[BOOK]Tôi gọi phục vụ vào trói cậu ta lại và treo lên.Đôi mắt hoảng sợ nhìn tôi như muốn khóc.Chỉ vài roi nhẹ tôi nghe thấy tiếng cậu ta khóc thúc thít.“ Đau.”“ Cậu chịu nổi không?”Tôi hỏi cậu ta.Cậu ta gật đầu.Tôi tiếp tục dùng roi da đánh mạnh lên người cậu.Tiếng khóc bắt đầu to hơn.“ Đau.. quá.. dừng lại.”Tôi không quan tâm. Tiếp tục thỏa mãn sự biến thái trong tâm trí.Đến khi cậu ta ngất đi. Nhàm chán.Tôi cất roi. Gọi phục vụ thả người xuống. Nhìn đồng hồ rồi bước ra khỏi đó.Leo lên chiếc xe màu đỏ tươi của mình. Phóng đi trong màn đêm lạnh lẽo. Gió lùa qua tóc cô càng khiến người ta cảm giác ma mị.Thả mình nằm trên giường. Căn phòng vắng lặng trái ngược với không khí ồn ào ở quán bar. Một cảm giác lạnh lẽo len lỏi qua làn da trắng mịn. Tấm màn bay phất phất nghe như tiếng của một đôi cánh vỗ bay của một con chim lớn. Cô khép cánh cửa sổ lại.Đôi chân thon thả bước vào bồn nước ấm hòa cùng sữa. Một màu trắng sữa cùng làn da trắng như tuyết gần như rất khó phân biệt. Mùi thơm nhẹ của sữa tươi cùng mùi thơm đặc trưng của cô. Lan tỏa trong căn phòng tắm ẩn hiện một lớp sương mù khiến người ta say mê đến lạc lối.Quấn chiếc khăn tắm quanh đôi gò bồng căng tròn. Những giọt nước còn đọng lại trên những sợi tóc càng khiến cô thật gợi cảm và quyến rũ. Trước mắt ba mẹ không hiểu sao cô luôn tỏ ra ngoan hiền. Như một bản năng mà chính cô cũng không biết. Cô có một cảm giác bất an và không an toàn khi ở một mình. Nhưng cô lại không muốn mang một bộ mặt cười nói vui vẻ giả tạo trong nhà. Nên vẫn chọn ở một mình tốt hơn.Cũng thuận tiện cho công việc ở quán bar của cô. Cô lười phải đóng kịch. Không biết từ khi nào cô lại cảm thấy chán ghét bộ dáng nhu nhu nhược nhược ấy.Nằm lên chiếc giường lớn thơm ngát mùi hoa hồng. Cô chìm vào giấc ngủ. Cảm giác như có ai đó đè nặng lên người cô. Không ngừng xâm nhập vào người cô. Khiến cô cảm giác kinh tởm. Mồ hôi ướt đẫm chiếc áo lót mỏng. Bám sát vào da thịt trắng nõn nà. Đôi tay cô vùng vẫy trong không khí. Tiếng la hét không thể thoát khỏi cổ họng càng khiến gương mặt đỏ bừng khác lạ.Giấc mơ ấy cứ lặp đi lặp lại rất nhiều lần. Cô không hiểu tại sao lại như thế? Nhưng nó ảnh hưởng đến cuộc sống tinh thần của cô. Việc hành hạ người khác khiến cô cảm thấy thoải mái hơn.Một làm việc tẻ nhạt lại trôi qua. Hôm nay, cô chọn một chiếc váy đen tà dài quét xuống tận dưới đất. Một đường xẻ táo