Kỳ thật, anh cũng không có tức giận như vậy, chỉ là...!Anh muốn nhìn bộ dạng Kỳ Trâm lo nghĩ vì mình, muốn biết cô quan tâm đến mình bao nhiêu, anh cũng biết bộ dạng mình sinh hờn dỗi với cô rất ngây thơ, nhưng anh chỉ muốn biết cô có quan tâm tới anh hay không.
Hết lần này tới lần khác cô chạy trốn không thấy bóng dáng, anh làm thế nào để giữ cô đây?
“ Tống Trọng Hi! Tống Trọng Hi!” Đang lúc anh suy nghĩ đến nhập thần, đột nhiên từ cửa ra vào vang lên âm thanh kêu to tên anh.
“Ừ? Có chuyện gì sao?” Truyền Đạo! Anh đến đây làm gì vậy? Vừa rồi không phải đã nói chuyện xong rồi sao? Tại sao bây giờ lại chạy đến tìm anh?
Trước khi Uông Truyền Đạo nói chuyện, vẫn không quên trêu chọc bạn tốt chút: “Tôi quên nói với cậu! Ánh mắt của cậu thật sự giống với trước kia, tìm một học sinh trường học lừng lẫy nổi danh làm sinh viên trợ giảng.
Cậu muốn tôi mệt chết mới cam tâm sao?” Thời gian này, người tiếp thu phàn nàn từ bốn phương tám hướng đều là anh.
“Trường nào chịu dùng học sinh thành tích không tốt làm việc công?” Phương pháp nào là đúng? Muốn ói chút hay không?
Tống Trọng Hi tức giận liếc anh ta, bây giờ là như thế nào? Lúc trước cũng là do anh ta sai khiến anh, hiện tại hối hận có thể quá muộn hay không?
“ Kỳ Trâm là đội trưởng đội bóng rổ nữ, lớp phó lớp học...!Thỉnh thoảng còn phải giúp hội học sinh làm ít việc...!Nói tóm lại, cô ta là một nhân vật phong vân của trường học.
Giờ vừa làm vừa học của cậu đã chiếm đi thời gian của cô ấy rất nhiều.” Không ít học sinh tới kháng nghị với anh, Đồ Tĩnh cũng hi vọng Tống Trọng Hi có thể sắp xếp lại một ít thời gian, bởi vì gần đây sau khi học xong cũng rất ít khi thấy bóng dáng Kỳ Trâm.
“Những điều này, cô ấy không có nói với mình.” Liếc nhìn bạn tốt, giọng điệu Tống Trọng Hi tỏ vẻ đạm mạc.
Huống chi hiện tại cô đã biến đi không thấy bóng dáng, không ở phòng làm việc của anh...!Truyền Đạo chạy tới kháng nghị chuyện này với anh, cũng không khỏi quá buồn cười đi?
“Cá tính cô ấy còn mạnh hơn đàn ông...!Những điều này hẳn là cũng sẽ không nói ra.” Uông Truyền Đạo lưu ý đến biểu lộ quái dị trên mặt trứng thối, nhàn nhạt giải thích thói quen thường ngày của Kỳ Trâm.
“Cô ấy có khí chất nam tử ở chỗ nào? Chỉ quá thẳng thắn thôi.” Tống Trọng Hi nghe được chữ làm cho mình nhíu mày, mở miệng uốn nắn.
“Chuyện này sao...” Nên nói như thế nào?
Cô cũng thẳng thắng đến hơi quá đáng a? Còn có, con gái không phải nên hàm súc, uyển chuyển sao? Cô luôn cực kỳ trực tiếp, lại quá nặng nghĩa khí bạn bè...!Uông Truyền Đạo có thể đưa