3.
Hôm đó tôi đến nhà em, muốn đem tin tức này cho em biết, nhưng lại nhìn thấy em đang ôm một chàng trai, cậu ta còn tặng hoa hồng cho em.
Tôi ghen phát điên, lái xe bỏ đi, tìm một quán bar uống say một mình. Trong lúc bị mấy người oanh yến vây quanh, tôi nhíu mi đem toàn bộ đuổi đi hết.
Họ đều không bằng một ngón tay của Khương Lập Hạ, trong lòng tôi đã nghĩ như vậy.
Tâm trí lại không ngừng hiện lên hình ảnh em ôm ấp người đàn ông khác, bởi vì tôi không thường xuyên đến nên em đi tìm tình nhân khác sao? Tôi phát đien rồi, lái xe chạy đến nhà em.
Hai giờ sáng, tôi nhìn thấy em để bó hoa hồng trên mặt đất, lý trí như dây cung bị đứt.
Nhưng em nói, đó chỉ là biên tập của em, cậu ta thất tình, em chỉ an ủi một chút thôi.
Nghe có vẻ vụng về, nhưng tôi thực sự tin vào điều đó, bởi vì Lập Hạ sẽ không bao giờ lừa gạt tôi.
Tôi vẫn là tình nhân của em.
Em không muốn ly hôn, tôi sẽ chờ, chờ em cũng người đàn ông kia rời xa.
Chúng tôi giống như đôi tình nhân bình thường, cầm tay tản bộ, thời gian tĩnh lặng, tôi đau đớn giãy giụa dưới sự ngọt ngào này.
Tôi hèn hạ đấy, tôi đáng hổ thẹn đấy, dùng thủ đoạn ti tiện này để được vui vẻ bên cạnh em.
Hôm đó em ấy đi họp lớp, tôi đợi cô em ở dưới nhà hàng từ sớm, không có việc gì làm, tôi vào xem vòng bạn bè, tình cờ thấy được đoạn video quay cảnh một người đàn ông thổ lộ tình cảm với em.
Không kịp nghĩ gì nhiều, tôi lao vào phòng riêng, vân đạm phong kinh nói:" Cô ấy đã kết hôn, tôi là tình nhân của cô ấy."
Lúc đưa em ấy ra ngoài, tôi quay lại nhìn người đàn ông đang sững sờ, khóe miệng nở một nụ cười đắc thắng.
Cho dù chỉ là tình nhân, nhưng tôi là duy nhất.
4.
Về sau, em bị bạo lực trên mạng.
Tôi đau lòng muốn chết.
Tôi lý trí giải quyết vấn đề, muốn em hãy tin tưởng tôi. Em do dự nhưng cũng đưa bản ghi nhớ cho tôi, nói thật, tôi bị bản ghi nhớ mười mấy GB dọa cho sợ ngây người.
Em ấy đã viết gì mà chiếm nhiều bộ nhớ đến thế? tôi không khỏi thắc mắc.
Đọc xong tôi còn kinh ngạc hơn, hóa ra đó là từng câu chuyện của chúng tôi, hóa ra cuốn tiểu thuyết của em viết về từng câu chuyện của chúng tôi.
Tôi đã mất bốn giờ để đọc xong bản ghi nhớ, đột nhiên nhận ra rằng chúng tôi đã trải qua rất nhiều điều.
Nhưng chúng tôi vẫn chia tay, là tôi có lỗi với em.
Tôi nói đi nói lại lời xin lỗi, vì sự sơ xuất của mình mà đã phụ tình yêu chân thành
và ấm áp của em.
Tôi bắt đầu làm thêm giờ, tăng ca điên cuồng, chỉ để giúp em ấy giải quyết mọi việc, tôi nhờ người tìm ra địa chỉ IP của thủ phạm, chính là tác giả Vạn Lan vô danh đó.
Tôi cười nhạo, một người như vậy vẫn muốn lợi dụng sự nổi tiếng của Lập Hạ nhà tôi? Tôi sẽ kiện cô ta phá sản.
Hôm nay, cuối cùng tôi đã xử lý tất cả manh mối cùng bằng chứng, lái xe đến nhà Lập Hạ.
Nói thật, trước khi gõ cửa đã nghe thấy tiếng nấu ăn trong nhà, tôi đã đoán đại khá, tay có chút run rẩy.
Tôi vẫn gõ cửa, tôi muốn xem, đến tột cùng là người đàn ông như thế nào có được em.
Đó là một người đàn ông ngoài 30, chất phác, thật thà. Anh ấy thật hạnh phúc, Lập Hạ đã từ bỏ tôi chỉ vì anh ấy.
Tôi tỉnh táo quan sát anh, bên ngoài mặt duy trì tỉnh táo nhưng trong lòng cơn ghen đang gào thét. Tôi không biết đây là lần thứ bao nhiêu tâm lý bị sụy đổ, chỉ vì một mình em.
5.
Người đàn ông kia rời đi.
Anh ấy không phải chồng của Lập Hạ, Lập Hạ chưa kết hôn.
Tôi thực sự thấy hạnh phúc.
Trước giờ, em vẫn luôn là của tôi.
Tôi đề nghị kết hôn, nhưng em đưa ra yêu cầu muốn tôi xử lý xong vụ trên mạng.
Được, dù sao sự việc cũng sẽ nhanh chóng kết thúc, tôi trở về công ty, dùng tốc độ nhanh nhất sửa sang lại tài liệu, còn đích thân quay video làm sáng tỏ.
Tôi tìm không ít bạn đại học đến giúp đỡ làm chứng cứ, sự thật là tôi có chút tâm tư nhỏ, trong đoạn video, tôi nói tôi là bạn trai em.
Tôi muốn nói cho tất cả đều biết, Lập Hạ là của tôi.
Sự việc cuối cùng cũng được đưa ra ánh sáng, tôi nóng lòng muốn đến nhà em tìm sổ hộ khẩu, nhưng em lại muốn ngủ tiếp.
Nực cười, sao có thể để em ngủ tiếp? Tôi muốn làm người đàn ông đầu tiên lãnh chứng trong hôm nay.
Lần đầu tiên trong đời tôi ghét cục dân chính, tại sao lại mở cửa muộn như vậy?
Cầm giấy chứng nhận, cô gái tôi yêu nhiều năm, từ hôm nay vĩnh viễn là của tôi rồi.
_________Hoàn___________