Công viên thành phố rộng lớn, hai vợ chồng cô ngồi trên xe điện, trên tay anh bế tiểu Phi đáng yêu.
Hôm nay gia đình nhỏ của cô sẽ đưa bảo bối đi công viên giải trí.
Xe điện chạy qua đài phun nước hình phượng hoàng dát vàng rất lớn, tiểu Phi thích thú đưa mắt nhìn đắm đuối, miệng nhỏ cười khúc khích, hai bàn tay bé xíu vỗ vỗ vào ngực Sở Triệu:
- A...
Anh nở nụ cười, nhóc nhỏ đáng yêu thế nào này sao mà không cưng cho được.
- Đài phun nước kìa con, lát nữa ba chụp hình cho con ở đó chịu không?
Tiểu Phi ngước nhìn anh, đôi mắt to tròn híp lại, đôi môi chúm chím cười tươi rói.
Dường như cậu nhóc cảm nhận được tình yêu thương của Sở Triệu dành cho mình nên rất hạnh phúc.
- B...a...ba...
Nghe con trai gọi ba rõ như vậy, cô mỉm cười, nhẹ nhàng hôn lên má tiểu Phi:
- Con trai của mẹ giỏi quá.
Sở Triệu giữ đúng lời hứa, tranh thủ sắp xếp ngày nghỉ để đưa cô và con trai nhỏ đi chơi.
Nhìn vợ con vui vẻ, lòng anh liền thấy vui sướng vô cùng.
Đi dạo một vòng khu trò chơi, cô đặt tiểu Phi ngồi trên xe hơi điện nhún nhảy, cậu bé cười tươi thích thú.
Sở Triệu lấy điện thoại ra chụp lại hình vợ con đang vui tươi.
Một người thợ chụp ảnh nhìn thấy gia đình nhỏ liền mỉm cười:
- Gia đình mình có muốn chụp một bức ảnh kỷ niệm không? Trong mười lăm phút là lấy ảnh luôn.
Anh và cô nhìn nhau, có vẻ như cả hai đều muốn chụp ảnh kỷ niệm để lưu giữ khoảnh khắc vui vẻ này.
Sở Triệu bế tiểu Phi trên tay, cô nhìn con trai, dịu dàng cất lời:
- Cục cưng ơi, cười lên nào con.
Nhóc nhỏ cũng rất biết phối hợp với ba mẹ mà nở nụ cười toe toét.
Cô khoác tay anh, cùng nhau nhìn vào ống kính mỉm cười hạnh phúc.
- Đúng rồi, đẹp lắm, chuẩn bị chụp nào, một...hai...ba!
—————————————
Bức ảnh ba người bên nhau vui vẻ được treo trong phòng ngủ, Tố Du ngồi ngắm bức ảnh mà trong lòng tràn ngập sự hạnh phúc.
Sau khi ăn no thì tiểu Phi đã ngủ say, cô vừa xuống bếp chuẩn bị bữa trưa với dì Viên để lát nữa Sở Triệu về dùng cơm thì lại nghe thấy tiếng chuông cửa.
Người giúp việc từ ngoài đi vào, nhìn cô cất lời:
- Cô Tố Du, có cậu Vu Tuấn đến tìm cô.1
Cô có chút ngạc nhiên, chưa kịp đáp lời thì Vu Tuấn đã bước vào trong, vì nôn nóng gặp cô nên anh ấy để hẳn xe bên ngoài cổng rồi đi vào.
- Anh Vu Tuấn, lâu rồi không gặp.
Hôm trước anh gọi điện cho em, bảo là chúng ta có cuộc hẹn đi ăn, nhưng xin lỗi em không nhớ...
Cách đây một ngày, Vu Tuấn gọi điện thoại cho Tố Du sau khi anh ấy đến shop thời trang Faye cô hay làm việc để tìm cô.
Tuy nhiên, nhân viên ở shop nói cô vừa bị tai nạn dẫn đến mất một phần trí nhớ, hiện tại