Edit: LazyGirl.
——————
Ngày 29 tháng 9 năm 2016.
Thính phòng thành phố Bill Graham, San Francisco, Hoa Kỳ.
【 Xin chào mọi người, hôm nay là trận đấu đầu tiên của vòng bảng Liên Minh Huyền Thoại S6 2016.
Chiến đội GI của Trung Quốc sẽ đối đầu với chiến đội CQW - hạt giống số hai của Hàn Quốc.
Tôi là Tiểu Hải, bình luận viên ngày hôm nay. 】
【 Còn tôi là Ngốc Mao. 】
Dưới khán đài truyền đến từng trận tiếng cổ vũ.
Tất cả mọi người khác nhau về chủng tộc và màu da đều tụ tập lại đây, và có những người hâm mộ hào hứng hướng tới máy quay chào hỏi.
Màn đọ sức trên nền tảng phát sóng trực tiếp đang diễn ra rất sôi động, đủ để thấy được sự phổ biến của thể thao điện tử ngày nay.
Các bình luận viên đến từ các quốc gia đang ngồi nghiêm chỉnh, trên mặt tràn đầy ý cười như một lời chào đáp lại với khán giả.
Tiểu Hải: 【 Nói đến đây, rất nhiều người ngạc nhiên khi mà chiến đội GI có thể lọt vào vòng chung kết toàn cầu năm nay. Ngốc Mao, anh có dự đoán gì cho cuộc chiến ngày hôm nay không? 】
Ngốc Mao: 【 Theo như thành tích năm nay, chiến đội GI đã có sự thay đổi rất lớn, chúng ta có thể thấy trong suốt màn thi đấu diễn ra từ 25 phút đến 60 phút, họ luôn có sự thay đổi luân phiên giữa các thành viên. 】
Tiểu Hải: 【 Đúng vậy, mặc dù trận đấu đầu tiên của vòng bảng đã phải đối đầu với một trong những chiến đội hàng đầu của Hàn Quốc, nhưng tôi vẫn rất mong chờ vào đội hình xuất phát của GI hôm nay. 】
Ngốc Mao: 【 Nếu hôm nay Sleeping lên sân khấu thì hẳn cũng không có vấn đề gì. 】
Có vẻ như nghe tới tên Sleeping, một số người Trung Quốc đã bắt đầu la hét.
Làn đạn trên sóng trực tiếp cũng trở nên gay gắt hơn.
Tiểu Hải cười to: 【 Còn dám nói! Được rồi, các tuyển thủ GI đã bắt đầu tiến vào vị trí thi đấu. Bây giờ, chúng tôi sẽ giới thiệu họ lần lượt theo thứ tự —— chúng ta có thể thấy đầu tiên đó là đội trưởng GI, cũng là tuyển thủ đi đường TOP - Tôn Hòa. 】①
Ngốc Mao nói tiếp: 【 Tôn Hòa năm nay đã 24 tuổi, và cậu ấy cũng là một tuyển thủ kỳ cựu trong ngành thể thao điện tử này. Tôi nghe nói hết mùa giải năm nay thì cậu ấy sẽ tuyên bố giải nghệ. Thật đáng tiếc khi đây là lần đầu tiên GI tiến vào trận chung kết toàn cầu. 】
Tiểu Hải: 【 Đúng vậy, trò chơi này chung quy lại vẫn là không phù hợp với những game thủ tuổi càng cao. 】
Lời còn chưa dứt, dưới khán đài đã truyền tới hàng loạt tiếng hò hét cổ vũ.
Tiểu Hải giả vờ bịt tai lại: 【 Không cần xem cũng biết ai xuất hiện, tuyển thủ hàng đầu của LPL② cũng là người đi đường MID của GI —— Chu Lệnh Hành. Tôi tin rằng vị cầu thủ này không cần chúng ta phải giới thiệu lại. 】
Ngốc Mao: 【 Sao tôi lại cảm thấy giọng anh có một chút ghen tị trong đó vậy? Liệu người chơi ở vị trí đi rừng của GI, Sleeping có lên sân hôm nay? 】
Tiểu Hải nhìn theo Chu Lệnh Hành với mái tóc ngắn đang ủ rũ thất thần từ phía sau, nhàn nhạt vỗ vai Ngốc Mao.
【 Ngốc Mao, tôi có thể hiểu được tâm tình của cậu ấy, đừng quá thất vọng rồi, người đi rừng Tiểu Bản thỉnh thoảng cũng rất thông minh và linh động. 】
Ngốc Mao ủ rũ cụp đuôi: 【 Chà, sự khéo léo linh động của tuyển thủ Tiểu Bản không tồi, chỉ là nếu chỉ nhìn vào các trận thi đấu trước, cậu ấy vẫn còn thiếu kinh nghiệm thực chiến. 】
Tiểu Hải thấy thế vội vàng tiếp tục bình luận: 【 Kế tiếp là bộ đôi tổ hợp đường dưới, Wave cùng Lão Ngư. Wave thoạt nhìn tâm tình không tồi, chúng ta có thể nhìn thấy cậu ấy đang mỉm cười và nói chuyện rất vui vẻ với Lão Ngư từ nãy đến giờ. 】
Có vẻ như Ngốc Mao vẫn chưa thoát khỏi ủ rũ, lời nói trở nên yếu ớt: 【 Wave không thể nào cả ngày đều luôn cười được? 】
Cả một sân thi đấu bắt đầu lâm vào xấu hổ.
Tiểu Hải bắt đầu cứu sân: 【 Được rồi, ở bên này, các tuyển thủ CQW cũng đã có mặt trên sân, từ trái sang phải lần lượt là TOP - Lucky, MID - Ji Chang Geun......】
Trong lúc các tuyển thủ bắt đầu điều chỉnh thiết bị thì không khí ở chiến đội GI trông rất uể oải.
Dự bị đi rừng Tiểu Bản là người cảm thấy uể oải nhất.
Tiểu Bản run rẩy điều chỉnh hạ độ nhạy cho con chuột, áp suất không khí thấp bao quanh gần như không thể che giấu được được dòng chữ "Tôi thực sự sợ hãi" trên mặt cậu.
Trong lòng đã sớm đem cái người bệnh thích ngủ kia mắng thành cẩu.
Cậu chỉ muốn hét lên thật to, con mẹ nó cậu chỉ là dự bị thôi mà!!!!
Tôn Hòa liếc nhìn Tiểu Bản rồi cười nhẹ nói: "Thật là sợ em ấy, loại tình huống này mà cũng có thể ngủ được."
Không đợi cậu bé yếu ớt Tiểu Bản phụ họa, tai nghe liền truyền đến âm thanh khó chịu của Wave.
"Em đã nói là hãy để cô ấy ngủ cùng phòng với một người trong số chúng ta, ít nhất có thể đảm bảo rằng cô ấy sẽ bị chúng ta kéo tới sân thi đấu."
Đúng vậy đúng vậy! Tiểu Bản gật đầu lia lịa, chiếc tai nghe trên đầu cũng bị lệch ra.
Cậu vội vàng duỗi tay điều chỉnh lại tai nghe.
Đột nhiên, giọng nói bình tĩnh của Chu Hành Lệnh vang lên bên tai: "Nam nữ thụ thụ bất thân."
Wave tức giận đến run rẩy, mặt biến sắc: "Mấy người đang nói cái gì nam cái gì nữ vậy?! Không thấy là cô ấy đã ngủ lố giờ thi đấu rồi sao!"
Sắc mặt Chu Lệnh Hành lập tức trầm xuống, ánh mắt hình viên đạn hướng về phía SP nhà mình: "Ai hôm qua đảm bảo là sẽ gọi cô ấy sẽ dậy?"
Lão Ngư nghe thấy không khỏi giật mình, lắp bắp nói.
"Em, em đã... thả mười mấy cái đồng hồ báo thức trong phòng của chị ấy...... Hơn nữa, mỗi cái đồng hồ báo thức đều chỉnh âm lượng hết cỡ." Vừa nói vừa cười gượng hai tiếng, "...... Ai mà biết làm như vậy mà chị ấy vẫn không tỉnh?!"
Tôn Hòa nhìn thấy SP nhà mình đang run rẩy sợ hãi trước sự uy nghiêm của Chu Lệnh Hành, không khỏi an ủi: "Được rồi được rồi, Tiểu Bản tuy rằng không có gì cái nhìn đại cục, thao tác cùng tốc độ tay cũng không có quá tốt, nhưng ít ra em ấy vẫn nghe theo chỉ huy."
Trái tim của Tiểu Bản lúc này đang dần tan nát, đội trưởng, anh có chắc là anh đang khen em không vậy???
Càng sợ hãi thì phải làm sao bây giờ?
Bên ngoài địa điểm thi đấu.
Cái người mà nãy giờ bị năm người họ chỉ trích đang nhảy xuống khỏi taxi, lập tức lao đến sân thi đấu mà không thèm nhận lấy tiền thối.
Cô gái với chiếc quần ngắn chữ T màu trắng đơn giản, chất liệu vải jean kết hợp cùng với giày vải, đang thoắt ẩn thoắt hiện trong đám đông.
Thứ đặc biệt duy nhất khiến người ta phải chú ý đến chính là chiếc mũ lưỡi trai được đội trên đầu cô cùng với chiếc khẩu trang che gần hết khuôn mặt.
Mái tóc dài bồng bềnh được kẹp sau tai, mặc dù không nhìn thấy rõ mặt, nhưng vẫn có thể cảm nhận được đây là một mỹ nữ.
Cô vội vàng len lỏi giữa dòng người qua lại, ngay cả khi mọi người còn chưa kịp phản ứng chuyện gì đã xảy ra, chỉ nghe thấy tiếng xin lỗi liên tục từ cô ấy, và nhường cho cô ấy đi qua.
Cô ấy xuyên qua tầng tầng lớp lớp người một cách thành thạo rồi chạy về phía sau hậu trường.
Hai phút sau, giọng nói điềm tĩnh cùng với nụ cười trầm ổn của huấn luyện viên Thẩm Giai Niên được truyền đến từng tai nghe của chiến đội GI.
"Tiểu Bản, Tô Hành đến rồi."
Tiểu Bản đột nhiên đứng dậy sau khi nghe thấy, sự uể oải trên gương mặt dần biến mất, lập tức bỏ tai nghe xuống chạy về phía hậu trường.
Tôn Hòa thấy thế liền cười lớn: " Vừa nghe đến tên em ấy là Tiểu Bản liền chạy trốn nhanh hơn bất kì ai."
Bộ đôi đường dưới đưa mắt nhìn nhau, và họ nhìn thấy những tia sáng lóe lên trong mắt nhau.
Trong một góc tối không người để ý, Chu Lệnh Hành hai mắt tối sầm, khóe miệng khẽ nhếch lên.
Các bình luận viên không rõ chân tướng vẫn còn đang cảm thấy sốc trước hành động rời đi đột ngột không thể lí giải của Tiểu Bản.
Tiểu Hải: 【 Có thể là có tình huống đột ngột phát sinh. Chúng ta vừa mới thấy tuyển thủ đi rừng của GI là Tiểu Bản đột nhiên chạy tới hậu trường. Trận thi đấu sắp bắt đầu rồi. Cậu ấy cảm thấy thân thể không khỏe chăng? 】
Ngốc Mao lướt qua các từ như "GI", "Đánh dã", sắc mặt dần trở