Trước khi đi làm mấy ngày, Hạ Thụy và Phùng Duệ Hiên chọn buổi chiều thứ 6, trước khi đi làm hai hôm để đi mua quần áo.
Vì chiều thứ 6 Hạ Thụy định đi mua đồ xong thì đón Bánh Bột tan học rồi về nhà luôn.
Phùng Duệ Hiên đưa Hạ Thụy đến shop bán đồ công sở cao cấp mà anh hay mua.
Ban đầu Hạ Thụy hơi ngại vì thấy khá đắt tiền, nhưng Phùng Duệ Hiên cứ bắt cậu vào bằng được.
Quản lí và nhân viên của shop rất quen mặt Phùng Duệ Hiên, dù anh chỉ thỉnh thoảng đi mua đồ với trợ lí, còn không thì toàn đưa thẻ cho trợ lí tự mua.
"Chọn mấy bộ đồ công sở cho em này, người quan trọng của tôi, chọn cẩn thận."
Phùng Duệ Hiên nói với nhân viên phục vụ xong liền kéo Hạ Thụy ngồi trên ghế.
"Không cần xem qua mà cứ để người ta lấy cho mình như vậy à?" - Hạ Thụy có chút lo lắng hỏi.
Phùng Duệ Hiên: "Yên tâm đi, mấy người đó quen mặt anh rồi, sẽ chỉ lấy những bộ đẹp nhất trong cửa hàng thôi."
"Nhưng giá cả...."
"Không sao hết, tiền của anh thì đằng nào cũng để em tiêu còn gì."
Hạ Thụy không nói được câu nào, Phùng Duệ Hiên thì ghê rồi!
Rất nhanh, nhân viên cửa hàng lấy ra 5 bộ đồ, chủ yếu đều là áo sơ mi đủ màu đủ kiểu mix với quần âu.
Hạ Thụy nhận lấy từng bộ một rồi vào trong thử đồ.
Đầu tiên là chiếc sơ mi xanh da trời với quần âu trắng.
Phùng Duệ Hiên: "Quá đẹp, da trắng bóc luôn.
Lấy!"
Bộ thứ hai là sơ mi kẻ đen trắng với quần âu đen lịch lãm.
Phùng Duệ Hiên: "Rất đẹp trai.
Lấy luôn!"
Bộ tiếp theo là sơ mi màu ngọc trai, rồi đến sơ mi đen, Phùng Duệ Hiên đều chốt một câu: "Lấy hết!"
Hạ Thụy lườm Phùng Duệ Hiên một cái, sau đó chỉ lấy 4 trong 5 bộ đồ nhân viên đưa ra, còn lại một bộ cậu tự tay chọn theo phong cách của mình, một bộ Phùng Duệ Hiên chọn cho cậu.
Mua đồ xong xuôi thì quẹt thẻ trả tiền, Hạ Thụy nhìn những con số nhảy múa trên máy thì nhủ thầm: Giá tiền cũng chỉ là con số thôi mà! Phùng Duệ Hiên không lo, mình cũng không lo!
Cứ tự nhủ thầm như thế cho đến khi ra khỏi cửa hàng, Phùng Duệ Hiên hỏi cậu: "Bây giờ còn lâu nữa mới đến giờ Bánh Bột tan học, em có muốn đi đâu không?"
Bởi vì Phùng Duệ Hiên đón Hạ Thụy từ trường cậu, hai người ăn trưa xong thì đi mua sắm nên bây giờ vẫn còn nhiều thời gian.
Hạ Thụy nghĩ, đã đến lúc cậu thể hiện rồi đây!
"Đi xem phim đi, em bao."
Hạ Thụy không cho Phùng Duệ Hiên cơ hội phản bác, cậu trả hết tiền mua vé, mua bỏng, mua nước.
Phùng Duệ Hiên chỉ đành tận hưởng sự chiều chuộng của em người yêu, tay cầm cốc nước và bỏng đi vào phòng chiếu phim.
Hai người chọn một bộ phim hành động 3D, Hạ Thụy cứ nghĩ mình đi xem phim nhiều thì kiểu gì cũng sẽ không còn bị lạ lẫm với thể loại phim này nữa.
Thế nhưng không