Edit: LazyGirl.
——————
So với Tô Hành lúc này đang còn chấn động, thì Giang Nguyên cũng không khác là bao.
Anh đã sớm quan sát thao tác từ những video trước đó của cô, cũng biết cô thực sự rất thông minh cùng khả năng tiếp thu nhanh.
Chỉ trong một đêm, anh gần như suýt nữa không chống đỡ nổi khi cứ chơi liên tục như vậy.
Cái khả năng học tập lẫn trình độ tiếp thu này thật là...
Tô Hành nói sẽ đánh thắng anh e là không phải là một câu nói đùa.
Lại nghĩ đến những gì Chu Lệnh Hành nói với mình.
【 Mặc dù bây giờ Tô Hành chỉ là tân binh, nhưng cô ấy đã được định sẵn, một ngày nào đó sẽ vượt lên chúng ta. 】
Khi đó, Giang Nguyên nghe tới, nhưng không để trong lòng.
Nhưng lúc này, một mình anh đi trên đường, quay đầu nhìn về câu lạc bộ GI phía xa, trong lòng sớm cũng đã khẳng định những gì Chu Lệnh Hành nói.
Sau một lúc, Giang Nguyên xoay người, tăng nhanh tốc độ chạy về căn cứ.
Ánh trăng chiếu lên người đàn ông, để lại một bóng lưng đang dần dần xa.
Anh nghĩ, có lẽ Chu Lệnh Hành cùng những người khác không hề nhận ra chính mình đã tìm thấy một con quái vật.
Trời chạng vạng sáng, lại là một đêm mất ngủ.
Tô Hành luyện tướng cả đêm, sáng sớm đã đợi Thẩm Giai Niên, muốn được anh ta đồng ý cho chính mình tham gia thi đấu.
Mãi cho đến 8 giờ sáng, người nọ mới dần xuất hiện.
Chỉ là đôi mắt đỏ ngầu cùng tây trang nhăn nhúm cho thấy sự vội vàng của anh ta.
Thẩm Giai Niên về đến Trung Quốc lúc 6 giờ sáng, vừa xuống máy bay đã ngay lập tức chạy đến căn cứ.
Khi anh nhìn thấy Tô Hành, không khỏi ngạc nhiên, rõ ràng là không thể ngờ được bản thân sẽ thấy cô vào thời điểm này ở phòng huấn luyện.
Thẩm Giai Niên chậm rãi đến gần Tô Hành: "Cả đêm không ngủ?"
Tô Hành gật đầu, cẩn thận sắp xếp lại từ ngữ, không biết nên mở miệng sao.
Nhưng điều mà cô không nghĩ tới, chính là việc mình cân nhắc cả đêm lại được giải quyết dễ dàng bởi một câu nói của Thẩm Giai Niên.
"Tình trạng cả đêm không ngủ của cô bây giờ thế nào? Hôm nay có lên thi đấu được không?" Thẩm Giai Niên không hề để ý đến niềm sung sướng đang lóe lên trong ánh mắt Tô Hành, lấy điện thoại ra bắt đầu gõ, lẳng lặng đứng một bên chờ Tô Hành trả lời.
Tô Hành nhanh chóng đáp lại: "Tôi có thể thi đấu được," nói xong lại nhìn chằm chằm Thẩm Giai Niên, "nhưng không biết phải nói sao với Tiểu Bản."
Thẩm Giai Niên tiếp tục gõ chữ, cũng không ngẩng đầu lên: "Cô cùng Chu Lệnh Hành nháo một trận, giờ mà để Tiểu Bản lên, thể nào cũng sẽ cho rằng chúng ta đang trốn tránh."
Dứt lời, Thẩm Giai Niên cũng dừng động tác tay: "Tuy rằng để cho cô thi đấu, xác suất cô bị nhắm vào rất cao," ngước mắt nhìn Tô Hành, "nhưng tốt nhất vẫn nên thắng được trận đấu này, để cho mấy antifan trên mạng câm họng lại."
Tô Hành gật đầu: "Đã biết, tối hôm qua, em có luyện tướng khác."
Thẩm Giai Niên nhướng mày: "Tướng gì?"
Có một sự kiên định trong ánh mắt cô.
"Hoàng tử Jarvan IV."
Nếu Giang Nguyên khiến cô không thể cầm Master Yi lên thi đấu, vậy thì cô không lấy, thậm chí về sau có thể không chơi tướng này nữa.
Nhưng Tô Hành muốn cho Giang Nguyên biết, đánh bại anh ta, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi, cô bây giờ bắt đầu sẽ dùng hoàng tử Jarvan IV.
Trận đấu hôm nay diễn ra lúc 11 giờ, không bao lâu, những người khác cũng lần lượt xuống lầu.
Tiểu Bản biết được chính mình không cần phải thi đấu liền kích động nhảy dựng: "Tuyệt cú mèo."
Wave quăng cho một cái nhìn khinh thường: "Không muốn lên thi đấu thì làm tuyển thủ làm gì."
Tiểu Bản nói năng hùng hồn đầy lý lẽ: "Em mới đến có hai ngày, còn chưa hòa hợp được với mọi người."
"Chờ cậu hòa hợp xong, nằm thôi cũng thắng rồi." Wave cười nhạo nhìn Tiểu Bản.
Tuy rằng Wave vẫn như cũ không hề thích Tô Hành, nhưng mấy ngày nay đấu luyện cùng Tiểu Bản, không thể không thừa nhận, đánh cùng Tô Hành khiến cậu thoải mái hơn, thuận buồm xuôi gió hơn.
Chu Lệnh Hành vừa mới tỉnh, còn chưa hoàn toàn khôi phục ý thức, nghe hai người này mới sáng sớm đã đấu võ mồm, không kiên nhẫn xua tay: "Bớt ấm ĩ lại."
Tô Hành liếc anh một cái, Chu Lệnh Hành ngày thường mặt thì cứng đờ, nhưng giờ lại phá lệ trông sinh động hơn hẳn.
Người đàn ông đầu tóc hơi rối, mày rậm nhíu chặt, mắt chỉ mở có một nửa, trong ánh mắt còn có chút ngây thơ, lại thêm chút phiền chán.
Tô Hành đột nhiên có chút tò mò, không biết mỗi lần tỉnh lại đều phải mất 1 tiếng đồng hồ để tỉnh táo, có được xem là một loại bệnh không ta?
Khác với vẽ nhàn nhã của mọi người, Tôn Hòa bên này vẻ mặt lo lắng sốt ruột hướng Thẩm Giai Niên, đè thấp âm thanh: "Thật sự để Tô Hành lên đấu?"
Thẩm Giai Niên tháo kính xuống: "Thế cậu có phương án nào khác không?"
Tôn Hòa câm họng.
Thẩm Giai Niên vỗ vỗ vai Tôn Hòa: "Cứ giao cho cô ấy đi, nếu đã lựa chọn thì phải tin tưởng."
"Huống chi." Thẩm Giai Niên nhìn về hướng Tô Hành, "cô ấy quả thực xứng với sự tin tưởng này."
*
Đối thủ hôm nay của GI là SLZ, đội tân binh mới từ LSPL lên. Độ tuổi trung bình của các thành viên tương đối nhỏ, phong độ thi đấu có chút không ổn định, nhưng đôi khi có thể đánh ra được một ván xuất sắc.
Trước khi lên thi đấu, Tô Hành ở ngoài phòng nghỉ ngơi đã gặp người đi rừng SLZ.
Cậu bé nhìn thấy Tô Hành thì khựng lại hai giây, ngay sau đó trở nên phấn khích vì những đường nét nữ tính đặc thù trên khuôn mặt cô, khuôn mặt tràn đầy vui vẻ: "Sleeping?"
Tô Hành lễ phép gật đầu: "Cậu là?"
Cậu bé được phản hồi lại, trở nên phấn khích hơn: "Em là người đi rừng của SLZ! Là cái đội lát nữa sẽ đấu với chị đó."
Tô Hành bị sự nhiệt tình của cậu bé trước mắt làm cho hoảng sợ: "À... xin chào."
Tiểu Tân cười đến xán lạn: "Chào chị! Em có xem phát sóng trực tiếp của chị, siêu cấp thích chị luôn."
Tô Hành bật cười khi thấy sự biểu đạt của cậu thiếu niên này, tâm trạng vốn khẩn trương cũng được giảm bớt.
Tô Hành nhìn sức sống mười phần của cậu thiếu niên trước mặt, cười khẽ: "Tôi nhớ là phòng nghỉ của SLZ bên kia mà, cậu đến tìm người hả?"
"Vâng ạ," Tiểu Tân gật đầu, sau lại ngượng ngùng sờ ót chính mình, "em đến để tìm chị, vốn dĩ chỉ là tới để thử vận may thôi, không ngờ lại có thể thấy rõ được khuôn mặt thật của chị! May quá ha ha ha."
Vừa định mở miệng, giọng Lão Ngư phía sau truyền đến: "Chị gái, mau lên, chuẩn bị lên sân khấu rồi!"
Tô Hành gật đầu hướng Tiểu Tân xin lỗi: "Tôi vào trước đã, cậu cũng trở về đi, ván đấu bắt đầu rồi."
Nói xong, Tô Hành vẫy vẫy tay hướng cậu bé rồi bước nhanh vào phòng nghỉ.
Bên này, Tiểu Tân hưng phấn, nhảy nhót chạy về hướng phòng nghỉ