Giấc mơ càng ngày càng dồn dập. Tuyết Băng tỉnh giấc khi cả người đã ướt đẫm mồ hôi lạnh. Cô nhớ mình đã giết người đàn ông đó. Bàn tay đính máu tươi khiến cô rùng mình.Nhớ đến thời gian ở trong bệnh viện tâm thần và cái kết thê thảm không kém của mình. Cô không biết trả thù hắn hay dừng lại.Ôm đứa con trai như đúc ra từ hắn. Cô đã biết người đàn ông mang mặt nạ là ai rồi. Đi trêu ai lại không trêu mà lại dính lấy cái thằng biến thái đó.May mắn lần này, con của cô bình yên sinh ra. Nó rất khéo nịnh. Càng nghĩ cô càng thấy sợ. Nếu cô gặp lại hắn nên làm gì.Hắn có giống lúc trước hay không. Chính bản thân cô cũng thay đổi. Không còn nhút nhát và cam chịu. Không sợ hắn sẽ bắt nhốt cô. Nhưng cô sợ hắn sẽ bắt con để uy hiếp cô. Đời này, cô được sống lại thì sẽ không sống vì bất cứ người nào.Ánh trăng chiếu qua ô cửa sổ. Sáng một góc trong căn phòng tối. Chiếc màn trắng bay trong gió. Cô nghĩ đến những chuyện đã xảy ra liền cảm thấy ớn lạnh.Chuyến bay này, cô định sẽ ở lâu tại nhà cũ để thăm cha mẹ. Vài năm rồi, cha mẹ chắc nhớ cô lắm. Cô mang cho họ một niềm vui bất ngờ.Đúng, cô dự định chỉ ở lại một thời gian ngắn và sẽ không bao giờ quay trở lại đây nữa.Cô không muốn trả thù. Cô càng không muốn dính đến hắn.Nhưng bước xuống máy bay, hắn ta đứng đó. Hắn như một con quỷ xuất hiện lúc người ta không đề phòng nhất. Hắn mỉm cười.“ Định chạy.”Cô thản nhiên đáp:“ Anh là ai?”Hắn tức giận nhưng vẫn vui vẻ cười:“ Tình một đêm em mau quên thật. Nhưng tôi nhớ mãi. Nhớ thân hình gợi cảm của em..”Hắn bước tới thì thầm vào tai cô.“ Anh nói gì tôi không hiểu. Làm ơn giữ khoảng cách.”“ Được. Em có thể giả vờ không nhận ra tôi. Nhưng đứa bé này tôi muốn mang đi.”“ Anh..”“ Tôi lặp lại. Tôi muốn đứa bé. Đừng thử sức kiên nhẫn với tôi.”Hắn ôm lấy đứa bé leo lên xe hơi màu đen. Cô bước theo sau.“ Anh muốn gì?”“ Tôi muốn đứa bé.”“ Nó là con của tôi.”“ Con của cô nhưng có một phần của tôi. Tôi không muốn con tôi gọi người khác là cha.”“ Anh có quyền gì? Chẳng qua anh chỉ cung cấp 1 con tinh trùng. Trên giấy tờ, nó vẫn là con trai của Wiliam.”“ Vậy cô cứ đợi xem tôi có quyền gì? Tôi là cha nó.”Cô không phản bác vì hai cha con bọn họ giống nhau như hai giọt nước.Cô