Edit: LazyGirl.
——————
Chu Lệnh Hành ôm Tô Hành đến hàng ghế sau của chiếc taxi anh vừa mới gọi, đầu cô mất đi trọng lực, nghiêng hẳn sang bên phải.
Vài sợi tóc lòa xòa trên trán và trên môi. Có lẽ Tô Hành cảm thấy ngứa ngáy nên vươn đầu lưỡi ra liếm nhẹ.
Đầu lưỡi đương nhiên không thể kéo được tóc ra, ngược lại còn khiến nó dính chặt vào môi.
Chu Lệnh Hành nhìn đôi môi phấn nộn của cô, ánh mắt dần tối sầm.
Sau đó vươn tay ra, giúp Tô Hành vén nhẹ tóc ra sau đầu.
Lòng bàn tay của anh dán trên mặt cô, khuôn mặt của Tô Hành thì lạnh, bàn tay của anh lại ấm, cô mơ mơ màng màng, cảm thấy thực thoải mái.
Sau đó vô ý thức ở trong lòng bàn tay anh cọ họ hai phát.
Chu Lệnh Hành sợ tư thế ngồi của Tô Hành không thoải mái, muốn điều chỉnh đầu cô lại, không ngờ lại bị cô gái này cọ cọ một cách vô ý như vậy.
Tâm ngứa ngáy.
Anh hít sâu một hơi.
Khẽ nhúc nhích tay một chút, yên lặng rút ra.
Trở lại căn cứ, Chu Lệnh Hành ngay lập tức ôm Tô Hành trở về phòng.
Giọng nói yếu ớt của người con gái vang lên: "Khát."
Ngay cả khi cô đang say, vẫn lời ít ý nhiều, ngắn gọn súc tích vô cùng.
Chu Lệnh Hành rót nước, ngồi xuống mép giường, dùng bàn tay to nâng đỡ cô lên: "Uống nước."
Tô Hành mở miệng, uống vài miếng, sau đó liền hướng đến lồng ngực của Chu Lệnh Hành —— ngủ thiếp đi.
"......." Chu Lệnh Hành đột nhiên không thể phân biệt được là Tô Hành đang ngủ say hay do bệnh tái phát nữa.
Anh đắp chăn ngay ngắn lại cho cô, đứng dậy ra khỏi phòng.
Vừa vặn đúng lúc mọi người trở về căn cứ, Tôn Hòa đang đỡ hai người hai bên, phía sau còn có một nhân viên công tác đang hộ giá Lão Ngư.
Wave đang được Tôn Hòa đỡ, nheo nửa con mắt, nhìn người đàn ông vừa mới bước ra từ phòng Tô Hành, chậm rãi phản ứng, lớn giọng nói: "Anh, sao anh lại bước ra từ phòng Tô Hành?"
Tôn Hòa ném Wave lên sô pha, sau đó xoay người tiếp nhận Lão Ngư: "Cảm ơn, anh đi về trước đi."
Nhân viên công tác gật đầu: "À... OK."
Sau khi anh nhân viên rời đi, Wave vô lực quơ chân múa tay: "Anh còn chưa trả lời mà..... hức, sao anh lại bước ra từ phòng Tô Hành?"
Chu Lệnh Hành cũng không thèm để ý đến Wave, lập tức quay trở về phòng.
Tôn Hòa gọi lại: "Cậu tới giúp anh khiêng mấy đứa này về phòng đi."
Chu Lệnh Hành đỡ Wave về phòng.
Wave dựa đầu lên vai anh, đi đến mép giường lẩm bẩm: "Sao anh lại từ....."
Lời còn chưa nói xong, liền bị Chu Lệnh Hành trực tiếp ném thẳng lên giường.
*
Rèm cửa không được kéo xuống, ánh mặt trời chiếu lên gương mặt của người con gái, mang theo một tia ấm áp.
Tô Hành mở mắt ra, cảm thấy đầu đau nhức vô cùng.
Cô ngồi dậy, quần áo nhăn nhúm, cô vội vàng nhìn quanh phòng một lượt, ký ức đêm qua vội vã ùa về.
Uống nhiều quá, sau đó Chu Lệnh Hành.... ôm cô về.
Ký ức dừng lại khi cô đột nhiên tiến vào trong lồng ngực người đàn ông.
Lại được ôm.
Trên người vẫn còn mùi rượu, có chút khó chịu, Tô Hành nhanh chóng xoa đầu đứng dậy, cầm lấy khăn tắm đi vào tắm rửa.
Tới lúc tắm xong, cả người cũng đã tỉnh táo hơn, nhìn thời gian, vậy mà đã 6 giờ 40 phút rồi à.
Chợt nhớ tới phát sóng trực tiếp.
Tô Hành đeo khẩu trang lên, mở livestream lên.
Phòng phát sóng sau năm phút đã đạt đến con số hai ngàn người xem.
【 6 giờ 40 phát sóng??? 】
【 Tôi còn đang tính chuẩn bị đi ngủ đây, Sleeping đang ngủ hay là tỉnh vậy? 】
【 Không phải nói bị bệnh à? Nhìn sơ qua thì thấy có việc gì đâu, giải thích chút đi. 】
【Lầu trên nói nhiều ghê, ngươi là ai mà Sleeping phải giải thích cho ngươi? 】
【 Tôi là fan của GI, không lẽ fan thì không có quyền được biết ?? 】
Tô Hành không thèm nhìn đến bình luận, mở giao diện trò chơi ra, bắt đầu lập tổ đội vô trận.
Buổi sáng ít người, mười phút rồi vẫn chưa ghép được.
Tô Hành chờ có chút mệt, hủy bỏ ghép, đổi thành một vị trí đi đường khác.
Không phải là cô không muốn đánh ở vị trí khác, mà làm vậy chỉ để nhanh chóng ghép được đội, đa số vẫn toàn là chọn vị trí đi rừng.
Nhưng... chỉ là đa số mà thôi.
Tiến vào giao diện BAN&PICK, Sleeping được đề cử ở vị trí SP.
Tô Hành gõ phím: 【 Có ai đi rừng không? 】
Người đi rừng số 1: 【 Không cho, không đổi.】
.......
Sleeping: 【 Tôi có thể C. 】(*)
Mặt khác, những người đồng đội khác nhận ra Tô Hành, vội vàng nói đỡ.
【 Đổi với cô ấy đi! Cô ấy là tuyển thủ chuyên nghiệp đó. 】
【 Người đi rừng của GI đó, người huynh đệ, chúng ta có thể nằm thắng nhe. 】
Người đi rừng số 1: 【 Không cho. 】
Khung chat yên tĩnh vài giây, người chơi xạ thủ trong đội lên tiếng: 【 Tôi đã kiểm tra thành tích của người đi rừng này rồi, tỷ lệ thắng cũng cao, không sao đâu, đánh ổn chút là được. 】
Người đi rừng số 1: 【 GI vừa mới thua mấy ngày hôm trước, nếu tôi là bạn, mấy ngày này tôi cũng không dám ló mặt ra, thật mất mặt. 】
Tô Hành đáy mắt khẽ biến động.
Cô mở công cụ tìm kiếm chiến tích, nhập vào ID của người đi rừng số 1 vô.
Những vị tướng hay dùng: tu sĩ mù Lee Sin, Graves, quả phụ Evelynn.
Tu sĩ mù có xác suất thắng cao hơn, tiếp theo là Graves, còn Evelynn thì chưa đến 50%.
Bởi vì ít người nên làn đạn cũng không nhiều.
Trong đó còn có một bình luận: 【 Sao tôi cứ cảm giác như Sleeping sẽ bắt đầu gây sự vậy... 】
Bình luận đó vừa lên, mọi người liền thấy Tô Hành yêu cầu BAN Graves.
Tới lượt PICK.
Tô Hành ấn chọn tu sĩ mù Lee Sin.
Làn đạn đồng thời oanh tạc.
【666666666 nhằm ngay chính đồng đội của mình, chiêu này tôi phục. 】
【 Thật, cô ấy hài quá. 】
ADC: 【???? 】
ADC: 【 Không thấy người khác nói không cho à??? 】
Người đi rừng số 1: 【 Đã báo cáo. 】
Trên màn hình, có thể nhìn thấy Tô Hành nhướng mắt, bắt đầu gõ chữ.
【 Tu sĩ mù Lee Sin đi SP. 】
ADC/ người đi rừng số 1:【..........】
Đến lượt chọn của người đi rừng, quả nhiên không ngần ngại khóa vào Evelynn.
Ý cười trên mặt Tô Hành càng đậm, không giảng đạo lý được thì chỉ có thể động thủ.
Lúc tiến vào trò chơi, mấy người ở phía đối diện liền bắt đầu gõ chữ.
【 Sleeping?? Tôi đang được chiếu trên kênh phát sóng à?? 】
【 Buổi sáng vừa lên đã gặp ngay tuyển thủ chuyên nghiệp. Trời không thương tôi mà. 】
【 Chị gái ơi, nhẹ nhàng thôi!! Em còn muốn được thăng cấp!! 】
Trong năm phút đầu tiên, mọi người đều đánh rất quy củ.
Tô Hành một bên vừa chú ý đến hướng đi của quả phụ Evelynn, một bên giúp ADC nhà mình ăn lính, nhanh chóng phát triển lên cấp độ 6.
Trận giao tranh đầu tiên xảy