Edit: LazyGirl.
——————
Từ lúc Chu Lệnh Hành bế Tô Hành xuống, toàn bộ quá trình chỉ diễn ra vỏn vẹn nửa phút.
Nhưng cũng đủ để những fans đang xem thấy rõ.
Tình huống phát sinh bất ngờ khiến khung cảnh trở nên vô cùng quỷ dị.
Các fans vừa rồi còn hoan hô hò hét, không phải là sắp thắng sao?
Vì cái gì lại tạm dừng? Vì cái gì lại đầu hàng??
Vì cái gì lại xuống sân khấu??? Vì cái gì lại còn ôm Sleeping xuống sân khấu???
Sau khi hai bình luận viên nhận được thông báo từ trọng tài, lập tức trấn an người xem.
Tiểu Hải: 【 Là vầy, chúng tôi vừa mới nhận được thông báo từ trọng tài. Tuyển thủ bên GI thân thể có vấn đề nên không thể tiếp tục thi đấu. Vì thế, ván đấu này, đội chiến thắng là——FHL! 】
Vừa nói xong lời này, khán phòng vốn đang ồn ào bỗng chốc im ắng trở lại.
Không một tiếng hoan hô, không một ai nhảy nhót.
Khán phòng đặc biệt im lặng.
Ngay tức khắc, một tiếng hét thất thanh vang lên.
"Như thế nào liền biến thành FHL thắng! Trọng tài mắt mù sao!! Rõ ràng là GI chiếm ưu thế hơn hẳn FHL vậy mà lại nói FHL thắng??"
"Tôi có lầm hay không vậy? FHL đã trả cho trọng tài bao nhiêu tiền vậy? Tôi bỏ tiền ra mua vé chỉ để chứng kiến cảnh này thôi à?"
"Tuyển thủ của GI? Ai?"
"Hình như là Sleeping.... Vừa rồi thấy LING ôm Sleeping xuống."
"Chị gái bị sao thế... không lẽ nghiêm trọng lắm hả, sao không một ai nói rõ ràng vậy. Sao không ai nói về việc FHL thắng bằng cách này vậy?"
"Ha hả, tôi đã nói rồi mà, nữ tuyển thủ thì làm ra được trò trống gì? Trận thi đấu quan trọng như vậy, không chơi được thì đừng chơi."
"Sắp thắng rồi, không lẽ không trụ tiếp được nữa hả?"
"Người khác đều cố gắng khống chế chính mình không được phát sinh bệnh, hơn nữa chị gái ngay khoảng khắc kia liền phát bệnh ngay lập tức, người sáng suốt đều nhìn ra được. Nếu không có chị gái, GI cũng thua thôi, có gì khác nhau?"
"Trước đây, người đi rừng của GI tuy rằng đánh bị giết liên tục, nhưng ít ra đều hoàn thành mỗi trận đấu. Sleeping có thao tác tốt thì làm sao? Đến thi đấu cũng không đánh xong thì nói được gì?"
Người hâm mộ trên phát sóng trực tiếp lúc này còn dữ dội hơn nhiều.
【 Tình huống gì đang xảy ra vậy? Sao tôi lại cảm giác được là Sleeping đã ngủ mất rồi?? 】
【 Wow, tôi chưa bao giờ thấy có tuyển thủ nào đang đánh nửa chừng lại ngất đi luôn đó. 】
【 Này lầu trên, không phải là không thấy, chỉ là không biết mà thôi. Nhiều tuyển thủ chuyên nghiệp đã phải nghiến răng nghiến lơi ngay cả khi họ không khỏe ở giữa trận và kiên trì cho đến cuối trận. Có điều, con gái thì không thể chịu đựng được lâu như con trai thôi ha ha ha ha 】
【LING lại bế Sleeping kiểu công chúa??? 】
【 Sao mà lúc nào LING cũng bế Sleeping lên kiểu công chúa hết vậy??? 】
Bên phía GI lúc này, ba người còn lại cũng lặng lẽ xuống sân khấu. Phát sinh tình huống này, nên phần bắt tay giữa hai bên được miễn.
Trái lại bên phía FHL, ngoại trừ Giang Nguyên, những người còn lại trên mặt đều nở nụ cười.
Tuy rằng không phải thắng bằng chính thực lực của họ, nhưng chung quy lại thắng là được.
Đỗ Nhược cũng nhẹ nhàng thở hắt ra, bởi vì 20 phút máu chốt kia, cậu không dám nghĩ đến nếu đấu thua, fans sẽ ầm ĩ trách mắng cậu đến mức nào nữa.
Tựa hồ như cảm nhận được sự trầm mặc đến từ người bên cạnh, Đỗ Nhược nhìn về phía Giang Nguyên: "Đừng để ý như vậy, đợt giao tranh cuối không nhất định người thua là chúng ta, hơn nữa, GI có thắng thì cũng không có ích gì."
Giang Nguyên sắc mặt vẫn như cũ: "Phải không."
Giọng nói trầm thấp này của Giang Nguyên khi đến tai Đỗ Nhược nghe rõ sự châm chọc.
Đỗ Nhược ngoài ý muốn nhìn chằm chằm Giang Nguyên, thế nhưng không nói nên lời.
Giang Nguyên im lặng, bắt đầu thu dọn đồ đạc.
Thật lâu sau, anh quay sang hỏi Đỗ Nhược: "Cậu thật sự nghĩ là chúng ta sẽ thắng trận giao tranh cuối đó?"
Đỗ Nhược sửng sốt, mau chóng trả lời: "Đúng vậy, kinh tế của chúng ta chỉ kém có 2000 vàng mà thôi, có khả năng thắng."
Giang Nguyên cười cười đầy châm chọc: "Đây chính là lí do cậu mãi mãi không thể hơn được Chu Lệnh Hành."
Cuối cùng, Giang Nguyên khôi phục lại bộ dáng bất cần đời kia.
Đỗ Nhược mặt cứng đờ, tay nắm chặt, nghĩ đến hiện tại còn ở trên sân khấu, cuối cùng từ bỏ.
Trọng tài lúc này cũng đi tới vẫy tay với mọi người: "Sao các cậu lại di chuyển chậm vậy, mau ra cảm ơn khán giả đi."
Mấy người FHL nghe thấy liền nhanh chóng di chuyển, không nghĩ tới Giang Nguyên lại hướng ra phía sân khấu: "Tôi không đi, không thể chịu nổi cách thắng này."
Trọng tài sững sờ, nhìn bóng lưng Giang Nguyên một lúc lâu, phất tay áo bỏ đi.
Mặc kệ vậy, dù sao kết quả này cũng đã được công bố rồi.
*
Trên đường trở về căn cứ, không khí trong xe cực thấp, Chu Lệnh Hành nhìn người con gái đang ngủ say bên cạnh, không khỏi cảm thấy buồn cười.
Thật đúng là, hoặc là không phát bệnh, hoặc là phát bệnh đúng thời điểm quan trọng.
Cũng coi như một loại năng lực.
Tiểu Bản ngồi một bên nhìn thấy Chu Lệnh Hành cười, không khỏi thấy không lạnh mà rét.
Yêu quá hóa điên hả? Tình huống nào rồi mà còn ngồi đó cười cho bằng được? Không lẽ là mất trí??
Còn Lão Ngư vẫn luôn dán mắt lên cái người ở hàng phía trước. Thẩm Giai Niên yên tĩnh đến đáng sợ.
Trầm mặc cả một đoạn đường, lúc đến căn cứ, Lão Ngư nhịn không được mở miệng: "Huấn luyện viên, tiếp theo chúng ta sẽ làm gì đây?"
Thẩm Giai Niên quay đầu, vẻ mặt vô cảm nói: "Làm gì là làm gì?"
Lão Ngư ngượng ngùng, bất an nói:"Trên mạng đều đang mắng chị gái, chúng ta mặc kệ sao?"
"Nên làm gì, việc này không cần cậu phải nhọc lòng." Thẩm Giai Niên quay đầu lại, thanh âm lãnh đạm khiến người khác cảm thấy đáng sợ.
Lão Ngư còn muốn hỏi tiếp thì Wave đánh gãy: "Trên mạng nói gì thì kệ họ, cậu quản làm gì."
Vừa dứt lời, tất cả mọi người trong xe đều kinh ngạc nhìn Wave.
Cậu ta vừa nói giúp cho Tô Hành? Hôm nay trời sập à?
Wave hứng hết toàn bộ ánh mắt của mọi người, mất tự nhiên, bĩu môi, gương mặt ửng đỏ.
"Nhìn cái gì mà nhìn? Bộ nói không đúng à?"
Tôn Hòa vỗ vỗ vai Wave, trêu chọc nói:"Bởi vì cậu nói quá đúng luôn đó."
Chả hiểu nổi mấy người này luôn!!!
Nói đúng thì nhìn gì mà nhìn chằm chằm dữ vậy? Bộ cậu đẹp trai quá hay sao mà nhìn???
Tiểu Bản cùng Lão Ngư phốc cái, cười