Chương 285: Sợ anh sẽ giết người diệt khẩu.
Trái tim của Hoa Hiền Phương chợt trở nên căng thẳng.
Ngoại trừ Lục Kiến Nghi, cô không thể nghĩ ra ai khác có thể làm điều này.
Anh đang trừng phạt cô, là vì cô đòi sống đòi chết, để gả cho người khác, đội mũ xanh lên đầu anh, nên anh mới không thể nào nuốt trôi cơn tức này.
Hơn nữa, cô là người duy nhất có thể thỏa mãn anh, anh làm sao có thể dễ dàng buông tha cho cô?
“Haiz, cho dù đúng là như vậy, chúng ta còn có thể làm gì? Chỉ cần em quay trở lại là Hoa Hiền Phương, thì chúng ta cũng sẽ không có khả năng.”
Hứa Nhã Thanh chán nản đập tay vào tường, “Đều là lỗi của anh. Nếu như trong đám cưới, anh khẳng định cô ta là đồ giả, không phải Y Nhược, thì thủ đoạn của Lục Kiến Nghi sẽ không thành.”
Hoa Hiền Phương cụp mắt xuống, hàng lông mi dài che đi sự thất thần trong đôi mắt của cô, “Lục Kiến Nghi sẽ không ly hôn với em đâu.”
Ngọn lửa giận dữ lóe lên trong mắt Hứa Nhã Thanh, “Nếu anh ta đối xử chân thành với em, có thể yêu em hết lòng, thì có thể anh sẽ bỏ qua cục tức này. Nhưng anh ta lại không như vậy, Anh ta không chịu chấm dứt với Kiều An dù đã có em ở bên cạnh. Anh không thể trơ mắt nhìn em bị anh ta bắt nạt như thế được. ”
Những lời này đã đâm vào vết sẹo trong lòng Hoa Hiền Phương.
Trong mắt Lục Kiến Nghi, Kiều An hẳn là quan trọng hơn cô nhiều.
Đó là lý do tại sao cô ta rất kiên định và tự tin, vì cô ta biết rằng Lục Kiến Nghi sẽ không bị chia cắt khỏi mình.
Thật ra mà nói, Kiều An dù sao cũng không phải là người đến sau, cô ta quen biết Lục Kiến Nghi đã từ lâu rồi..
Sớm hơn cô rất nhiều, nếu không phải cô và Lục Kiến Nghi đính hôn, nếu không phải anh giấu căn bệnh của mình, thì e rằng anh đã cưới Kiều An từ lâu rồi.
Cô có thể thành toàn cho bọn họ, ly hôn với Lục Kiến Nghi, và trao cho cô ta vị trí mà cô ta mong muốn, chứ cô không thể chịu được cảnh hai người phụ nữ cùng phục vụ một chồng.
“Có lẽ ngay từ ngày đầu tiên em kết hôn với Lục Kiến Nghi, thì đã định cuộc đời sau này của em sẽ là một bi kịch.”
“Hoa Hiền Phương.” Hứa Nhã Thanh giữ lấy vai cô, “Anh nhất định sẽ tìm cách đưa em rời khỏi Lục Kiến Nghi, em hãy đợi anh.”
Cô không trả lời, nhìn anh với một cái nhìn mơ hồ.
Cô không dám ôm quá nhiều hy vọng, đối với cô, hy vọng luôn đồng nghĩa với thất vọng.
Cô không phải là người tham lam, cô chỉ muốn sống một cuộc sống bình yên, nhưng mong ước nhỏ nhoi như vậy lại không thể thành hiện thực.
…
Buổi tối, khi cô trở về căn hộ, Lục Kiến Nghi đã tới rồi, theo sau là Túi sữa nhỏ, bọn họ mới đi chơi bóng chày ở sân vận động tầng dưới một lên.
Kể từ khi chuyển đến đây, ngày nào anh cũng xuất hiện ở nhà cô từ rất sớm, như thể anh đã thực sự thay đổi ý định, không còn bí mật gặp gỡ người yêu cũ nữa.
Nhưng cô biết rằng điều đó là không thể.
Có lẽ anh đã thay đổi thời gian, đi thăm cô ta vào buổi sáng hoặc buổi trưa, điều này sẽ tạo ra ảo giác anh luôn về nhà đúng giờ.
Cô yêu cầu bảo mẫu đưa đứa trẻ trở về phòng, sau đó bước đến tủ lạnh, lấy ra hai lon nước trái cây, đưa cho anh một lon, “Hôm nay tôi nhận được tin tức là người phụ nữ đã gây rối trong đám cưới của tôi với Hứa Nhã Thanh, không phải là Y Nhược thật. ”
Lục Kiến Nghi hơi sửng sốt, “Là giả sao?”
“Đúng vậy, cô ta là em gái song sinh của Y Nhược, tên là Y Lan.” Cô nhấp một ngụm nước trái cây và cố gắng hết sức để giữ giọng điệu bình tĩnh, như thể cô chỉ đang nói ra một sự thật thay vì nghi ngờ điều gì đó.
Đôi mắt xinh đẹp như hoa đào của Lục Kiến