Nghe Tần Dịch Phong trình bày một hồi, sau cùng thanh tra Liêm đột nhiên bật cười ha hả.
“Được rồi, cậu Tần biết điều như vậy… lần này xem như xí xóa nhé!”
Tần Dịch Phong lòng thầm xem thường, hắn tưởng thanh tra Liêm khó nhằn cỡ nào… hóa ra đứng trước số tiền khổng lồ vẫn không tránh được cám dỗ.
Hắn cười giả lả, bắt tay thanh tra Liêm:
“Cảm ơn anh Liêm đã suy nghĩ cho Tần Thị, chuyện này tôi và Tần gia không bao giờ quên, chúng tôi sẽ mang ơn anh suốt đời…”
Thanh tra Liêm rút tay mình ra khỏi tay Tần Dịch Phong, ánh mắt xoẹt qua tia bất thường:
“Cậu nói thế làm tôi rất áp lực.
Nhưng yên tâm đi, mọi chuyện đâu sẽ vào đó thôi.”
Thái độ thanh tra Liêm y như ý của Tần Dịch Phong, tạm thời xem như mọi chuyện đã được giải quyết.
Hắn ta xuống xe, bỏ lại phía sau sắc mặt thanh tra Liêm đã khôi phục về trạng thái lạnh lùng, nhìn kỹ đôi mắt có chút âm hiểm.
Chiếc xe của Thanh tra Liêm ra khỏi khuôn viên Tần Thị, anh ta đã gọi điện thoại cho một người:
“Anh Lưu… vâng, đúng như dự định hắn đã tới… ước chừng khoảng năm trăm… Được, tôi biết rồi!”
…
Tần Dịch Phong trở về bên cạnh Triệu Ngọc Nghiên, kể cho cô ta nghe chuyện vừa rồi, hắn ta vô cùng hả hê về việc có thể giải quyết mọi chuyện nhanh chóng trong vòng một nốt nhạc.
“Anh tưởng tên đó cứng thế nào, hóa ra cũng như những con sâu làm rầu nồi canh khác.”
Đã rất nhiều lần có đoàn thanh tra tới, nhưng lần nào Tần Dịch Phong cũng đều dùng cách hối lộ để qua được các bước kiểm duyệt.
Lần này là đoàn của thanh tra Liêm, ban đầu hơi căng, về sau kết quả lại không khó như tưởng tượng nên hắn ta hả hê lắm.
Triệu Ngọc Nghiên dù còn nghi hoặc mọi chuyện sao quá dễ dàng, nhưng thấy Tần Dịch Phong thoải mái như vậy thì đã bớt phần nào lo lắng.
Cô ta rót một ly trà cho Tần Dịch Phong:
“Có chuyện gì thì tiền đều có thể giải quyết được, quan trọng là giờ phải cẩn thận hơn trước nữa, mấy tên đó hay truyền tai nhau để ăn theo dây chuyền lắm đấy.
Anh đừng để bọn chúng bắt thóp mà tống tiền chúng ta.”
“Anh biết rồi.
Ngày hôm nay cũng may là em xuất hiện kịp thời nếu không anh không biết phải làm sao cả.
Cảm ơn em, anh thật may mắn khi có em bên cạnh.”
Triệu Ngọc Nghiên ôm cổ hắn từ phía sau lưng ghế sô pha, bụng đầy tâm tư nói:
“Em rất yêu anh, vậy nên đừng phản bội em.”
Tần Dịch Phong tất nhiên chiều theo lòng cô ta, nhất mực khẳng định tình yêu của hắn dành cho Triệu Ngọc Nghiên.
Tiếp sau đó, do mấy hôm không gặp, hai người họ lại lao vào nhau dây dưa thể xác.
Chỉ có điều, chuyện hay còn ở phía sau… Triệu Ngọc Nghiên và Tần Dịch Phong vội vã như thế quả thực đã quá chủ quan.
Buổi tối, Tần Dịch Phong cùng người của hắn hẹn gặp Thanh tra Đoàn Liêm tại một nhà hàng VIP năm sao có độ bảo mật cao.
Trong căn phòng này trước đó Tần Dịch Phong đã cho người gắn vài chiếc camera ẩn nhằm giữ cho bản thân một hướng đi nếu bị thanh tra Liêm cắn trộm sau khi đã cầm của hắn một số tiền lớn.
Nhưng tối đó, hắn đợi mãi, đợi mãi mà thanh tra Đoàn Liêm không đến.
Hắn gọi điện, anh ta không nghe, hắn nhắn tin, anh ta không trả lời.
Khi người của hắn cho rằng đã có chuyện không hay thì y như rằng, thư ký của Tần Dịch Phong gọi điện tới.
“Sếp ơi, có chuyện không hay rồi…”
“Cái gì?”
Tần Dịch Phong nghe thư ký nói, lập tức truy cập vào Internet.
Lúc bấy giờ, trên trang báo Kinh tế Chính trị uy tín nhất cả nước đã đưa tin:
‘Thanh tra Sở thành phố H tung bằng chứng tập đoàn Tần Thị nhập thuốc giả để bán cho dân.
Phó Chủ tịch Tần Thị Tần Dịch Phong đút lót cán bộ thanh tra nhằm che giấu sự việc…’; ‘Mười lăm xe tải thuốc giả… người dân tiền mất tật mang, kêu gọi tẩy chay Tần Thị…’
Ngoài ra, đã có rất nhiều những trang báo nổi tiếng khác cũng đăng tải bài viết tương tự.
Trong những bài báo đó, bao gồm toàn bộ bằng chứng quay chụp lại quá trình đoàn thanh tra phát hiện lô thuốc giả và cả video camera giám sát trên xe của thanh tra Liêm.
Tần Dịch Phong sắc mặt trắng bệch, bàn tay run rẩy rơi cả điện thoại xuống đất.
Hắn ta tuyệt vọng nhìn chằm chằm vào giữa bàn ăn vẫn chưa từng động món, lần đầu tiên cảm nhận bị sự ác độc của chính bản thân hại chết.
Hắn ta chưa kịp giăng bẫy thanh tra Liêm, thì anh ta cũng đã hại hắn một cú trí mạng.
Nhanh như chớp, tám giờ ba mươi phút tối cùng ngày, Tần Dịch Phong nhận được lệnh về giấy hẹn triệu tập của đồn cảnh sát nhằm phục vụ công tác điều tra.
Tần Thị chính thức gặp phải bão táp, rơi vào khủng hoảng trầm trọng.
Nội bộ Tần Thị lục đục, gia phả Tần gia bất an.
Sáng sớm ngày hôm sau, trên fanpage tick xanh của chính phủ đăng tải một bài viết thông báo mở cuộc điều tra