Edit: LazyGirl.
——————
Ngày hôm sau, trước khi lên thi đấu, Chu Lệnh Hành không biết ở đâu lôi ra một chiếc balo ở phòng nghỉ.
Người đàn ông trầm mặc sau khi đưa balo cho Tô Hành, nhanh chóng xoay người rời đi.
Tô Hành nghi hoặc nhìn chằm chằm Chu Lệnh Hành đang rời đi, chậm rãi mở balo ra.
Đập vào mắt là một bộ bàn phím cơ động màu đen toàn thân lấp lánh ánh kim cùng với một con chuột màu xám.
Tô Hành cầm lấy con chuột, nhẹ nhàng vuốt ve tứ phía của nó, những vị trí nhô ra khiến tim cô khẽ run.
Người đàn ông này, kỳ thực thì nội tâm cũng rất ôn nhu, chỉ là anh chưa bao giờ nói ra, nên ít người phát hiện.
Tô Hành bê chiếc balo nặng trĩu lên, đi theo những người khác cùng tiến vào bàn thi đấu.
Lúc đi ngang qua Chu Lệnh Hành, cô nhẹ giọng nói: "Cảm ơn."
Không chỉ cảm ơn về món quà này, mà còn cảm ơn vì sự quan tâm săn sóc của anh đối với cô.
Chu Lệnh Hành nghe vậy, thản nhiên nhúng vai, "Không cần phải cảm ơn, xem như là quà sinh nhật."
Lão Ngư đi bên cạnh nghe thấy được kêu to: "Hôm nay là sinh nhật của chị gái hả? Sao chị không nói cho bọn em biết?"
Tô Hành cười khẽ, yên lặng mang khẩu trang vào: "Cũng không phải là ngày quan trong gì."
Lão Ngư nhíu mày phản bác: "Sao mà không quan trọng, đây là sinh nhật đầu tiên của chị sau khi gia nhập GI đó!" nghĩ nghĩ, lại nói tiếp, "Hay là thi đấu xong, chúng ta ra ngoài ăn mừng chúc mừng sinh nhật chị đi! Đi ăn đồ Nhật đi!"
Tô Hành đang muốn lắc đầu từ chối, Chu Lệnh Hành liền đánh gãy lời của Lão Ngư, "Buổi tối đi ăn món cay Tứ Xuyên, còn giờ thì đi thôi, lên sân thi đấu."
Tô Hành hơi khựng lại, nhìn theo bóng dáng của người đàn ông phía trước, chậm chạp không di chuyển chân.
Chỉ có Lão Ngư vẫn còn đang sót lại, đứng lẩm bẩm: "Thời tiết vậy mà ăn món cay tứ Xuyên làm gì không biết, đồ ăn Nhật không phải tốt hơn sao?"
Tô Hành bật cười, xoay người lên đài, vội vàng đuổi theo Chu Lệnh Hành.
Đi đến sau lưng anh còn nhỏ giọng thì thầm: "Ăn món Nhật đi."
Chu Lệnh Hành cũng không quay đầu lại, nhưng có thể nghe ra giọng nói của anh đã trở nên nhẹ nhàng hơn: "Tùy cô."
Tô Hành nhướng mày, kêu đi ăn món cay Tứ Xuyên quả nhiên là vì cô mà.
Khi đi đến bàn thi đấu, hai người cùng ngồi xuống, Tô Hành suy nghĩ một chút, nhỏ giọng hỏi: "Sao anh biết hôm nay là sinh nhật tôi?"
Chu Lệnh Hành nhướng mày, "Trên hợp đồng của cô có ghi."
Tô Hành gật gật đầu, bắt đầu lấy ra trang bị thi đấu vừa mới nhận được, bắt đầu sửa soạn.
Tuy rằng trên mặt không lộ ra biểu cảm gì, nhưng hiện tại cô đang cảm thấy rất vui.
Thính phòng đột nhiên truyền đến một trận hét chói tai, Tô Hành nhìn sang, trong mắt hiện lên một ánh lửa.
FHL vào bàn thi đấu, Giang Nguyên với cái đầu vàng như cũ cười vẫy vẫy tay với những khán giả đang xem.
Như cảm nhận được ánh mắt rực lửa của Tô Hành, Giang Nguyên giả vờ như lơ đãng liếc qua, đúng lúc đối diện mặt cô.
Giang Nguyên cười càng thêm xán lạn, gật đầu chào Tô Hành.
Tô Hành lạnh lùng nhìn Giang Nguyên mau chóng dời ánh mắt đi.
Giang Nguyên lại nhìn qua Chu Lệnh Hành, chỉ là lần này không có ai nhìn đáp lại.
Ở bên sân khấu phụ kia, hai bình luận viên cũng cực kỳ phấn khích.
Tiểu Hải: 【 Hiện tại thì đội GI và FHL đã ổn định vị trí. Nếu như tôi không nghe lầm thì khi nãy lúc Giang Nguyên lên sân khấu, tiếng hoan hô cổ vũ rất lớn đúng không? 】
Ngốc Mao bình tĩnh đáp lại: 【 Anh nghe lầm rồi, là LING mới đúng. 】
Tiểu Hải: 【 ha ha dù sao thì cả hai tuyển thủ này đều rất nổi tiếng và được hoan nghênh nhất trong giới tuyển thủ chuyên nghiệp. Trận đối đầu giữa hai đội ngày hôm nay cũng rất được các khán giả mong đợi. 】
Ngốc Mao: 【 Đúng vậy, chúng ta có thể thấy được hôm nay Sleeping đã lên sân khấu, xem ra, đối mặt với đương kim quán quân LPL, GI cũng rất coi trọng nên mới để cho Sleeping lên thi đấu hôm nay. 】
Tiểu Hải: 【 Cũng thực kỳ lạ, tuy rằng Sleeping chỉ mới đấu có hai ván, nhưng chúng ta cũng đều thấy được thao tác cùng ý thức của cô ấy đều vượt trội hơn so với những người đi rừng khác. Tại sao GI lại để cho Sleeping ngồi ghế dự bị suốt nửa tháng nay? 】
Ngốc Mao: 【 Thực ra, tôi cũng đã gặp huấn luyện viên của GI trước khi lên sân. Theo anh ấy thì đây là để cho những người chơi khác có thêm cơ hội. Suy cho cùng, GI đã không còn hi vọng gì cho trận playoffs ① ở mùa giải lần này, nên việc trao thêm cơ hội để những tuyển thủ khác có thêm kinh nghiệm thi đấu cũng là một chuyện tốt. 】
Tiểu Hải: 【 Lí giải như vậy cũng không sai, nhưng kết quả của trận đấu ngày hôm nay sẽ quyết định đội nào có điểm cao nhất, là FHL hay NB, điều này mới là quan trọng nhất. 】
Ngốc Mao: 【 Đúng vậy, hiện tại hai bên đã tiến vào phần BAN&PICK, FHL được cấm trước, bọn họ sẽ BAN những tướng nào đây? 】
Tiểu Hải: 【 Lượt BAN đầu tiên chắc là LeBlanc của LING rồi, hả? Bên FHL BAN đi Master Yi? Tình huống này là sao? 】
Lượt BAN này của FHL khiến những người đang xem cảm thấy khó hiểu. Khán giả đang dần xôn xao, các fans thì đang bàn tán sôi nổi.
Tô Hành sắc mặt cứng đờ, theo phản xạ nhìn Giang Nguyên phía đối diện.
Vừa đúng lúc Giang Nguyên cũng đang nhìn cô, ánh mắt tràn đầy sự khiêu khích.
Tâm Tô Hành nhanh chóng chìm xuống đáy.
Người này... rõ ràng là cố ý.
Giang Nguyên biết Tô Hành không cam lòng, cũng biết được dự tính của cô.
Nhưng cô không lý giải được suy nghĩ của anh ta. Rõ ràng là đêm đó, cô có thể nhìn ra được, Master Yi của mình không có một tí uy hiếp gì với anh ta.
Trước khi rời đi còn trào phúng nói Master Yi của cô còn chưa đủ trình.
Kể từ ngày hôm đó, Tô Hành không hề chơi vị tướng này ở trước mặt bất kì ai. Theo lý thuyết thì hẳn là không có ai biết được cô sẽ chọn tướng nào, thậm chí cô còn không tiết lộ với huấn luyện viên và đồng đội.
Hiện tại nhìn lượt BAN này, không hiểu Giang Nguyên đang nghĩ gì?
Là trực giác? Hay là sớm có chuẩn bị?
Nếu chỉ dựa vào trực giác, thì đội anh ta đã lãng phí đi một lượt BAN vào một vị tướng mà xác suất cô chơi là không cao.
Nghĩ như thế nào cũng thấy lỗ.
Không lẽ.... có chuẩn bị?
Tô Hành bỏ cuộc, quyết định vứt mấy suy nghĩ này ra sau đầu, nhưng cái ánh mắt khiêu khích kia của Giang Nguyên cứ quanh quẩn trong đầu cô.
Chu Lệnh Hành ngồi bên cạnh đã sớm chú ý đến sự khác thường của Tô Hành, nhàn nhạt mở miệng: "Đừng dao động, đây là thủ đoạn của cậu ta."
Tô Hành nhìn một bên mặt vẫn vô