Edit: Huyên
Beta: Tà
Sau khi trở về từ Los Angeles, các thành viên đội I.W được nghỉ một thời gian ngắn, nhưng không ai chịu về nhà, ngược lại cắm rễ ở căn cứ để chơi game tranh hạng.
Trong vòng bảng MSI, bọn họ đã đánh tới 4 trận, nhưng cuối cùng vẫn chịu thua dưới tay đội Hàn Quốc.
Trong trò chơi Liên minh này, đội Hàn Quốc giống như boss canh cửa. Nếu muốn giành chiến thắng sau cùng, bạn nhất định phải đối đầu với một hoặc nhiều đội Hàn Quốc.
JG và SP đang mở quay trực tiếp, bởi vì thời gian trước tham gia giải MSI nên tháng này họ chưa livestream được.
JG Giản Dịch được xếp vào vị trí ADC, Vương Ngọc Đàn đi JG.
“Này người anh em, nhường JG cho tôi đi,” Giản Dịch trượt ghế, đá vào chân ghế Vương Ngọc Đàn một cái.
Vương Ngọc Đàn cầm chuột cười hề hề: “Không cho, tôi đi JG cũng ngon lắm đấy, đảm bảo gánh được cậu.”
“Gánh cái củ cải, tin cậu thì heo nái cũng biết leo cây. Lần trước cậu bảo chơi MID tốt, kết quả cầm con tướng Syndra rồi bị địch giết 4 mạng. Một ván chết hẳn 11 mạng,” Giản Dịch khinh bỉ không tin, đá tiếp một cái.
Vương Ngọc Đàn vẫn kiên quyết không chịu đổi.
Trong lúc đó ở khung bình luận trực tiếp, mọi người đang điên cuồng spam.
“Lợi hại!!!!! Hai tuyển thủ chiến đội I.W vì tranh vị trí JG mà đánh nhau, một chết một bị thương.”
“Hai người JG - SP không hòa hợp, không còn tâm linh tương thông nữa.”
“Ngọc nương nương, người không sánh vai cùng Hàn ca nữa hay sao…”
Giản Dịch liếc mắt thấy mấy chữ ‘Ngọc nương nương’ trên màn hình, lập tức cười ha ha, làm Vương Ngọc Đàn tức xì khói mũi, yêu cầu phòng quản lí chặn hết mấy người kêu cậu là ‘Ngọc nương nương’.
Trong trò chơi, đường BOT* thường có ADC và SP đi cùng nhau cho nên họ hay bị người hâm mộ trêu đùa gọi là “cặp đôi bất động”.
(*) BOT: Bot hay Bot lane là thuật ngữ chỉ vị trí đi đường dưới. Đây là vị trí đi đường đôi của cặp đôi Xạ thủ và hỗ trợ (ADC và SP). Tại đây SP sẽ hỗ trợ cho ADC đi đường, farm lính, tránh khỏi các cuộc gank của người đi rừng đối phương và phối hợp với người đi rừng/đi đường khác của mình để tiêu diệt bộ đôi đi đường dưới team địch.
Từ Ứng Hàn với việc này luôn trưng ra cái bộ mặt lạnh lùng ngàn năm không đổi, chỉ tội Vương Ngọc Đàn trở thành đối tượng công kích chính của fan, lúc đầu bị gọi là Ngọc phi, rồi thăng cấp thành Ngọc nương nương.
Vì vậy trong chiến đội I.W, cậu bé SP lại có quan hệ tốt hơn chút với JG xấp xỉ tuổi tác.
“Hàn ca, mau ra quản SP nhà anh đi, không thì cậu ấy bị JG câu đi mất bây giờ…”
Từ Ứng Hàn đang đi TOP solo cũng bị fan kéo lên bàn luận.
Từ Ứng Hàn cười lạnh một tiếng, cùng với SP và JG ép đến tận trụ nhà bên. Ván này anh cầm tướng Xayah, chỉ thấy những chiếc lông vũ màu tím vèo vèo cắm vào người đối phương, một đường tiến lên, lượng máu của ADC đội bạn tụt dốc không phanh.
Chờ đến khi anh hạ được ADC bên kia, JG họ lại chạy tới, muốn cầm chân anh.
Cũng may SP Lạc của đội canh chuẩn thời gian, dùng kỹ năng E di chuyển qua, triển khai tuyệt chiêu, thành công đánh choáng JG và SP đội địch.
Từ Ứng Hàn cúi đầu nhìn qua, đầu tiên dùng kỹ năng Q tăng khả năng bắn trúng, lúc đó skill chính vừa kịp cool down (hồi chiêu – có thể sử dụng tiếp).
Anh tung đòn sát thủ, chiếm được hai mạng JG và SP.
Một đợt combat 0-3, tỷ số khiến dân tình dậy sóng. (tỷ sổ tổng của 2 đội không phải 1 người chơi.)
“Ngầuuuu……”
“Bình tĩnh, bình tĩnh người anh em, thao tác cơ bản, thao tác cơ bản.”
“Anh đừng xuất sắc như vậy nữa, sẽ làm các đội khác trong LPL mất hết ý chí chiến đấu.”
Mọi người đang đồng lòng livestream chơi game, đột nhiên bên ngoài phòng huấn luyện truyền tới tiếng đóng cửa thật lớn, rồi tiếng người quát ầm lên, “Ông đây con bà nó không đợi đấy.”
Không biết ai vừa mới ra ngoài, mở hé cửa phòng huấn luyện, tiếng mắng giận dữ này chui thẳng vào lỗ tai mọi người.
Giản Dịch và Vương Ngọc Đàn nhìn nhau, sau đó vội vàng tắt livestream.
Nhưng lúc này đám người xem cũng đã nghe được, nhốn nháo hỏi ‘Ai đang mắng vậy?’.
“Mấy cậu cứ chơi tiếp đi,” Từ Ứng Hàn lạnh giọng nói.
Anh là đội trưởng, luôn có uy nghiêm cần có. Tuy mọi người đều tò mò muốn chết nhưng không ai dám chạy ra ngoài hóng hớt.
Lúc Ứng Hàn bước ra, Chu Nghiêu đang kéo Đỗ Chi Trạch vào trong phòng họp.
Nhưng Đỗ Chi Trạch đang hết sức giận dữ, không muốn đi.
Ngư ca vẻ mặt nghiêm trọng đứng ở hành lang, những người khác cũng đang ở bên ngoài.
Cũng may Đỗ Chi Trạch còn có chút sợ Từ Ứng Hàn. Sau khi anh đi ra, hắn không còn vùng vằng như cũ, bị Chu Nghiêu lôi tuột vào trong phòng.
Từ Ứng Hàn quay đầu nhìn Ngư ca, anh ta lắc đầu một cái.
“Chuyện gì thế này?” Anh thấp giọng hỏi.
Ngư ca cười khổ: “Còn có chuyện gì nữa. Người trẻ tuổi tham vọng quá lớn, mong muốn quá nhiều.”
Hợp đồng của Đỗ Chi Trạch còn 1 năm nữa mới hết hạn, nhưng hắn lại tự ý liên hệ với người của câu lạc bộ khác, muốn được chuyển đi. Câu lạc bộ đó trong giải đấu Mùa Xuân chỉ vào tới vòng đầu tiên, nhưng nghe nói có công ty lớn phía sau đầu tư, có thể trả số tiền lớn để ký hợp đồng.
Trong nội bộ I.W, Từ Ứng Hàn luôn muốn giữ chân các thành viên nòng cốt.
Đỗ Chi Trạch vốn đã ấm ức trong lòng, nghe giám đốc câu lạc bộ kia nói vài câu đã cuống cuồng muốn chuyển đội.
Hắn là do I.W một tay đào tạo nên, trải qua mấy mùa thi đấu rèn luyện, hắn đã trở thành người đi MID chủ chốt của đội. Câu lạc bộ không muốn buông tay để hắn rời đi dễ dàng như vậy.
Nhưng những yêu cầu của Đỗ Chi Trạch, câu lạc bộ cũng không thể đáp ứng được.
Vì vậy hai bên tan rã.
Từ Ứng Hàn hôm nay không mặc đồng phục mà mang một chiếc áo cộc tay màu đen. Trong ánh đèn hành lang, khuôn mặt anh tuấn tựa như ngọc thạch. Anh vốn có làn da trắng, hàng năm lại ở trong phòng chơi game, mỗi lần livestream hay đi đấu giải, người hâm mộ đều phải cảm thán Hàn thần thật trắng trẻo.
Ngư ca nhìn khuôn mặt ấy, thầm cười khổ trong lòng.
Đỗ Chi Trạch luôn ganh đua với Từ Ứng Hàn, không kể thời gian chơi game, chiến tích trong trò chơi hay mức độ hoạt động, chỉ bằng khuôn mặt này thôi, Đỗ Chi Trạch muốn so cũng không có cửa.
Cho dù câu lạc bộ push hắn, hắn cũng không thể giữ được fan, còn trách được ai?
Lúc này, bên trong phòng họp còn loáng thoáng vọng ra tiếng phản đối của Đỗ Chi Trạch.
Từ Ứng Hàn quay đầu nhìn Ngư ca, sắc mặt bình tĩnh: “Chiến đội định giải quyết như thế nào?”
“Có thể làm gì được nữa,” Ngư ca lắc đầu, cuối cùng phun ra hai chữ: “Phong sát.” (cấm hoạt động)
Đây là ý không cho phép Đỗ Chi Trạch thi đấu tiếp. Nếu quả thật như vậy, hợp đồng của Đỗ Chi Trạch còn 1 năm nữa, một tuyển thủ chuyên nghiệp không thể lên sân so tài trong suốt 1 năm thì có khác gì lụi nghề.
I.W đại gia không thiếu nhất là tiền, có thể tranh thủ kỳ nghỉ giữa mùa để chiêu mộ thêm người đi MID.
Còn Đỗ Chi Trạch, một năm sau, không chắc có chiến đội nào còn muốn mời hắn qua thi đấu, đừng nói tới việc trả giá cao để chuyển nhượng.
Là huấn luyện viên, Ngư ca không hề muốn nhìn thấy đội viên của mình rơi vào bước đường này, nhưng chuyện đã xảy ra như vậy, anh chỉ có thể lắc đầu cảm thán.
“Trẻ trâu ngu ngốc.”
Câu lạc bộ còn chưa ra thông báo chính thức về chuyện của Đỗ Chi Trạch, trên mạng đã rùm beng lên. Bởi vì sự việc diễn ra đúng lúc các thành viên đang livestream, nhiều người đã nghe được tiếng cãi nhau trong đội.
Hơn nữa Đỗ Chi Trạch đã ba bốn ngày liên tục không chơi đấu rank, cũng không tham gia livestream. Những người khác đang điên cuồng bổ sung thời lượng quay trực tiếp, riêng hắn im lặng như vậy quả thật kỳ lạ.
Hiện thời, lời đồn đang nổi lên khắp nơi trên Tieba và Weibo.
Đặc biệt là ở weibo chính thức của I.W, bài đăng mới nhất chẳng liên quan gì cũng bị một đám fan kéo vào spam bình luận.
“Rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy? Công ty có thể cho chúng tôi một câu trả lời không? Chúng tôi thật sự rất nóng lòng muốn biết.”
“Năm nay chiến tích I.W không tồi, nhưng mà đù má đừng có tin xấu, ông đây yếu đuối, chịu không nổi.”
“Vì sao Trạch thần của chúng tôi nhiều ngày rồi không lên livestream? Nghe nói các người muốn phong sát anh ấy, có phải không?”
Bình luận cuối cùng nhanh chóng nhảy vọt lên tới đầu trang. Dù là fan của Đỗ Chi Trạch hay người qua đường cũng đều tò mò việc này có phải sự thật hay không.
Dù sao Đỗ Chi Trạch cũng là người đi MID, carry trong đội. Nếu hắn thật sự bị phong sát, giải đấu mùa hè sắp tới quả thật là thiệt hại lớn cho I.W.
Các thành viên trong đội đều biết rõ mấy tin đồn bóng gió trên mạng.
“Lão Trần nói thế nào?” Trong phòng họp, Từ Ứng Hàn gác hai chân lên bàn, Chu Nghiêu ở đối diện đang vò đầu xem điện thoại.
Chiến đội I.W là do tập đoàn Hối Phương tài trợ, nhân viên làm việc có đến một nửa là người của tập đoàn.
Trần giám đốc của chiến đội vốn là Phó giám đốc tập đoàn Hối Phương, bình thường rất bận rộn cho nên phần lớn công việc đều giao cho bọn Chu Nghiêu tự giải quyết. Nhưng khi đụng đến vấn đề tiền bạc lớn, bọn họ vẫn phải xin ý kiến của ông trước.
Chu Nghiêu không biết làm sao: “Trần giám đốc nói, loại người này ỷ vào việc mình có chút thành tựu bèn uy hiếp công ty, đi đến đâu cũng là con sâu làm rầu nồi canh. Không thể để cho hắn đi gây tai họa ở chỗ khác, chúng ta sẽ giải quyết trước.”
Từ Ứng Hàn cười nhạo, đúng là lời từ miệng lão Trần.
“Dưa xanh hái không ngọt, nếu cậu ta muốn đi thì cứ để cho cậu ta đi.”
Cửa sổ phòng họp nhìn ra khu vườn đằng sau nhà chung của chiến đội. Hôm nay bầu trời Thượng Hải đột nhiên trong xanh, thời tiết tốt khiến tinh thần của anh cũng không tệ.
Chu Nghiêu kinh hãi nhìn anh: “Ý cậu là gì?”
“Không phải cậu ta muốn
Chu Nghiêu không nghĩ tới việc anh sẽ nói như vậy, cuống quít: “Dù cho tính cách của Đỗ Chi Trạch tệ như thế nào thì cậu ta nay đã là báu vật đi MID trong nước, một trong ba người đứng đầu LPL.”
Để cho hắn chuyển đội, chẳng khác nào tự thêm cho mình một kẻ địch mạnh.
Từ Ứng Hàn hiểu ý đồng đội, “Lúc trao đổi tiền phí chuyển nhượng phải làm căng vào, chưa xé được miếng thịt nào của đối phương thì quyết không nhả ra.”
Chu Nghiêu tiện tay vo viên tờ giấy đang cầm, ném tới chỗ Từ Ứng Hàn, nhưng anh đã nhẹ nhàng tránh được.
“Phía Trần giám đốc tính sao?” Suy cho cùng người ta vẫn là ông chủ lớn, Chu Nghiêu cẩn thận hỏi.
Từ Ứng Hàn hơi đẩy chân, chiếc ghế đang ngồi trượt đến bên tường rồi dừng lại. Anh đứng lên, từ trên cao mà nhìn xuống Chu Nghiêu: “Để tôi nói chuyện với lão Trần.”
“Vậy thì được,” Chu Nghiêu thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó anh ta phát hiện ra cái gì đó sai sai, kỳ quái nói: “Việc này không giống cách làm của cậu thường ngày. Cậu không thích xen vào chuyện người khác cơ mà?”
“Tôi không muốn nhìn thấy tuyển thủ thua vì mấy chuyện lông gà vỏ tỏi này, chứ không phải thua ở sân đấu.”
Chờ sau khi Từ Ứng Hàn ra ngoài, Chu Nghiêu mới lắc đầu.
Đừng nhìn vẻ mặt chàng trai này lúc nào cũng lạnh như tiền, ở LPL anh có nhân duyên cực tốt, lại đông người hâm mộ nhất, chính là má nó có lí do cả đấy.
**
Ba ngày sau, chiến đội I.W đăng một thông báo trên weibo.
‘Trải qua nhiều lần bàn bạc và xác nhận với câu lạc bộ, bắt đầu từ hôm nay, tuyển thủ Đỗ Chi Trạch (ID: Ace) sẽ chuyển tới chiến đội NBG. Mặc dù trong lúc Đỗ Chi Trạch hoạt động ở I.W đã có nhiều tin đồn không tốt, nhưng chúng tôi vẫn cảm ơn tuyển thủ đã hết mình thi đấu cùng đồng đội. Chúc tuyển thủ Đỗ Chi Trạch ở chiến đội mới sẽ tiếp tục cố gắng, đồng thời cũng cảm ơn người hâm mộ đã chờ đợi và tin tưởng chúng tôi.
Hẹn gặp lại, I.W, Ace.’
Bài đăng còn kèm theo 1 video dài hơn ba phút quay lại những khoảng khắc xuất thần của Đỗ Chi Trạch trên sân thi đấu.
Tin tức này tung ra giống như một quả bom siêu to khổng lồ.
Fan của chiến đội NBG dĩ nhiên là vui mừng hớn hở. Ở cuộc thi mùa xuân năm nay, NBG tuy rằng lọt vào vòng đấu sau, nhưng chưa thắng được trận nào. Không ngờ tới giải đấu mùa hè đội lại có thể kéo về một đại thần như vậy.
Đỗ Chi Trạch hiện giờ giống như của báu trong giới, mua lại được hắn chính là bất ngờ từ trên trời rơi xuống.
Trong lúc nhất thời, người hâm mộ của NBG ở weibo chúc mừng nhau râm ran.
So với đội bạn vui cười hạnh phúc, người hâm mộ I.W lại mặt như đưa đám.
Mặc dù thua ở MSI nhưng chiến đội I.W đã đánh trận cuối ngang sức ngang tài với đội Hàn Quốc, khiến cho người hâm mộ tin tưởng bọn họ nhất định sẽ đạt thành tích tốt ở series S năm nay.
Kết quả sao, người đi MID chính bỏ đi mất rồi!
“Đậu xanh rau má, người đi MID của đội chúng ta đang ở đâu? Tôi nhớ I.W có thành viên dự bị JG, dự bị TOP*, chỉ méo có dự bị MID…”
(*) Top hay Top lane là thuật ngữ chỉ vị trí đi đường trên. Đây là vị trí đi solo đường, vị trí đường trên thường lựa chọn các vị tướng chống chịu, đấu sĩ (thi thoảng sẽ gặp người chơi đường trên sử dụng vị tướng Ap, Ad). Nhiệm vụ của người đi Top lane là solo đường với đối thủ, sử dụng các vị tướng tank hoặc đấu sẽ để gánh chịu phần lớn sát thương cho team.
“Từ nay đến giải đấu hè còn có mười mấy ngày, các người có giỏi thì tìm cho tôi người đi MID giống Trạch thần đi.”
“Chán vậy, thôi, đội chúng ta bắt đầu nghiên cứu mùa 8 đi là vừa.”
**
Người hâm mộ không biết rằng, cũng vào ngày hôm đó, ở một tiểu khu xa hoa trong lòng Thượng Hải, trụ sở của chiến đội I.W đang nghênh đón một cô gái trẻ, chính là người đi MID bọn họ đang mong chờ.
Trước đây Lâm Lung có ký hợp đồng âm nhạc với công ty khác, vốn đến tháng tư sẽ gia hạn, nhưng cô lại lần lữa kéo dài. Không ngờ cô đột nhiên thông báo bỏ chơi đàn, đi thi đấu game.
Việc này làm công ty phải tròn mắt ngạc nhiên, ngay cả người đại diện Khương Huy của cô cũng suýt thì ngã ngửa.
Nhưng cô đã quyết là làm, vừa hết hạn hợp đồng bên này đã nhanh chân ký hợp đồng mới với I.W.
Trong hợp đồng, câu lạc bộ bảo đảm thời gian ra sân thi đấu của Lâm Lung, đương nhiên với điều kiện kỹ năng của cô đạt yêu cầu.
Nghe thấy tiếng cửa mở bên ngoài, Giản Dịch đang ngồi trên ghế, cả người trở nên căng thẳng, “Có phải cô ấy tới không?”
Từ Ứng Hàn đang chơi game tranh hạng, hôm nay chưa thắng nổi trận nào, bảng chiến tích đỏ lòe loẹt.
Anh đang cười lạnh kết liễu SP đội địch thì giọng nói của Chu Nghiêu đột ngột vang lên: “Đến đây đến đây, vào đi, chỗ này là phòng huấn luyện của chúng tôi.”
Khi cô gái trẻ mặc chiếc váy liền màu trắng tay xòe xuất hiện ở cửa, đám thanh niên thường ngày mặt dày bắt đầu ngượng ngùng.
“Còn đần mặt ra đấy làm gì, đây chính là người đi MID mới của đội chúng ta,” Chu Nghiêu vui vẻ giới thiệu.
Giản Dịch nháy mắt một cái, trong trụ sở luôn dương thịnh âm suy, ngoài số ít nhân viên nữ, có đánh chết bọn họ cũng không nghĩ tới em gái xinh đẹp như vậy sẽ cùng mình đi đánh giải.
Trong khi mọi người đang chào hỏi Lâm Lung, đột nhiên một tiếng trụ nổ vang lên.
Lâm Lung ngẩng đầu nhìn, người thanh niên đang ngồi cách đó không xa đang bực bội vò đầu, sau đó nhanh chóng đứng lên.
Người thanh niên chậm rãi đi tới, một tay đút túi quần đứng trước mặt Lâm Lung, giống như đang đánh giá cô.
Chu Nghiêu sợ anh tác quái, vội vàng chen ngang: “Hàn thần, cậu là đội trưởng, phải chăm sóc thật tốt cho MID mới của chúng ta nhé, cô bé mới mười bảy tuổi thôi đấy.”
Anh ta vừa dứt lời, Từ Ứng Hàn đã khom người, tựa vào gần hơn.
“Lần này, mẹ em có dặn dò cái gì không?”
Câu hỏi này, những người khác nghe đều ù ù cạc cạc không hiểu. Nhưng Lâm Lung biết anh đang chê cười lời mình nói ngày đó trên máy bay.
Vì vậy cô gái nhỏ vui vẻ nghiêng đầu, cố ý nũng nịu nói: “Mẹ em bảo, phải nghe lời đội trưởng.”
Đôi mắt to tròn long lanh chăm chú nhìn thẳng anh.
Từ Ứng Hàn sụp đổ.
Đôi mắt này, đậu má nó đẹp quá.