Cho dù Hạ Thụy không muốn, cũng bị Phùng Duệ Hiên bắt phải kể lại chi tiết mọi chuyện cho anh, nếu không anh sẽ lôi đầu từng người trong công ty cũ của cậu ra để tra hỏi.
Hạ Thụy không còn sự lựa chọn nào khác, chỉ đành thật thà kể lại tất cả mọi chuyện.
Kể xong, cậu nắm tay anh, lắc lắc: "Anh đừng làm gì quá đáng đó, dù sao thì em cũng rời công ty đó rồi."
Phùng Duệ Hiên nắm lại tay cậu: "Em yên tâm, anh chỉ xử lí những người dám làm em buồn thôi."
Nội tâm Hạ Thụy: Cả cái công ty đó đều làm tui buồn hết, giờ tính sao??!!
Cậu vẫn tiếp tục khuyên anh: "Phùng Duệ Hiên, nghe em bảo nè, mọi người trong công ty là tát nước theo mưa, hùa theo thôi, nhưng cũng không thiếu những người có chính kiến, mà đó lại là số ít và em không biết đó là những ai cả.
Anh đi xử lí tất cả thì bọn họ sẽ rất đáng thương.
Hơn nữa là, chỉ một thời gian nữa thôi, khi có chuyện khác mới hơn, hot hơn, mấy người đó sẽ quên đi chuyện của em, sẽ có người nhắc đến tên mới nhớ em là ai, cũng có người quên hẳn luôn."
Phùng Duệ Hiên nghĩ rồi lại nghĩ, cuối cùng thở dài, mềm lòng đồng ý: "Được, anh đồng ý!"
Hạ Thụy hỏi Phùng Duệ Hiên định làm gì thì anh chỉ cười mà không nói.
...
Mấy hôm sau đó, Hạ Thụy nhận được tin nhắn của một số lạ.
[Tôi là Đại Minh!]
Nhắn thế này nghĩa là Phùng Duệ Hiên đã xử lí xong rồi nhỉ?
Hạ Thụy cũng lịch sự chào lại, còn giả bộ hỏi có chuyện gì không.
Kết quả là Đại Minh nhắn một tràng dài những lời xin lỗi Hạ Thụy về việc cậu ta đã từng gây ra.
Người tiếp theo là quản lý đã ép Hạ Thụy phải viết đơn nghỉ việc.
Cô ta chỉ xin lỗi và nói mình đã bị cách chức, chuyển sang bộ phận khác và trừ lương.
Những nhân viên trong phòng ban thì bị cảnh cáo.
Hạ Thụy không hiểu cô ta phải nhắn thế này cho cậu làm gì, ý cô ta là sao?
[Chị nói cho tôi biết mấy cái này làm gì? Về hậu quả mà tôi gây ra à? Đây là thái độ hối lỗi của chị?]
Có vẻ như vì Hạ Thụy làm căng lên, sau đó quản lý gửi hẳn tin nhắn thoại, xin lỗi cậu chân thành.
Hạ Thụy hoàn toàn có thể hiểu được, Đại Minh trẻ người non dạ, bị dọa là sợ nên vội vàng hối lỗi, còn bà chị quản lí là cáo già thành tinh, đương nhiên không dễ chấp nhận việc mình bị hạ bệ như vậy.
Hạ Thụy đang định cất điện thoại thì lại có một tin nhắn khác gửi đến.
Cậu lưu tên người này nên biết, đây là đàn anh từng nói cho cậu biết cậu bị cô lập ở công ty, là người tốt nhất với cậu ở nơi đó.
[Rảnh gọi điện thoại không?]
[Anh tan làm rồi