Chương 526: Trẻ con đừng yêu sớm.
“Không sao chứ, cô bé bướng bỉnh.” Giọng nói của anh ta dịu dàng giống như cơn gió nhẹ lướt qua.
Cô ấy trừng mắt nhìn, lúc này mới phát hiện mình nằm trong ngực anh ta.
Anh ta tiếp được cô ấy.
Hoa Hiền Phương thở dài một hơi: “Sênh Hạ, em thật sự hù chết chị rồi, sao em có thể làm chuyện nguy hiểm như vậy?”
“Thật xin lỗi chị dâu, sau này em không thế nữa.” Lục Sênh Hạ rụt cổ một cái.
“Xem ra chị phải trông hai trẻ này các em thật kỹ, bảo đảm an toàn cho các em.” Lâm Đại Dao nhẹ nhàng nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của cô ấy.
Đỗ Chấn Diệp để cô ấy xuống, Hoa Hiền Phương đưa nước trái cây cho cô ấy, an ủi cô ấy.
“Mẹ, vừa rồi một con chim nhỏ rơi ra từ trong tổ, cô nhỏ trả nó về.” Hứa Kiến Quân giải thích với cô.
Hoa Hiền Phương vuốt ve đầu cậu bé: “Chơi bên ngoài, quan trọng nhất chính là bảo đảm an toàn, nếu như phát hiện chuyện kỳ lạ, phải nói trước cho người lớn, nhớ chưa?”
“Vâng.” Hứa Kiến Quân ngoan ngoãn gật đầu.
Lục Sênh Hạ lè lưỡi: “Chị dâu, lúc đầu em không sao, cũng thường xuyên leo cây ở nhà em, tại hôm nay mang giày có hơi trơn cho nên mới bước hụt.”
Hoa Hiền Phương đưa một trái thanh long cho cô ấy: “Mẹ em gần đây cảm xúc không tốt lắm, hôm nay nếu không phải bố gật đầu, chị cũng không mang em ra ngoài chơi. Lỡ như em bị thương, mẹ con sẽ có lí do thoái thác, sau này em cũng không thể cùng chị ra ngoài chơi.”
Lục Sênh Hạ giơ bàn tay lên, làm một tư thế bảo đảm: “Chị dâu, từ giờ trở đi em chắc chắn ngoan ngoãn, tuyệt đối không để mẹ tìm được bất cứ lý do thoái thác nào.”
Lâm Đại Dao nghe lời của Hoa Hiền Phương, hoang mang hỏi: “Cô làm sao? Vì sao tâm trạng không tốt?”
“Bà ấy mắc hội chứng thời kỳ mãn kinh.” Lục Sênh Hạ làm một cái mặt quỷ: “Bây giờ Ngọc Thanh thảm rồi, bị bà ấy tra tấn sống không bằng chết, hôm nay lúc đầu cậu ta cũng muốn cùng tụi em ra ngoài chơi, kết quả bị mẹ ngăn cản, nhất định ép buộc cậu ta về học.”
Lâm Đại Dao suy nghĩ một lúc: “Hội chứng thời kỳ mãn kinh có thể lớn có thể nhỏ, nghe nói có vài người tính tình sẽ trở nên rất cổ quái, vẫn nên tìm bác sĩ chữa trị một chút mới được.”
“Còn không phải sao, bây giờ bà ấy càng ngày càng cổ quái, còn đặc biệt mẫn cảm.” Lục Sênh Hạ vén tóc cắt ngang trán lên, để cô ấy nhìn cái trán tổn thương của mình: “Chị họ, chị nhìn trán của em đi, chính là mẹ đánh đó, khâu mấy mũi kim, mấy ngày trước mới cắt chỉ, còn không biết có để lại sẹo hay không.”
Lâm Đại Dao tiếp tục rung động dữ dội: “Nói như vậy thì vấn đề của cô đã rất nghiêm trọng rồi, đều có khuynh hướng bạo lực, phải tranh thủ thời gian chữa trị.”
Hoa Phi đi tới, thay cô ấy nhìn vết sẹo một chút: “Dùng châm làm đẹp khâu lại, khôi phục cũng không tệ lắm, khoảng thời gian này, bôi nhiều kem thoa sẹo một chút có lẽ sẽ không để lại sẹo.”
Lục Sênh Hạ gật đầu: “Bác gái đặc biệt bảo người từ nước Mỹ gửi kem thoa sẹo tốt nhất đến cho cho em rồi, mỗi ngày em đều đang thoa.”
Đỗ Chấn Diệp nghe bọn họ nói, nhìn Hoa Hiền Phương, cẩn thận từng li từng tí hỏi một câu: “Chị họ, mẹ chồng chị có phải cũng rất khủng bố, giống như bà nội em?”
“Chuyện này…” Hoa Hiền Phương nuốt nước miếng, đang nghĩ phải sao giải thích tình huống nhà họ Lục với cậu ta thì nghe giọng nói Lục Sênh Hạ truyền đến: “Anh Chấn Diệp, nhà tụi em có hơi phức tạp, bố em có hai vợ, anh trai em là bà lớn sinh, em do bà nhỏ sinh. Mẹ chồng chị dâu em cũng chính là mẹ lớn của em, trước khi đặc biệt lợi hại, thường xuyên ức hiếp chị dâu em, chẳng qua sau khi đánh thua chị dâu em, bây giờ trở nên hiền lành rồi. Về phần mẹ em, trước kia bà ấy dịu dàng, hiền lành, hoà ái, lương thiện, bởi vì bây giờ đến