Edit: Lim
Reup: Mèo Tai Cụp
Beta: Tiêu Diêu
Chẳng mấy chốc đã tới tết âm lịch.
Dương Tiếu và Mạnh Vũ Phồn vẫn duy trì tình trạng khó chịu với nhau. Dùng từ để hình dung vợ chồng là bằng mặt không bằng lòng ―― “tình cảm hòa thuận trêи mặt”, còn hai người họ lại là “hòa thuận trêи giường”.
Mạnh Vũ Phồn cũng đi vào ngõ cụt, cậu nhận ra tinh thần không tập trung của Dương Tiếu, vì thế sau khi lên giường cậu càng gắng sức, Dương Tiếu bị cậu làm đau, liền trả lại cho cậu đau đớn gấp bội, kết quả cả lưng Mạnh Vũ Phồn đều hằn lên vết móng tay cào, mỗi khi tắm đều đau đến phải nín thở.
May là gần đây đội bóng của cậu không phải tập luyện, nếu không sợ rằng mấy đồng đội ‘không sợ thiên hạ chưa đủ loạn’ của cậu nhìn thấy sẽ trêu chọc cậu bao nhiêu nữa.
Dương Tiếu mấy lần còn có chừng mực, không để lại dấu vết trêи cổ cậu, nhưng Mạnh Vũ Phồn lại không lo ngại nhiều như cô, nụ hôn nóng bỏng từ ngực lên đến xương quai xanh, rồi lại cắn từng chút một từ đùi tới đầu ngón chân cô, Dương Tiếu cực kỳ đau, liền giơ chân đá, rốt cuộc bị cậu ngăn lại, dùng cơ thể đè lên, lại hung hăng phục thù cô một phen.
Không cần biết sau khi đóng cửa, vợ chồng son khó chịu nhau chuyện gì; nhưng ở trước mặt phụ huynh, hai người họ vẫn cùng nhau diễn kịch.
Không biết bằng cách nào mà ba mẹ Dương Tiếu lại biết việc ba mẹ Mạnh Vũ Phồn về nước, hai người còn đang du lịch nước ngoài, lần du lịch này đều thấy không vui, cả đêm gọi điện về, dặn dò con gái cẩn thận, nhắc cô phải nhớ đạo đãi khách, tiếp đãi ba mẹ Mạnh Vũ Phồn thật tốt.
“Sớm biết vậy ba mẹ đã không đi du lịch rồi.” Mẹ Dương Tiếu ảo não nói: “Thân gia tới mà chúng ta lại không ở nhà!”
“Thân gia gì cơ ạ?” Dương Tiếu cắt ngang lời bà: “Việc chưa đâu vào đâu, hai người họ về nước để thăm con trai, không phải gặp con, mẹ đừng làm phức tạp chuyện này như thế.”
“Gì mà chưa đâu vào đâu?” Mẹ Dương Tiếu cực kỳ nôn nóng: “Mẹ thấy Mạnh Vũ Phồn không tồi, con cũng đến tuổi rồi. Vốn dĩ mẹ và ba con đều không tán thành con yêu người nhỏ tuổi hơn, nhưng sau khi gặp Phồn Tử, cảm thấy đàn ông và tuổi tác không liên quan đến nhau, chỉ cần quan tâm đến nhân phẩm là được. Con xem hai người bạn trai trước của con, nhìn thì đều là kiểu mẫu, kết quả thì sao, còn không phải là . . .”
“―― Hai người bạn trai?” Dương Tiếu sửng sốt.
Mẹ Dương Tiếu: “. . .”
Dương Tiếu hỏi bà: “Sao mẹ lại biết?”
Từ đầu đến cuối, cô chỉ nói với người nhà về người bạn trai đầu. Bạn trai thứ hai Vu Hoài Ba, cô mới chuẩn bị đưa hắn về ra mắt, thì phát hiện hắn là bạch tuộc tinh chân đạp nhiều thuyền vì để ba mẹ yên tâm, cô đã thuê Mạnh Vũ Phồn làm bạn trai mình.
Mẹ Dương Tiếu: “. . .” Bà úp úp mở mở, đưa điện thoại cho ba cô ở bên cạnh, để ông giải thích.
Hai người đẩy qua đẩy lại củ khoai nóng nửa ngày trời, cuối cùng ba Dương Tiếu thất bại, chỉ có thể kiên trì giải thích rõ ràng cho con gái.
“Cái đó . . . Tiếu Tiếu à, kỳ thật ba mẹ sớm đã biết Phồn Tử không phải bạn trai thứ hai của con rồi.” Ba Dương Tiếu vội ho một tiếng: “Có một lần họ hàng tới, nói là muốn cùng nhau ăn cơm. Ba và mẹ con đến đài truyền hình đón con tan làm, kết quả liền nhìn thấy một người đàn ông đeo kính màu vàng cầm một bó hoa đang đợi con, nhìn qua rất nho nhã. Người đàn ông đó khoảng ba mươi tuổi, hào hoa phong nhã, nhìn qua rất xứng đôi với con. Ba mẹ liền đoán, đó là bạn trai con, cho nên thời điểm Tết trung thu mới giục con dẫn cậu ấy về nhà.”
Rốt cuộc xảy ra việc ngoài ý muốn, ngày Trung thu đó, con gái lại không đưa người đàn ông hào hoa phong nhã đó về nhà, mà lại đưa về một chàng sói nhỏ.
Ba mẹ Dương Tiếu đoán mò, phản ứng đầu tiên có phải là con gái bắt cá hai tay, nhưng với sự tín nhiệm nhiều năm khiến họ tin chắc con gái không phải người như vậy. Sau đó vợ chồng họ nghĩ cách nghe ngóng một chút, sau khi biết chuyện xấu của Vu Hoài Ba, liền đại khái đoán được chân tướng sự việc: Đoán chừng Tiếu Tiếu không muốn bọn họ lo lắng, thông qua cách nào đó đã tìm một chàng trai trẻ tuổi, giả làm bạn trai cô.
Ngày hôm đó, Dương Tiếu vì muốn để ba mẹ yên tâm, đưa bạn trai giả về nhà đóng kịch một ngày.
Mà ba mẹ cô cũng muốn cô yên tâm, nên làm bộ không biết, cùng đóng kịch một ngày.
Dương Tiếu: “. . .” Không ngờ rằng trong khi cô ra sức kéo tấm màn che giấu chân tướng, thì ba mẹ cô sớm đã biết rõ mọi việc, hơn nữa dịu dàng bao dung tất cả lỗi của cô. Trong nháy mắt, hổ thẹn, tự trách, xấu hổ, cảm động, tủi thân. . . Những loại tình cảm phức tạp đều xuất hiện trong lòng cô, Dương Tiếu ôm điện thoại, cô không biết phải nói gì.
Cô hít hít mũi, dùng giọng nói hơi khàn khàn, gượng gạo thay đổi đề tài: “. . . Ba mẹ đi chơi vui vẻ nhé, không cần lo lắng cho con đâu.”
Sau đó cô giống như đang trốn tránh vậy, liền tắt điện thoại.
Tại nơi cách xa nghìn trùng, ba mẹ Dương Tiếu nghe thấy tiếng tút tút truyền tới trong điện thoại, liếc nhìn nhau, lắc đầu bất đắc dĩ.
Thôi vậy, con cháu có phúc của con cháu. Tiếu Tiếu từ trước đến nay là người có chủ kiến, cuộc đời của con bé để con bé tự làm chủ đi.
. . . . . .
Ba mẹ Mạnh Vũ Phồn vốn định ở lại qua Tết mới đi, nào ngờ công xưởng ở nước ngoài đột nhiên có vấn đề, bọn họ phải nhanh chóng về xử lý.
Mà thời gian vé máy bay gần nhất chính là sáng sớm ngày mùng một.
Ba mẹ Mạnh Vũ Phồn nhìn đứa con trai đã cao to cường tráng, trong lòng đặc biệt hổ thẹn, vốn dĩ nói muốn về nước đón Tết cùng con, rốt cuộc kế hoạch lại thay đổi.
Mạnh Vũ Phồn thật ra hiểu rõ, trái lại an ủi ba mẹ: “Không sao đâu, chí ít chúng ta vẫn có thể cùng nhau ăn bữa cơm tất niên, ăn xong rồi con đưa hai người ra sân bay.”
Vì vậy giao thừa này, Dương Tiếu và ba người nhà Mạnh Vũ Phồn trải qua cùng nhau.
Mẹ Mạnh Vũ Phồn không biết nấu ăn, để bà xuống bếp không khác gì ra trận, thế nên họ đặt trước bữa cơm đoàn viên ở một nhà hàng riêng tư.
Bình thường mà nói, tiệc đoàn viên kiểu này ít nhất phải đặt trước một hai tháng, họ mới đặt, lại còn là nhà hàng nổi tiếng như vậy, Dương Tiếu hết sức ép buộc bản thân không nghĩ đến chuyện, rốt cuộc nhà Mạnh Vũ Phồn đã tiêu tốn hết bao nhiêu tiền.
Bữa cơm tất niên này quả thật thịnh soạn. Ghế ngồi nhỏ nhưng lại tinh xảo, có sơn hào hải vị bình thường hiếm gặp, cũng có món ăn thường ngày, nhưng lại được đầu bếp chế biến khéo léo và nguyên liệu tươi ngon, mỗi một món ăn đều được chụp ảnh lại, ghép thành chín ô khoe trêи vòng tròn bạn bè.
Dương Tiếu cũng chụp hai tấm, thấy mọi người trêи vòng tròn bạn bè đều đăng ảnh cơm tất niên, cô cũng tràn đầy hào hứng chia sẻ một bức ảnh.
Đường Thư Cách ngửi thấy mùi khác lạ, lập tức nói chuyện riêng với cô.
Sugar Đường: Ba mẹ cậu không phải đang ở nước ngoài