt tò mò đánh giá cậu, dù sao —— làm việc với bên hợp tác, năm nào cũng có rất nhiều, nhưng Tần tổng xưa nay không dẫn bạn đến công ty, trong lúc nhất thời nhân viên trên dưới công ty bùng nổ tán gẫu!
"Các chị em, nhìn thấy không, Tần tổng ngày hôm nay dẫn theo một đứa nhỏ đến công ty!"
"Đứa nhỏ? Quả nhiên đã ngầm kết hôn sao? Tôi thất tình!"
"Thất tình +1 "
"Đứa trẻ chắc mười sáu, mười bảy mười tám tuổi gì đó, Tần tổng dù có thiên phú dị bẩm cũng không sinh ra nổi [mỉm cười] "
"Chắc là em trai, tôi nhớ tiểu thái tử gia đang học cấp ba, tuổi tác trùng khớp!"
"Sách, trước khi đi làm phải trang điểm, ai mang son môi, cho tôi mượn dùng mau mau!"
"Thôi đi, tôi đã thấy tiểu thái tử gia, người này —— không phải!"
"! Ta có một suy đoán lớn mật.
"
"Làm càn! Phỏng đoán lung tung, ảo tưởng sức mạnh sẽ bị sét đánh!"
"Tôi cũng vậy.
"
"Không phải nói Tần tổng có một người thanh mai trúc mã, con dâu nuôi từ bé sao, sẽ không phải là —— bà chủ đến thị sát đó chứ!"
"Sợ hãi.
jg "
Trình Diệp thông qua 666 nhìn đủ loại kiểu dáng bát quái của quần chúng, mím mím môi, đáy lòng âm thầm có tính toán.
Nguyên lai Tô Bạch Duệ đã duỗi móng vuốt đến công ty, nếu cũng đã nhiều tiểu tỷ tỷ biết cậu là con dâu nuôi từ bé của tổng tài, làm sao có thể không biết chính chủ!
666: "! " Tô Bạch Duệ lúc đó đã tính toán, vốn là muốn bất tri bất giác, để người xung quanh đều nghĩ bọn họ là tình nhân, sau đó chậm rãi ám muội, hiện tại —— đột nhiên không kịp chuẩn bị liền bị chọc thủng màn che.
Theo tính cách của Tần Túc, sợ là muốn triệt để tránh hiềm nghi rồi!
Cơ hội nước ấm luộc con ếch Tô Bạch Duệ đến rồi!
"Đông ——" Trình Diệp rơi lệ uông uông bưng trán, lên án nhìn Tần Túc đột nhiên phanh xe: "Tần đại ca! "
"Tại sao cứ luôn ngẩn người?" Nói xong lại cảm thấy ngữ khí mình đông cứng, khá giống trách cứ, Tần Túc vẫn là lần đầu tiên nghiền ngẫm từng chữ một mình nói ra như vậy, có chút mất tự nhiên giơ tay sờ sờ gáy cậu, "Choáng váng rồi sao, còn muốn khiêu chiến hạn cuối hay không?"
Có biết nói chuyện hay không, đây chính là lập tức lưu hành hình tượng chó con ngốc manh nhất, Trình Diệp trong lòng lườm một cái, 666 cũng lườm một cái, rõ ràng là rất tâm cơ, lại giả vờ như vô tội.
Trình Diệp oan ức, mím môi thu tay, lại nho nhỏ kêu một tiếng: "Tần đại ca! "
Làm sao có thể mềm mại như thế, giống như là vuốt mèo nhỏ ở trong lòng cào một cái, tê ngứa.
Tần Túc khóe mắt nhu hòa, cúi người đến gần, còn kém vù vù thổi thổi một hơi nói đau đau bay đi: "Tôi xem một chút, có đau hay không?" Hắn thuận thế sờ soạng cái trán trần trụi của Trình Diệp một cái, da dẻ nhẵn nhụi, trắng loáng trơn bóng, khá giống pho mát.
"Không, không đau! " Bỗng nhiên ngũ quan phóng to, hô hấp ấm áp phả lên người, xuyên qua lỗ chân lông thẩm thấu vào trong máu, giống như có vô số con kiến bò vào, mặt Trình Diệp nháy mắt đỏ bừng, tai giật giật, cậu hoảng loạn lui về phía sau hai bước, chân lảo đảo một cái trọng tâm toàn bộ ngã về đằng sau.
Cậu trố mắt nhìn về phía Tần Túc, cảm thụ được cánh tay mạnh mẽ siết chặt bên hông, tai nóng đến bỏng tay, đỏ như có máu chảy ra.
Tần Túc nhìn mặt Trình Diệp nổi lên từng tầng đỏ chần chờ chốc lát, tâm lý cuồn cuộn sóng lớn, mỗi một giọt nước đều đang kêu gào hắn bắt nạt cậu, chà đạp cậu, cũng may Tần tổng đến cùng vẫn cố kỵ bản thân đang ở công ty, đặc biệt là đang ở cửa phòng làm việc, huống chi hai người còn chưa chính thức xác định quan hệ, hắn cũng chỉ là đoán đứa nhỏ thích mình.
Tần Túc ho nhẹ hai tiếng dùng sức đỡ Trình Diệp đứng vững, vẫn là không nhịn được bóp khuôn mặt nhỏ đỏ bừng một cái: "Tiểu vụng về.
"
Giọng nói gợi cảm trầm thấp, như nhẹ nhàng thở vào tai, nóng bỏng.
Ngọa tào, lỗ tai mang thai!
Trình Diệp hồ đồ ngây ngốc trố mắt đứng tại chỗ, chờ Tần Túc mở cửa đi vào, quay người lại cười nhạo cậu có phải là muốn đứng ở chỗ đó chiêu đãi đối tác hay không, lúc này mới phục hồi lại tinh thần, chỉ tiếc sau khi đi vào vẫn hồn vía lên mây, ánh mắt đăm đăm, dưới mông như đặt trên thớt đứng ngồi không yên, tư liệu cầm ngược cũng không biết.
Cũng may cậu bị Tần Túc mê hoặc cũng chỉ biểu hiện kinh sợ một chút, năng lực nghiệp vụ vẫn rất tốt, hơn nữa 666 thêm làm thêm ít buff, chính sự làm coi như khá tốt.
Tần Túc tuy rằng nghe không hiểu lắm bọn họ cuối cùng là hàn huyên cái gì, nhưng từ trên mặt tràn đầy ý cười của đối tác có thể đoán được tiểu vụng về vào thời khắc mấu chốt lại là tiểu quỷ lanh trí, hắn thấy cậu và người phụ trách nói nói cười cười, tâm lý khó giải thích được chua chua.
Cái nhìn này vừa vặn đụng phải lúc Trình Diệp quay đầu lại, tiểu quỷ lanh trí nở nụ cười tươi sáng, ánh mặt trời xuyên thấu qua cửa sổ sát đất đánh vào trên mặt của cậu, lóe sáng như mặt trời nhỏ, lại nhu hòa.
Mắt Tần Túc giật giật, tay đã âm thầm cầm điện thoại trong túi quần, muốn đem khoảnh khắc này lưu lại vĩnh viễn.
Tim rầm rầm nhảy nhanh chóng.
Nhất kiến chung tình? Không tính là vậy, nhưng chính là hai ngày nay, hắn đúng là thích Trình Diệp.
Sáng sớm hôm nay còn vì chuyện Trình Diệp vì Tô Bạch Duệ mà tránh né hắn mà tức giận!
Tần