Chương 428: Cùng nhau ngâm suối nước nóng.
Nhạc chuông của điện thoại vẫn chưa dừng lại, nó vẫn đang reo.
Lục Kiến Nghi cáu kỉnh, cầm lên xem thử, là Kiều An gọi.
Hoa Hiền Phương liếc nhìn tên người gọi, sắc mặt hơi u ám: “Anh trả lời đi, tôi đi ngủ.”
Lục Kiến Nghi không trả lời, anh chỉ cúp máy, sau đó gọi cho Finn: “Từ nay về sau, anh sẽ xử lý mọi việc của Kiều An. Đừng để cô ta làm phiền tôi nữa.”
Thật hiếm khi có thời gian tốt đẹp bên bà xã, sao có thể vì cuộc điện thoại mà để nó vụt mất được.
Hoa Hiền Phương tuy rằng nhắm mắt lại nhưng lỗ tai dựng thẳng lên, nghe được những lời này liền cảm thấy nhẹ nhõm một hơi: “Muộn như vậy vẫn gọi điện thoại cho anh có phải người ta đang có chuyện gì vội không?”
“Cứ để Finn xử lý. Anh sẽ ở cùng vợ con. Anh bận quá không thể lo chuyện của người khác được.” Lục Kiến Nghi ôm cô, chậm rãi nói.
Cô nở nụ cười quỷ dị, đây cũng có thể coi là bận rộn hay sao?
“Ma vương Tu La, anh hiện tại mồm mép ngày càng dẻo, không còn lạnh lùng như trước nữa.”
“Ôm ba mặt trời nhỏ trong tay, có thể không trở lên ấm áp hay sao?” Anh cười quyến rũ, như nắng rơi ở trên tảng băng.
Sự dịu dàng của anh chỉ dành cho cô và cũng chỉ có cô mới được hưởng sự đãi ngộ đặc biệt này mà thôi.
Hoa Hiền Phương nóng lên từ trong ra ngoài, chui vào trong vòng tay của anh, tham lam hấp thụ hơi nóng từ lồng ngực của anh.
Cô luôn cho rằng mình không quan tâm đến Lục Kiến Nghi, nhưng mỗi lần cãi nhau, khi anh không ở bên cạnh, trái tim cô như rỗng tuếch, bất kể là ai, cô đều không hài lòng.
Lúc này, ở đầu bên kia của thành phố Long Minh, lưng chừng núi, ở bên trong một biệt thự lại là một khung cảnh hoàn toàn khác.
Kiều An cô đơn và lạnh lùng!
Cô ta gần như đã phát điên lên, Lục Kiến Nghi thực sự đã cúp điện thoại của cô ta và ném thẳng cô ta cho Finn.
Hoa Hiền Phương có thể quan trọng hơn cô ta sao?
Cô ta vớ lấy chai rượu trên bàn và giận dữ ném về phía bức tường.
Với một tiếng ‘choang’, chai rượu vỡ ra thành từng mảnh.
Hẳn là Hoa Hiền Phương là làm khó dễ, cô ta đã cố gắng dùng mọi cách để khi dễ cô ta và ngăn không cho Lục Kiến Nghi gặp mặt cô ta.
Cô ta không thể ngồi chờ chết, nhất định phải đánh trả, không thể để cho Hoa Hiền Phương sống yên ổn được.
…
Ngày hôm sau, bà Lục gọi điện và yêu cầu con trai và con dâu đến biệt thự Lục Nam.
Sắc mặt bà ta có chút ảm đạm, hôm qua Lục Kiều Sam đã gọi điện đến và tiết lộ cho bà ta một bí mật rằng nhà Hoa Hiền Phương muốn kết thông gia với gia đình Tư Mã.
Đây là lũ não tàn, hay là cố ý chống lại bà ta đây?
Cô đã quên rằng Tư Mã Ngọc Như là kẻ thù của bà ta sao?
“Hiền Phương, ta nghe nói rằng em trai của con đang hẹn hò với con gái của nhà Tư Mã?”
Hoa Hiền Phương khẽ lay động, nhưng vẻ mặt rất bình tĩnh: “Ai nói với mẹ chuyện này?”
“Đừng lo lắng về việc ai đã nói với tôi, chỉ cần trả lời tôi xem có đúng không?” Giọng bà Lục xen lẫn sự tức giận.
Hoa Hiền Phương cười nhạt: “Cô gái đó học sinh cũ của em trai con. Cô ấy là con gái của Tư Mã Minh Thịnh và vợ cũ của ông ấy. Ban đầu chúng con không biết mối quan hệ của cô ấy với gia đình Tư Mã, nhưng Sênh Hạ đã xem bức ảnh và nói rằng cô ấy là con gái của Tư Mã Minh Thịnh, lúc đó chúng con mới biết.”
Bà Lục cau mày: “Cô định để bọn họ tiếp tục qua lại với nhau sao?”
Lục Kiến Nghi ho khan một tiếng: “Mẹ, mẹ đừng quá nhạy cảm. Không thể để chuyện của mẹ liên lụy đến em rể của con.”
Bà Lục nhìn anh một cái tức giận: “Vậy hai người định bỏ qua chuyện này rồi kết thân với Tư Mã Ngọc Như?”
“Mẹ, mẹ hãy bình tĩnh, đừng nóng giận.” Hoa Hiền Phương bình tĩnh nói: “Lâm Đại Dao là con gái của vợ