Chương 457: Bị axit hủy hoại dung mạo.
“Thật ra em cũng rất khâm phục chị ấy, giết Kỷ Trọng Khôi mà còn dám gả cho bố của anh ta, sự can đảm như vậy người bình thường không thể có được.”
Hoa Hiền Phương nhìn hoàng hôn đang dần dần buông xuống ở ngoài cửa sổ, trầm giọng nói.
“Vậy thì phải xem ý đồ của cô ta là cái gì.” Lục Kiến Nghi cười nhạo một tiếng, đưa cái lục lạc nhỏ trên bàn cho con trai chơi.
Hoa Hiền Phương cũng đưa một cái cho con gái: “Lấy một người đàn ông còn lớn tuổi hơn cả bố của mình, ngoài trừ tiền bạc và của cải ra thì còn có thể có ý đồ gì, chẳng lẽ có thể là tình yêu sao?”
Nếu cô đoán không sai, Hoa Mộng Lan thấy ông lão Kỷ không còn đứa con nào, không có người nối nghiệp, cho dù cô ta sinh con trai hay là con gái thì sau này toàn bộ tài sản đều thuộc về cô ta, vì vậy mới gã cho ông ấy.
Bây giờ sợ rằng bố của Kỷ Trọng Khôi bị chọc giận đến hộc máu, vợ trước của ông ấy càng hận thấu xương Hoa Mộng Lan.
Khóe miệng của Lục Kiến Nghi gợi lên một tia hung ác nham hiểm, cười lạnh: “Cô ta không phải là bạn tốt nhất của Lục Kiều Sam sao? Lúc này cô ta vào tù thì vừa hay hai người lại có thể làm bạn.”
Cô cười cười: “Thật đúng là, chị em tốt cùng chia sẻ hoạn nạn với nhau.”
Ngày hôm sau, cô và Hoa Phi dẫn theo luật sư cùng với bác gái đi đến Cục Cảnh Sát, nộp tiền để bảo lãnh Hoa Mộng Lan ra.
Nhìn thấy cô, cơ mặt của Hoa Mộng Lan có chút co giật: “Hoa Hiền Phương, nhìn thấy tôi như vậy có phải cô vô cùng đắc ý hay không?”
Hoa Phi hừ nhẹ một tiếng: “Chị không cần làm ra vẻ chó cắn Lữ Động Tân, bởi vì chị không phải là người tốt. Nếu không phải nhờ chị của tôi thì e là chị vẫn còn bị nhốt bên trong, có thể nộp tiền để bảo lãnh sao?”
Hoa Mộng Lan tức giận trừng cậu ta một cái, trong lòng không có một chút cảm kích nào đối với Hoa Mộng Lan.
“Cô ta căn bản không phải là thật lòng muốn giúp tôi, mà là muốn tới chê cười tôi.”
Bác gái vỗ vỗ vai cô ta: “Được rồi, con nói ít hai câu đi, bây giờ không phải là lúc cậy mạnh.”
Tội mà cô ta phạm phải là tội cố ý giết người, mẹ của Kỷ Trọng Khôi đã mời một luật sư nổi tiếng, nhất định phải phán cô ta tội tử hình. Nếu Hoa Hiền Phương không ra tay giúp đỡ thì cô ta nhất định phải chết.
Hoa Hiền Phương lười quan tâm đến Hoa Mộng Lan, chỉ nhàn nhạt nói một câu: “Thái độ của anh rể như thế nào?”
Bác gái vừa nghe nhắc tới ông ấy thì vẻ mặt liền tức giận: “Đừng nhắc tới cậu ta nữa, cậu ta căn bản không nghe Mộng Lan giải thích, muốn ly hôn với Mộng Lan, ngay cả thỏa thuận ly hôn cũng đã soạn ra.”
“Vậy không thể trông cậu vào anh ta. Trước khi phiên tòa sắp tới diễn ra, các người tốt nhất hãy liên hệ với giới bên ngoài, bao gồm cả lên mạng. Nếu bị cảnh sát triệu tập thì phải lập tức báo cho luật sư Đặng, nếu không có luật sư ở đó thì đừng nói gì cả.” Cô dặn dò.
“Biết rồi.” Bác gái gật gật đầu.
Sau khi nhận được tin tức Hoa Mộng Lan được bảo lãnh tại ngoại, mẹ của Kỷ Trọng Khôi vô cùng bất mãn, không hề quan tâm đến thể diện của chồng cũ, bà ta tìm đến các phương tiện truyền thông và công khai sự việc. Bà muốn tranh thủ sự ủng hộ của dư luận để gây sức ép lên cơ quan cảnh sát.
Trong lúc nhất thời Hoa Mộng Lan bị đẩy đến nơi đầu sóng ngọn gió, liên tục bị chửi bới ở trên mạng.
Hoa Hiền Phương yêu cầu cô ta im lặng, không cần làm sự việc phát sinh nhiều thêm, nhưng làm sao cô ta có thể nhịn được, cô ta tiếp nhận điện thoại phỏng vấn của phóng viên, công bố là mình không qua lại với Kỷ Trọng Khôi mà là bị Kỷ Trọng Khôi sử dụng bạo lực để xâm hại.
Kỷ Trọng Khôi thường xuyên đánh đập cô ta, còn bắt cô ta quay những video khiếm nhã, không cho cô ta rời đi, còn khiến cô ta mang thai và mắc chứng trầm cảm, phải điều trị trong suốt bốn năm. Cô ta mới thật sự là nạn nhân.
Cô ta còn tung tin Kỷ Trọng Khôi ăn nhậu, gái gú, cờ bạc, nghiện ngập, hành hung, cả năm thứ độc hại anh ta đều có đủ. Sau khi uống rượu xong thì đánh đập, cưỡng bức cô ta. Mà mẹ của anh ta thì vô cùng cưng chiều và dung túng cho con trai, chỉ cần anh ta phạm sai lầm gì thì sẽ bỏ tiền ra để thay anh ta giải quyết hậu quả. Cô ta sở dĩ gả cho bố của Kỷ Trọng Khôi chính